古诗词

蝶恋花·雨中泛西湖晚归

姚燮

罨画楼台春镜雾。yǎn huà lóu tái chūn jìng wù。
一笠西陵,人唤红船渡。yī lì xī líng,rén huàn hóng chuán dù。
梦影分明湖上路,蘋花飘尽鸥无语。mèng yǐng fēn míng hú shàng lù,píng huā piāo jǐn ōu wú yǔ。
回首幽情无着处。huí shǒu yōu qíng wú zhe chù。
水角低云,云角江城树。shuǐ jiǎo dī yún,yún jiǎo jiāng chéng shù。
树角寒风城角雨,愁声欲卷愁人去。shù jiǎo hán fēng chéng jiǎo yǔ,chóu shēng yù juǎn chóu rén qù。
姚燮

姚燮

清浙江镇海人,字梅伯,号复庄,又号大梅山民。道光十四年举人。遍读经史百家及道藏、释典,诗词、骈体文皆闻于时,又擅丹青,尤工墨梅。诗篇反映鸦片战争时情事,悲愤激昂。又著《今乐考證》,为研究戏曲史重要资料。集名《大梅山馆集》、《疏影楼词》。 姚燮的作品>>

猜您喜欢

闻江客淮上未归寄五律三章

姚燮

潦倒庐江客,中原一骑游。lǎo dào lú jiāng kè,zhōng yuán yī qí yóu。
姓名关吏熟,文字路人求。xìng míng guān lì shú,wén zì lù rén qiú。
自负心能壮,何知鬓易秋。zì fù xīn néng zhuàng,hé zhī bìn yì qiū。
西风近崚厉,劝尔且归休。xī fēng jìn léng lì,quàn ěr qiě guī xiū。

闻江客淮上未归寄五律三章

姚燮

开府画堂高,悬镫看宝刀。kāi fǔ huà táng gāo,xuán dèng kàn bǎo dāo。
黄金雕骏色,白日闪鸿毛。huáng jīn diāo jùn sè,bái rì shǎn hóng máo。
气折三河下,才兼万象劳。qì zhé sān hé xià,cái jiān wàn xiàng láo。
榛山多虎迹,我为诵《离骚》。zhēn shān duō hǔ jì,wǒ wèi sòng lí sāo。

闻江客淮上未归寄五律三章

姚燮

命世如君几,艰难得一官。mìng shì rú jūn jǐ,jiān nán dé yī guān。
待徵无束帛,归钓有长竿。dài zhēng wú shù bó,guī diào yǒu zhǎng gān。
水涸鱼苗尽,天空木气寒。shuǐ hé yú miáo jǐn,tiān kōng mù qì hán。
嗟嗟孤雁影,中道尚漫汗。jiē jiē gū yàn yǐng,zhōng dào shàng màn hàn。

哀江南诗五叠秋兴韵八章

姚燮

飓风卷纛七星斜,白发元戎误岁华。jù fēng juǎn dào qī xīng xié,bái fā yuán róng wù suì huá。
隘岸射潮无劲弩,高天贯月有枯槎。ài àn shè cháo wú jìn nǔ,gāo tiān guàn yuè yǒu kū chá。
募军可按冯唐籍,解阵空吹越石笳。mù jūn kě àn féng táng jí,jiě zhèn kōng chuī yuè shí jiā。
最惜吴淞春水弱,晚红漂尽细林花。zuì xī wú sōng chūn shuǐ ruò,wǎn hóng piāo jǐn xì lín huā。

临平关晓发

姚燮

飒飒西风动晓光,凄凄篷背有严霜。sà sà xī fēng dòng xiǎo guāng,qī qī péng bèi yǒu yán shuāng。
万山落叶趋平野,远海垂云见故乡。wàn shān luò yè qū píng yě,yuǎn hǎi chuí yún jiàn gù xiāng。
冻溆饥凫窥浅簖,寒天微旭润枯桑。dòng xù jī fú kuī qiǎn duàn,hán tiān wēi xù rùn kū sāng。
孤愁任逐南潮去,未敢邮程问短长。gū chóu rèn zhú nán cháo qù,wèi gǎn yóu chéng wèn duǎn zhǎng。

