古诗词

秋风辞

徐熥

秋风摇落兮,草木变衰。qiū fēng yáo luò xī,cǎo mù biàn shuāi。
白云缭绕兮,鸿雁声悲。bái yún liáo rào xī,hóng yàn shēng bēi。
兰为佩兮,芙蓉为裳。lán wèi pèi xī,fú róng wèi shang。
彼君子兮,天一方。bǐ jūn zi xī,tiān yī fāng。
鼓桂棹兮,度横塘。gǔ guì zhào xī,dù héng táng。
明星烂兮,露为霜。míng xīng làn xī,lù wèi shuāng。
歌声沸兮,夜未央。gē shēng fèi xī,yè wèi yāng。
誓与君兮,永不忘。shì yǔ jūn xī,yǒng bù wàng。
人生欢会兮,安可常。rén shēng huān huì xī,ān kě cháng。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

送陈子卿归墨潭精舍

徐熥

送君归咏卜居篇,精舍平临绝涧前。sòng jūn guī yǒng bo jū piān,jīng shě píng lín jué jiàn qián。
翠壁倒悬潭似墨,苍林遥望树如烟。cuì bì dào xuán tán shì mò,cāng lín yáo wàng shù rú yān。
月移竹色当虚牖,风落松花满钓船。yuè yí zhú sè dāng xū yǒu,fēng luò sōng huā mǎn diào chuán。
闻说汉庭方羽猎,未应寂寞老扬玄。wén shuō hàn tíng fāng yǔ liè,wèi yīng jì mò lǎo yáng xuán。

雨夜登玉皇阁

徐熥

鳌顶秋深起夜凉,飘飘云气黯虚堂。áo dǐng qiū shēn qǐ yè liáng,piāo piāo yún qì àn xū táng。
丹烧九转成金母,阁耸千寻礼玉皇。dān shāo jiǔ zhuǎn chéng jīn mǔ,gé sǒng qiān xún lǐ yù huáng。
灯影乍沉孤嶂雨,磬声微度半林霜。dēng yǐng zhà chén gū zhàng yǔ,qìng shēng wēi dù bàn lín shuāng。
古坛坐久天花落,不觉馀香满石床。gǔ tán zuò jiǔ tiān huā luò,bù jué yú xiāng mǎn shí chuáng。

中秋同惟秦震卿集汝大草堂看月因怀惟起客吴

徐熥

西风萧瑟叶初黄,入夜行歌过草堂。xī fēng xiāo sè yè chū huáng,rù yè xíng gē guò cǎo táng。
金粟散时天似水,玉绳低处月如霜。jīn sù sàn shí tiān shì shuǐ,yù shéng dī chù yuè rú shuāng。
尊前竹色浮秋霭,槛外松阴度晚凉。zūn qián zhú sè fú qiū ǎi,kǎn wài sōng yīn dù wǎn liáng。
遥望南飞有乌鹊,应怜游子滞他乡。yáo wàng nán fēi yǒu wū què,yīng lián yóu zi zhì tā xiāng。

逢庆良上人

徐熥

东林结社已多年,忽泛慈航到海边。dōng lín jié shè yǐ duō nián,hū fàn cí háng dào hǎi biān。
自是真空能出世,谁知绮语不妨禅。zì shì zhēn kōng néng chū shì,shuí zhī qǐ yǔ bù fáng chán。
洗瓢曲涧摇寒月,卓锡深山破暝烟。xǐ piáo qū jiàn yáo hán yuè,zhuó xī shēn shān pò míng yān。
几度相从谈胜果,无诸城外即诸天。jǐ dù xiāng cóng tán shèng guǒ,wú zhū chéng wài jí zhū tiān。

送良上人还金陵静海寺

徐熥

枫叶萧萧露气凝,不堪江畔送名僧。fēng yè xiāo xiāo lù qì níng,bù kān jiāng pàn sòng míng sēng。
浮杯忍作无期别,说法谁参最上乘。fú bēi rěn zuò wú qī bié,shuō fǎ shuí cān zuì shàng chéng。
满路凄风闻宝磬,一天残月梦金陵。mǎn lù qī fēng wén bǎo qìng,yī tiān cán yuè mèng jīn líng。
悬知锡杖重来处,传得南宗几佛灯。xuán zhī xī zhàng zhòng lái chù,chuán dé nán zōng jǐ fú dēng。

王百谷为先永宁表墓寄此答谢

徐熥

西风吹雁出菰芦,尺素衔来字字珠。xī fēng chuī yàn chū gū lú,chǐ sù xián lái zì zì zhū。
倚马万言推绣虎,皋鱼双泪感啼乌。yǐ mǎ wàn yán tuī xiù hǔ,gāo yú shuāng lèi gǎn tí wū。
通家敢谓同文举,名笔何缘借董狐。tōng jiā gǎn wèi tóng wén jǔ,míng bǐ hé yuán jiè dǒng hú。
片石空山垂不朽,千秋应得免樵苏。piàn shí kōng shān chuí bù xiǔ,qiān qiū yīng dé miǎn qiáo sū。

读礼日谢在杭拜官湖州便道还家见访赋赠

徐熥

当时同听鹿鸣歌,此日云霄与薜萝。dāng shí tóng tīng lù míng gē,cǐ rì yún xiāo yǔ bì luó。
鸡骨支来天上泣,马蹄惊向巷中过。jī gǔ zhī lái tiān shàng qì,mǎ tí jīng xiàng xiàng zhōng guò。
经年聚散踪无定,一见悲欢泪更多。jīng nián jù sàn zōng wú dìng,yī jiàn bēi huān lèi gèng duō。
天上星辰催执法,相思又隔五湖波。tiān shàng xīng chén cuī zhí fǎ,xiāng sī yòu gé wǔ hú bō。

