古诗词

昆山五咏娄侯庙

袁华

娄氓尚淫祀,祠庙遍村墟。lóu máng shàng yín sì,cí miào biàn cūn xū。
疾病罔医药,奔走讯群巫。jí bìng wǎng yī yào,bēn zǒu xùn qún wū。
椎牛酾酒醴,婆娑乐神虞。chuí niú shāi jiǔ lǐ,pó suō lè shén yú。
神不歆非类,传记言岂诬。shén bù xīn fēi lèi,chuán jì yán qǐ wū。
圣人制祭法,有功则祀诸。shèng rén zhì jì fǎ,yǒu gōng zé sì zhū。
昆山汉娄县,旧邑禾与与。kūn shān hàn lóu xiàn,jiù yì hé yǔ yǔ。
娄县名尚存,今在城东隅。lóu xiàn míng shàng cún,jīn zài chéng dōng yú。
张昭洎陆逊,封娄肇自吴。zhāng zhāo jì lù xùn,fēng lóu zhào zì wú。
桓桓孙将军,仗钺东南驱。huán huán sūn jiāng jūn,zhàng yuè dōng nán qū。
升堂拜昭母,情好昆弟如。shēng táng bài zhāo mǔ,qíng hǎo kūn dì rú。
策薨受顾命,拥立运谋谟。cè hōng shòu gù mìng,yōng lì yùn móu mó。
谏猎止酣饮,礼下魏使车。jiàn liè zhǐ hān yǐn,lǐ xià wèi shǐ chē。
忠言不见听,托疾居里闾。zhōng yán bù jiàn tīng,tuō jí jū lǐ lǘ。
举邦惮威严,卒年八旬馀。jǔ bāng dàn wēi yán,zú nián bā xún yú。
伯言虽后出,智略雄万夫。bó yán suī hòu chū,zhì lüè xióng wàn fū。
权配以侄女,数数询良图。quán pèi yǐ zhí nǚ,shù shù xún liáng tú。
一从吕蒙举,乃修荆州书。yī cóng lǚ méng jǔ,nǎi xiū jīng zhōu shū。
潜军克公安,径进守宜都。qián jūn kè gōng ān,jìng jìn shǒu yí dōu。
走蜀夷陵城,蹙休夹石区。zǒu shǔ yí líng chéng,cù xiū jiā shí qū。
相吴柄国命,上疏陈立储。xiāng wú bǐng guó mìng,shàng shū chén lì chǔ。
赫矣两侯功,弥久而弗渝。hè yǐ liǎng hóu gōng,mí jiǔ ér fú yú。
太守念娄氓,报本昧厥初。tài shǒu niàn lóu máng,bào běn mèi jué chū。
淫祠既撤毁,左道咸剪除。yín cí jì chè huǐ,zuǒ dào xián jiǎn chú。
改祠祀娄侯,像设崇屋庐。gǎi cí sì lóu hóu,xiàng shè chóng wū lú。
复睹汉威仪,清风肃贪污。fù dǔ hàn wēi yí,qīng fēng sù tān wū。
遂令此邦人,车盖相填于。suì lìng cǐ bāng rén,chē gài xiāng tián yú。
雨旸及疾疫,走祷来于于。yǔ yáng jí jí yì,zǒu dǎo lái yú yú。
穹碑纪颠末,大刻龙腾拿。qióng bēi jì diān mò,dà kè lóng téng ná。
于以告来者,并解娄氓愚。yú yǐ gào lái zhě,bìng jiě lóu máng yú。
丽牲歌送迎,万世奠厥居。lì shēng gē sòng yíng,wàn shì diàn jué jū。

袁华

明苏州府昆山人,字子英。工诗,长于乐府。洪武初为苏州府学训导。有《可传集》、《耕学斋诗集》。 袁华的作品>>

猜您喜欢

送卢拙闇游茅山

袁华

卢郎抱琴别我去,驾言往采茅山薇。lú láng bào qín bié wǒ qù,jià yán wǎng cǎi máo shān wēi。
三峰月下木客啸,丹阳湖中姑恶飞。sān fēng yuè xià mù kè xiào,dān yáng hú zhōng gū è fēi。
笋舆问程溪店远,芒鞋蹑云林径微。sǔn yú wèn chéng xī diàn yuǎn,máng xié niè yún lín jìng wēi。
归来袖有长生药,乞取刀圭意莫违。guī lái xiù yǒu zhǎng shēng yào,qǐ qǔ dāo guī yì mò wéi。