中山店旅夕

姚燮

东极云山负峄防,西来烟树接滋阳。dōng jí yún shān fù yì fáng,xī lái yān shù jiē zī yáng。
大河风薄星芒白,远海沙回月气黄。dà hé fēng báo xīng máng bái,yuǎn hǎi shā huí yuè qì huáng。
草入原深春渐阔,鸿愁塞绝夜犹翔。cǎo rù yuán shēn chūn jiàn kuò,hóng chóu sāi jué yè yóu xiáng。
乾坤荡莽一孤客,千里停车此梦乡。qián kūn dàng mǎng yī gū kè,qiān lǐ tíng chē cǐ mèng xiāng。

城西废寺

姚燮

阒寂重门闭网丝,我来叉手步逶迟。qù jì zhòng mén bì wǎng sī,wǒ lái chā shǒu bù wēi chí。
廊眉烟锉茶初熟,檐角风幡柳共吹。láng méi yān cuò chá chū shú,yán jiǎo fēng fān liǔ gòng chuī。
苜蓿场荒僧舞槊,桫椤堂古客扪碑。mù xu chǎng huāng sēng wǔ shuò,suō luó táng gǔ kè mén bēi。
谁从佛阁敲疏磬,冷照沈沈鸽影移。shuí cóng fú gé qiāo shū qìng,lěng zhào shěn shěn gē yǐng yí。

对酒抒怀简都门故人其二

姚燮

杜陵剧有死生哀,小劫沧桑问大槐。dù líng jù yǒu sǐ shēng āi,xiǎo jié cāng sāng wèn dà huái。
风雪轮蹄谁壮士,湘巫云雨剩荒台。fēng xuě lún tí shuí zhuàng shì,xiāng wū yún yǔ shèng huāng tái。
故人赠铗掀眉看,独座清樽对影开。gù rén zèng jiá xiān méi kàn,dú zuò qīng zūn duì yǐng kāi。
醉意知怜新舄好,吾庭幸不长蒿莱。zuì yì zhī lián xīn xì hǎo,wú tíng xìng bù zhǎng hāo lái。

对酒抒怀简都门故人其二

姚燮

市侩徒争汗马劳,千秋史笔炯难逃。shì kuài tú zhēng hàn mǎ láo,qiān qiū shǐ bǐ jiǒng nán táo。
青山旧涕忘萝薜,白地雄声仗节旄。qīng shān jiù tì wàng luó bì,bái dì xióng shēng zhàng jié máo。
颇忆乌台依日近,未愁隼径过云高。pǒ yì wū tái yī rì jìn,wèi chóu sǔn jìng guò yún gāo。
佳人夙有椎埋胆,袖底纯钩漫屈挠。jiā rén sù yǒu chuí mái dǎn,xiù dǐ chún gōu màn qū náo。

对酒抒怀简都门故人其二

姚燮

惜我逡巡负所求,缚车驽钝不能骝。xī wǒ qūn xún fù suǒ qiú,fù chē nú dùn bù néng liú。
竟容落拓师张翰,几见勋名悔许由。jìng róng luò tuò shī zhāng hàn,jǐ jiàn xūn míng huǐ xǔ yóu。
黄蘖满山饥雀苦,碧桃横镜淡蛾羞。huáng niè mǎn shān jī què kǔ,bì táo héng jìng dàn é xiū。
拥书坐作专城贵,一笑邯郸梦里侯。yōng shū zuò zuò zhuān chéng guì,yī xiào hán dān mèng lǐ hóu。

