古诗词

美人买铁马歌和幼孺

徐熥

瑶宫仙子遗环佩,百结流苏向空坠。yáo gōng xiān zi yí huán pèi,bǎi jié liú sū xiàng kōng zhuì。
半天乱逐片云飞,无数琅玕一时碎。bàn tiān luàn zhú piàn yún fēi,wú shù láng gān yī shí suì。
赵璧隋珠半已残,重将彩线串团圞。zhào bì suí zhū bàn yǐ cán,zhòng jiāng cǎi xiàn chuàn tuán luán。
良工持向街头卖,临风忽听声珊珊。liáng gōng chí xiàng jiē tóu mài,lín fēng hū tīng shēng shān shān。
珊珊送入妖娇耳,玉笋提携心暗喜。shān shān sòng rù yāo jiāo ěr,yù sǔn tí xié xīn àn xǐ。
探得青蚨出锦囊,买来挂在雕檐底。tàn dé qīng fú chū jǐn náng,mǎi lái guà zài diāo yán dǐ。
一阵微风一阵声,美人含笑闻琮琤。yī zhèn wēi fēng yī zhèn shēng,měi rén hán xiào wén cóng chēng。
飘扬只益春心动,凄切翻令午梦惊。piāo yáng zhǐ yì chūn xīn dòng,qī qiè fān lìng wǔ mèng jīng。
铜壶夜静催银箭,留得檀郎宿深院。tóng hú yè jìng cuī yín jiàn,liú dé tán láng sù shēn yuàn。
却爱邻姬睡乍酣,玎珰莫向空中战。què ài lín jī shuì zhà hān,dīng dāng mò xiàng kōng zhōng zhàn。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

武夷十咏玉女峰

徐熥

五色苔花当绣襦,朝云暮雨锁模糊。wǔ sè tái huā dāng xiù rú,cháo yún mù yǔ suǒ mó hú。
清溪照出蛾眉影,错认湖中大小姑。qīng xī zhào chū é méi yǐng,cuò rèn hú zhōng dà xiǎo gū。

武夷十咏玉女峰

徐熥

壑里藏舟经几春,溪头何用叹迷津。hè lǐ cáng zhōu jīng jǐ chūn,xī tóu hé yòng tàn mí jīn。
世人自爱风波险,岂是神仙不渡人。shì rén zì ài fēng bō xiǎn,qǐ shì shén xiān bù dù rén。

武夷十咏玉女峰

徐熥

顶门开处即玄关,白日青天去不还。dǐng mén kāi chù jí xuán guān,bái rì qīng tiān qù bù hái。
多少幻形俱脱化,独留仙掌在人间。duō shǎo huàn xíng jù tuō huà,dú liú xiān zhǎng zài rén jiān。

武夷十咏玉女峰

徐熥

可怜人世似蜉蝣,谁识真还借假修。kě lián rén shì shì fú yóu,shuí shí zhēn hái jiè jiǎ xiū。
不学换心求换骨,青山依旧葬骷髅。bù xué huàn xīn qiú huàn gǔ,qīng shān yī jiù zàng kū lóu。

武夷十咏玉女峰

徐熥

危峰苍翠插云中,炉里丹砂色尚红。wēi fēng cāng cuì chā yún zhōng,lú lǐ dān shā sè shàng hóng。
此地大王曾羽化,至今犹自起雄风。cǐ dì dà wáng céng yǔ huà,zhì jīn yóu zì qǐ xióng fēng。

武夷十咏玉女峰

徐熥

碧嶂千寻骨一函,当年曾此脱尘凡。bì zhàng qiān xún gǔ yī hán,dāng nián céng cǐ tuō chén fán。
重来忽记前身果,笑指飞升旧日岩。zhòng lái hū jì qián shēn guǒ,xiào zhǐ fēi shēng jiù rì yán。

武夷十咏玉女峰

徐熥

红尘容易使人迷,流水无情日又西。hóng chén róng yì shǐ rén mí,liú shuǐ wú qíng rì yòu xī。
大梦纷纷谁自觉,空劳仙洞报金鸡。dà mèng fēn fēn shuí zì jué,kōng láo xiān dòng bào jīn jī。

武夷十咏玉女峰

徐熥

一曲宾云酒一卮,共乘鸾鹤醉归迟。yī qū bīn yún jiǔ yī zhī,gòng chéng luán hè zuì guī chí。
至今五色霞千片,犹似当年结彩时。zhì jīn wǔ sè xiá qiān piàn,yóu shì dāng nián jié cǎi shí。

武夷十咏玉女峰

徐熥

空有辉煌玉简书,莫疑云气不重嘘。kōng yǒu huī huáng yù jiǎn shū,mò yí yún qì bù zhòng xū。
神龙本是飞腾物,肯向千年洞里居。shén lóng běn shì fēi téng wù,kěn xiàng qiān nián dòng lǐ jū。

武夷十咏玉女峰

徐熥

一从仙乐散丹霄,千载长虹亘未消。yī cóng xiān lè sàn dān xiāo,qiān zài zhǎng hóng gèn wèi xiāo。
待得丹成生羽翼,手攀日月过虹桥。dài dé dān chéng shēng yǔ yì,shǒu pān rì yuè guò hóng qiáo。

紫阳书院

徐熥

水自茫茫山自青,荒祠千载寄精灵。shuǐ zì máng máng shān zì qīng,huāng cí qiān zài jì jīng líng。
道人已作黄冠客,不着儒衣拜考亭。dào rén yǐ zuò huáng guān kè,bù zhe rú yī bài kǎo tíng。

游仙曲

徐熥

万里遥天片月明,玉皇开宴会蓬瀛。wàn lǐ yáo tiān piàn yuè míng,yù huáng kāi yàn huì péng yíng。
琼浆饮尽归玄府,鹤背瑶笙四五声。qióng jiāng yǐn jǐn guī xuán fǔ,hè bèi yáo shēng sì wǔ shēng。

游仙曲

徐熥

形容如鹤蜕如蝉,一夕凌虚去杳然。xíng róng rú hè tuì rú chán,yī xī líng xū qù yǎo rán。
隔断红尘三万里,阆风吹上大罗天。gé duàn hóng chén sān wàn lǐ,láng fēng chuī shàng dà luó tiān。

游仙曲

徐熥

蕊珠宫殿玉宸君,身上霞衣五色文。ruǐ zhū gōng diàn yù chén jūn,shēn shàng xiá yī wǔ sè wén。
不用骖鸾过碧海,凤箫声里驾红云。bù yòng cān luán guò bì hǎi,fèng xiāo shēng lǐ jià hóng yún。

游仙曲

徐熥

云里骑龙访列仙,羽衣霞佩去翩跹。yún lǐ qí lóng fǎng liè xiān,yǔ yī xiá pèi qù piān xiān。
不知一枕邯郸梦,游遍神州几洞天。bù zhī yī zhěn hán dān mèng,yóu biàn shén zhōu jǐ dòng tiān。