题张外史登善精舍

袁华

阴森水石林堂幽,六月仿佛如三秋。yīn sēn shuǐ shí lín táng yōu,liù yuè fǎng fú rú sān qiū。
高遁何惭孔车骑,旧游还忆董糟丘。gāo dùn hé cán kǒng chē qí,jiù yóu hái yì dǒng zāo qiū。
鹤台夜礼紫虚象,凫舄朝回黄篾楼。hè tái yè lǐ zǐ xū xiàng,fú xì cháo huí huáng miè lóu。
愿乞引年餐玉法,颉颃飞佩阆风头。yuàn qǐ yǐn nián cān yù fǎ,jié háng fēi pèi láng fēng tóu。

直沽即事

袁华

鸾舆北狩神京日,车骑回屯海浦秋。luán yú běi shòu shén jīng rì,chē qí huí tún hǎi pǔ qiū。
草地霜寒散驼马,旃庐日夕下羊牛。cǎo dì shuāng hán sàn tuó mǎ,zhān lú rì xī xià yáng niú。
革囊桐酒醺人醉,芦叶吹笳动客愁。gé náng tóng jiǔ xūn rén zuì,lú yè chuī jiā dòng kè chóu。
可见太平忘武备,蹋歌顿足拥貂裘。kě jiàn tài píng wàng wǔ bèi,tà gē dùn zú yōng diāo qiú。

直沽即事

袁华

沙门宛在海东边,白浪漫空雾涨天。shā mén wǎn zài hǎi dōng biān,bái làng màn kōng wù zhǎng tiān。
屯卫远分貔虎队,岛夷潜匿蜑蛮船。tún wèi yuǎn fēn pí hǔ duì,dǎo yí qián nì dàn mán chuán。
蓬莱清浅高秋见,碣石苍茫落照连。péng lái qīng qiǎn gāo qiū jiàn,jié shí cāng máng luò zhào lián。
应笑嬴秦那解事,虚劳徐市访神仙。yīng xiào yíng qín nà jiě shì,xū láo xú shì fǎng shén xiān。

送唐希颜入京师

袁华

挂席清江胜驾车,柳黄梅白雨晴初。guà xí qīng jiāng shèng jià chē,liǔ huáng méi bái yǔ qíng chū。
不师鬼谷从衡术,独善庖羲卜筮书。bù shī guǐ gǔ cóng héng shù,dú shàn páo xī bo shì shū。
绕郭烟花春日丽,对床风雨夜窗虚。rào guō yān huā chūn rì lì,duì chuáng fēng yǔ yè chuāng xū。
便邮频把音书寄,莫待慈亲暮倚闾。biàn yóu pín bǎ yīn shū jì,mò dài cí qīn mù yǐ lǘ。

瑞上人远碧亭

袁华

亭子新开片玉东,冯虚举目送飞鸿。tíng zi xīn kāi piàn yù dōng,féng xū jǔ mù sòng fēi hóng。
水穷鳌背三山小,云澹蛾眉两黛浓。shuǐ qióng áo bèi sān shān xiǎo,yún dàn é méi liǎng dài nóng。
诗咏墨华怀贯老,记存奇字忆扬雄。shī yǒng mò huá huái guàn lǎo,jì cún qí zì yì yáng xióng。
知君览胜多佳趣,尽在秋风落照中。zhī jūn lǎn shèng duō jiā qù,jǐn zài qiū fēng luò zhào zhōng。

用韵奉答徵忏原

袁华

忆得相逢春未深,别来红雨遍园林。yì dé xiāng féng chūn wèi shēn,bié lái hóng yǔ biàn yuán lín。
江湖契阔劳清梦,田野栖迟惬素心。jiāng hú qì kuò láo qīng mèng,tián yě qī chí qiè sù xīn。
万壑千岩应眺览,五时八教重披寻。wàn hè qiān yán yīng tiào lǎn,wǔ shí bā jiào zhòng pī xún。
天亲无着难兄弟,剪烛何时对榻吟。tiān qīn wú zhe nán xiōng dì,jiǎn zhú hé shí duì tà yín。

江山如画轩

袁华

杨子为郎鬓未皤,旋开小室枕岩阿。yáng zi wèi láng bìn wèi pó,xuán kāi xiǎo shì zhěn yán ā。
江如赤壁英雄少,山似新亭感慨多。jiāng rú chì bì yīng xióng shǎo,shān shì xīn tíng gǎn kǎi duō。
林末涛波来一线,云边龛赭澹双蛾。lín mò tāo bō lái yī xiàn,yún biān kān zhě dàn shuāng é。
衰年不减登临兴,拟待清秋著屐过。shuāi nián bù jiǎn dēng lín xīng,nǐ dài qīng qiū zhù jī guò。

