古诗词

土番竹枝词

郁永河

夫携弓矢妇锄耰,无褐无衣不解愁。fū xié gōng shǐ fù chú yōu,wú hè wú yī bù jiě chóu。
番罽一围聊蔽体,雨来还有鹿皮兜。fān jì yī wéi liáo bì tǐ,yǔ lái hái yǒu lù pí dōu。

郁永河

清浙江仁和人,字沧浪。诸生。性爱砚。曾以采硫至台湾,以竹枝词形式,咏台湾风俗。有《稗海纪游》。 郁永河的作品>>

猜您喜欢

土番竹枝词

郁永河

番儿大耳是奇观,少小都将两耳钻。fān ér dà ěr shì qí guān,shǎo xiǎo dōu jiāng liǎng ěr zuān。
截竹塞轮轮渐大,如钱如碗复如盘。jié zhú sāi lún lún jiàn dà,rú qián rú wǎn fù rú pán。

土番竹枝词

郁永河

丫髻三叉似幼童,发根偏爱系红绒。yā jì sān chā shì yòu tóng,fā gēn piān ài xì hóng róng。
出门又插文禽尾,陌上飘飖各斗风。chū mén yòu chā wén qín wěi,mò shàng piāo yáo gè dòu fēng。

土番竹枝词

郁永河

覆额齐眉绕乱莎,不分男女似头陀。fù é qí méi rào luàn shā,bù fēn nán nǚ shì tóu tuó。
晚来女伴临溪浴,一队鸬鹚荡绿波。wǎn lái nǚ bàn lín xī yù,yī duì lú cí dàng lǜ bō。

土番竹枝词

郁永河

铝贝雕螺各尽功,陆离斑驳碧兼红。lǚ bèi diāo luó gè jǐn gōng,lù lí bān bó bì jiān hóng。
番儿项下重重绕,客至疑过绣领宫。fān ér xiàng xià zhòng zhòng rào,kè zhì yí guò xiù lǐng gōng。

土番竹枝词

郁永河

铜箍铁镯俨刑人,斗怪争奇事事新。tóng gū tiě zhuó yǎn xíng rén,dòu guài zhēng qí shì shì xīn。
多少丹青摹变相,画图那得似生成。duō shǎo dān qīng mó biàn xiāng,huà tú nà dé shì shēng chéng。

土番竹枝词

郁永河

老翁似女女如男,男女无分总一般。lǎo wēng shì nǚ nǚ rú nán,nán nǚ wú fēn zǒng yī bān。
口角有髭皆拔尽,须眉却作妇人颜。kǒu jiǎo yǒu zī jiē bá jǐn,xū méi què zuò fù rén yán。

土番竹枝词

郁永河

腰下人人插短刀,朝朝磨砺可吹毛。yāo xià rén rén chā duǎn dāo,cháo cháo mó lì kě chuī máo。
杀人屠狗般般用,才罢樵薪又索绹。shā rén tú gǒu bān bān yòng,cái bà qiáo xīn yòu suǒ táo。

土番竹枝词

郁永河

耕田凿井自艰辛,缓急何曾叩比邻。gēng tián záo jǐng zì jiān xīn,huǎn jí hé céng kòu bǐ lín。
构屋斫轮还结网,百工俱备一人身。gòu wū zhuó lún hái jié wǎng,bǎi gōng jù bèi yī rén shēn。

土番竹枝词

郁永河

轻身矫捷似猿猱,编竹为箍束细腰。qīng shēn jiǎo jié shì yuán náo,biān zhú wèi gū shù xì yāo。
等得吹箫寻凤侣,从今割断伴妖娆。děng dé chuī xiāo xún fèng lǚ,cóng jīn gē duàn bàn yāo ráo。

土番竹枝词

郁永河

男儿待字早离娘,有子成童任远扬。nán ér dài zì zǎo lí niáng,yǒu zi chéng tóng rèn yuǎn yáng。
不重生男重生女,家园原不与儿郎。bù zhòng shēng nán zhòng shēng nǚ,jiā yuán yuán bù yǔ ér láng。

土番竹枝词

郁永河

女儿才到破瓜时,阿母忙为构室居。nǚ ér cái dào pò guā shí,ā mǔ máng wèi gòu shì jū。
吹得鼻箫能合调,任教自择可人儿。chuī dé bí xiāo néng hé diào,rèn jiào zì zé kě rén ér。

土番竹枝词

郁永河

只须娇女得欢心,那见堂开孔雀屏。zhǐ xū jiāo nǚ dé huān xīn,nà jiàn táng kāi kǒng què píng。
既得欢心才挽手,更加凿齿缔姻盟。jì dé huān xīn cái wǎn shǒu,gèng jiā záo chǐ dì yīn méng。

土番竹枝词

郁永河

乱发鬖鬖不作緺,常将两手自搔爬。luàn fā sān sān bù zuò guā,cháng jiāng liǎng shǒu zì sāo pá。
飞蓬毕世无膏沐,一样绸缪是室家。fēi péng bì shì wú gāo mù,yī yàng chóu móu shì shì jiā。

土番竹枝词

郁永河

谁道番姬巧解酿,自将生米嚼成浆。shuí dào fān jī qiǎo jiě niàng,zì jiāng shēng mǐ jué chéng jiāng。
竹筒为瓮床头挂,客至开筒劝客尝。zhú tǒng wèi wèng chuáng tóu guà,kè zhì kāi tǒng quàn kè cháng。

土番竹枝词

郁永河

竹弓楛矢赴鹿场,射得鹿来交社商。zhú gōng hù shǐ fù lù chǎng,shè dé lù lái jiāo shè shāng。
家家妇子门前盼,饱惟馀沥是头肠。jiā jiā fù zi mén qián pàn,bǎo wéi yú lì shì tóu cháng。
491234