送王生之临邛省州守叔父献甫

徐熥

西北胡笳不断吹,送君南浦泪如丝。xī běi hú jiā bù duàn chuī,sòng jūn nán pǔ lèi rú sī。
荆门树影云中尽,巫峡猿声月下悲。jīng mén shù yǐng yún zhōng jǐn,wū xiá yuán shēng yuè xià bēi。
客路装轻怀匕首,驿楼灯现望峨眉。kè lù zhuāng qīng huái bǐ shǒu,yì lóu dēng xiàn wàng é méi。
天涯何处能相忆,孤馆残更梦觉时。tiān yá hé chù néng xiāng yì,gū guǎn cán gèng mèng jué shí。

送王生之临邛省州守叔父献甫

徐熥

驱车万里向殊方,极目邛崃路渺茫。qū chē wàn lǐ xiàng shū fāng,jí mù qióng lái lù miǎo máng。
官舍烟云邻越巂,人家风土杂夷羌。guān shě yān yún lín yuè guī,rén jiā fēng tǔ zá yí qiāng。
绮琴曲里挑新寡,鼙鼓声中忆故乡。qǐ qín qū lǐ tiāo xīn guǎ,pí gǔ shēng zhōng yì gù xiāng。
丙穴由来鱼不乏,八行书札莫相忘。bǐng xué yóu lái yú bù fá,bā xíng shū zhá mò xiāng wàng。

寄刘季德

徐熥

故人踪迹久相违,何事犹然一布衣。gù rén zōng jì jiǔ xiāng wéi,hé shì yóu rán yī bù yī。
九鲤烟霞归草屩,五羊山水寄金徽。jiǔ lǐ yān xiá guī cǎo juē,wǔ yáng shān shuǐ jì jīn huī。
竹期王子重来看,花向刘郎别后飞。zhú qī wáng zi zhòng lái kàn,huā xiàng liú láng bié hòu fēi。
千里停云情不浅,秋风莫遣雁鸿稀。qiān lǐ tíng yún qíng bù qiǎn,qiū fēng mò qiǎn yàn hóng xī。

后感怀

徐熥

家难相寻最可怜,麻衣如雪泪如泉。jiā nán xiāng xún zuì kě lián,má yī rú xuě lèi rú quán。
慈雏返哺嗟无日,熊胆和丸忆昔年。cí chú fǎn bǔ jiē wú rì,xióng dǎn hé wán yì xī nián。
总为易凋萱草色,却教重废蓼莪篇。zǒng wèi yì diāo xuān cǎo sè,què jiào zhòng fèi liǎo é piān。
杯棬尚在人何处,不待持来已惨然。bēi quān shàng zài rén hé chù,bù dài chí lái yǐ cǎn rán。

后感怀

徐熥

满目悲风起白杨,幽明相隔路茫茫。mǎn mù bēi fēng qǐ bái yáng,yōu míng xiāng gé lù máng máng。
穗帷尘暗灵何在,宝婺星沉夜不光。suì wéi chén àn líng hé zài,bǎo wù xīng chén yè bù guāng。
忽尔无心呼阿母,犹然有梦礼医王。hū ěr wú xīn hū ā mǔ,yóu rán yǒu mèng lǐ yī wáng。
板舆此日难重御,一到花间一断肠。bǎn yú cǐ rì nán zhòng yù,yī dào huā jiān yī duàn cháng。

后感怀

徐熥

才入庭帏便怆情,遗容犹在不闻声。cái rù tíng wéi biàn chuàng qíng,yí róng yóu zài bù wén shēng。
蜀魂未化啼尤切,精卫空填恨岂平。shǔ hún wèi huà tí yóu qiè,jīng wèi kōng tián hèn qǐ píng。
怀似陆郎徒有橘,孝惭考叔竟无羹。huái shì lù láng tú yǒu jú,xiào cán kǎo shū jìng wú gēng。
可怜神理年来尽,已向尘中厌久生。kě lián shén lǐ nián lái jǐn,yǐ xiàng chén zhōng yàn jiǔ shēng。

后感怀

徐熥

一夕音容背北堂,人间那得返魂香。yī xī yīn róng bèi běi táng,rén jiān nà dé fǎn hún xiāng。
百年浑似枝头露,双鬓难留镜里霜。bǎi nián hún shì zhī tóu lù,shuāng bìn nán liú jìng lǐ shuāng。
爻象谩劳推季主,刀圭空复藉韩康。yáo xiàng mán láo tuī jì zhǔ,dāo guī kōng fù jí hán kāng。
此身不但如荼苦,血泪千行更万行。cǐ shēn bù dàn rú tú kǔ,xuè lèi qiān xíng gèng wàn xíng。

寄许灵长

徐熥

年来何处寄行踪,闻在吴山第一峰。nián lái hé chù jì xíng zōng,wén zài wú shān dì yī fēng。
古洞烟霞生薜荔,寒窗风雨泣芙蓉。gǔ dòng yān xiá shēng bì lì,hán chuāng fēng yǔ qì fú róng。
万家灯影千村月,半夜歌声满寺钟。wàn jiā dēng yǐng qiān cūn yuè,bàn yè gē shēng mǎn sì zhōng。
几度思君劳梦寐,钱唐江上水重重。jǐ dù sī jūn láo mèng mèi,qián táng jiāng shàng shuǐ zhòng zhòng。