寄天衣净天镜长老

袁华

会稽名郡素多贤,翼举高风更凛然。huì jī míng jùn sù duō xián,yì jǔ gāo fēng gèng lǐn rán。
金缕赐衣梁代日,紫檀遗象义熙年。jīn lǚ cì yī liáng dài rì,zǐ tán yí xiàng yì xī nián。
千峰秀色层檐外,双涧清流绝磴边。qiān fēng xiù sè céng yán wài,shuāng jiàn qīng liú jué dèng biān。
遥想升堂谈法罢,匡床镫火理残编。yáo xiǎng shēng táng tán fǎ bà,kuāng chuáng dèng huǒ lǐ cán biān。

寄天衣净天镜长老

袁华

竹园寺里昔曾游,弹指流光十六秋。zhú yuán sì lǐ xī céng yóu,dàn zhǐ liú guāng shí liù qiū。
诸刹每传新学起,一箪犹为故山留。zhū shā měi chuán xīn xué qǐ,yī dān yóu wèi gù shān liú。
文词雅正推裴柳,诗句清妍属澈休。wén cí yǎ zhèng tuī péi liǔ,shī jù qīng yán shǔ chè xiū。
湖海老成凋谢尽,杖藜何日浙江头。hú hǎi lǎo chéng diāo xiè jǐn,zhàng lí hé rì zhè jiāng tóu。

林泉民为张某赋

袁华

鹿豕同游说野情,一廛愿受作编氓。lù shǐ tóng yóu shuō yě qíng,yī chán yuàn shòu zuò biān máng。
穷幽拟草愚溪记,养拙甘从甫里耕。qióng yōu nǐ cǎo yú xī jì,yǎng zhuō gān cóng fǔ lǐ gēng。
春涧蕨拳和露采,秋林木耳带霜烹。chūn jiàn jué quán hé lù cǎi,qiū lín mù ěr dài shuāng pēng。
淮南有客歌招隐,莫遣儿童识姓名。huái nán yǒu kè gē zhāo yǐn,mò qiǎn ér tóng shí xìng míng。

西爽轩

袁华

层轩新筑涧之濆,日射丹书草木薰。céng xuān xīn zhù jiàn zhī fén,rì shè dān shū cǎo mù xūn。
天末火流秋沆砀,冈头玉润晓絪缊。tiān mò huǒ liú qiū hàng dàng,gāng tóu yù rùn xiǎo yīn yūn。
清寒恍对晴山雪,散漫如瞻华岳云。qīng hán huǎng duì qíng shān xuě,sàn màn rú zhān huá yuè yún。
不似滕王高阁上,珠帘卷雨又斜曛。bù shì téng wáng gāo gé shàng,zhū lián juǎn yǔ yòu xié xūn。

寄倪云林先生

袁华

人日才过春未深,满城风雨昼阴阴。rén rì cái guò chūn wèi shēn,mǎn chéng fēng yǔ zhòu yīn yīn。
又逢元夜传柑燕,恰似重阳泛菊吟。yòu féng yuán yè chuán gān yàn,qià shì zhòng yáng fàn jú yín。
字写硬黄当几畔,砚分浅碧到溪浔。zì xiě yìng huáng dāng jǐ pàn,yàn fēn qiǎn bì dào xī xún。
从它狂客时推骂,笑对青山酒自斟。cóng tā kuáng kè shí tuī mà,xiào duì qīng shān jiǔ zì zhēn。

癸丑正月风雨中偶成

袁华

入春弥月雨霏微,惊蛰无雷雪又飞。rù chūn mí yuè yǔ fēi wēi,jīng zhé wú léi xuě yòu fēi。
抚节不愁花蕊晚,感时惟恐麦苗稀。fǔ jié bù chóu huā ruǐ wǎn,gǎn shí wéi kǒng mài miáo xī。
当歌对酒愁难遣,问舍求田志己违。dāng gē duì jiǔ chóu nán qiǎn,wèn shě qiú tián zhì jǐ wéi。
只尺相望不相见,空吟偪侧思依依。zhǐ chǐ xiāng wàng bù xiāng jiàn,kōng yín bī cè sī yī yī。

癸丑正月风雨中偶成

袁华

岁除风雨浃新正,二月将终未放晴。suì chú fēng yǔ jiā xīn zhèng,èr yuè jiāng zhōng wèi fàng qíng。
残雪不消犹待泮,轻雷欲震又收声。cán xuě bù xiāo yóu dài pàn,qīng léi yù zhèn yòu shōu shēng。
樵苏后爨愁童稚,故旧凋零失老成。qiáo sū hòu cuàn chóu tóng zhì,gù jiù diāo líng shī lǎo chéng。
推枕无眠清夜永,淋淋檐溜百忧生。tuī zhěn wú mián qīng yè yǒng,lín lín yán liū bǎi yōu shēng。