炼丹峰下仙井

姚燮

神渊不宅龙,积蓄万年雨。shén yuān bù zhái lóng,jī xù wàn nián yǔ。
酝作醍醐香,与僧养清苦。yùn zuò tí hú xiāng,yǔ sēng yǎng qīng kǔ。
落叶秋不干,云浆滴丹乳。luò yè qiū bù gàn,yún jiāng dī dān rǔ。
一淬冰镜光,山鬟静相妩。yī cuì bīng jìng guāng,shān huán jìng xiāng wǔ。
石罂悬到根,大星浴如炬。shí yīng xuán dào gēn,dà xīng yù rú jù。
但照莺凤游,不照蟪蛄语。dàn zhào yīng fèng yóu,bù zhào huì gū yǔ。

南辕杂诗

姚燮

崇封昔将相,今为居者田。chóng fēng xī jiāng xiāng,jīn wèi jū zhě tián。
子孙已皂隶,表字犹如椽。zi sūn yǐ zào lì,biǎo zì yóu rú chuán。
樵斧及松栝,凉荫愁夜鹃。qiáo fǔ jí sōng guā,liáng yīn chóu yè juān。
其下禾芄芄,风色故相妍。qí xià hé wán wán,fēng sè gù xiāng yán。
松栝无根株,禾叶过人肩。sōng guā wú gēn zhū,hé yè guò rén jiān。
盛衰视气化,安问愚与贤。shèng shuāi shì qì huà,ān wèn yú yǔ xián。

南辕杂诗

姚燮

二鼓黄垒堡,三鼓香城村。èr gǔ huáng lěi bǎo,sān gǔ xiāng chéng cūn。
旋风飐轮角,沙叶为蔽昏。xuán fēng zhǎn lún jiǎo,shā yè wèi bì hūn。
大河莽东注,石闸西营屯。dà hé mǎng dōng zhù,shí zhá xī yíng tún。
奔蹄不受役,纵性杀沄浑。bēn tí bù shòu yì,zòng xìng shā yún hún。
巡卒互讥盗,击柝催闭门。xún zú hù jī dào,jī tuò cuī bì mén。
巷火渐稀灭,防肃及犬豚。xiàng huǒ jiàn xī miè,fáng sù jí quǎn tún。
居常慎动止,一息堪自扪。jū cháng shèn dòng zhǐ,yī xī kān zì mén。
麟虎各山薮,于我何仇恩。lín hǔ gè shān sǒu,yú wǒ hé chóu ēn。

南辕杂诗

姚燮

仰面月如水,一泻千里明。yǎng miàn yuè rú shuǐ,yī xiè qiān lǐ míng。
照君楼上头,照我沙中行。zhào jūn lóu shàng tóu,zhào wǒ shā zhōng xíng。
楼高一延望,莽莽山川横。lóu gāo yī yán wàng,mǎng mǎng shān chuān héng。
不愁阻汝目,但愁阻汝情。bù chóu zǔ rǔ mù,dàn chóu zǔ rǔ qíng。
汝梦偿能来,吾梦兹伶仃。rǔ mèng cháng néng lái,wú mèng zī líng dīng。
北为乐陵县,南为交河城。běi wèi lè líng xiàn,nán wèi jiāo hé chéng。

南辕杂诗

姚燮

朔风送征马,飘瞥来郓州。shuò fēng sòng zhēng mǎ,piāo piē lái yùn zhōu。
揽衣惬朝爽,纵目城南楼。lǎn yī qiè cháo shuǎng,zòng mù chéng nán lóu。
白云在梁父,零乱不可收。bái yún zài liáng fù,líng luàn bù kě shōu。
海烟动云隙,岳上青浮浮。hǎi yān dòng yún xì,yuè shàng qīng fú fú。
汴京屼西控,谁云风马牛。biàn jīng wù xī kòng,shuí yún fēng mǎ niú。
天门划徐泗,指顾通南邮。tiān mén huà xú sì,zhǐ gù tōng nán yóu。
梁唐割其险,乃弱东诸侯。liáng táng gē qí xiǎn,nǎi ruò dōng zhū hóu。
悲歌吊台辅,利病今谁筹。bēi gē diào tái fǔ,lì bìng jīn shuí chóu。
31123