古诗词

如梦令

徐灿

雨过几枝红倦。yǔ guò jǐ zhī hóng juàn。
寂寂琐窗西畔。jì jì suǒ chuāng xī pàn。
半梦半醒时,谁向绣衾低唤。bàn mèng bàn xǐng shí,shuí xiàng xiù qīn dī huàn。
魂断。hún duàn。
魂断,花也为人长叹。hún duàn,huā yě wèi rén zhǎng tàn。
徐灿

徐灿

徐灿(约1618-1698),字湘苹,又字明深、明霞,号深明,又号紫言(竹字头)。江南吴县(今苏州市西南)人。明末清初女词人、诗人、书画家,为“蕉园五子”之一。光禄丞徐子懋女,弘文院大学士海宁陈之遴继妻。从夫宦游,封一品夫人。工诗,尤长于词学。她的词多抒发故国之思、兴亡之感。又善属文、精书画、所画仕女设色淡雅、笔法古秀、工净有度、得北宋人法,晚年画水墨观音、间作花草。著有《拙政园诗馀》三卷,诗集《拙政园诗集》二卷,凡诗二百四十六首,今皆存。 徐灿的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙·春闺

徐灿

金斗香生绕画帘。jīn dòu xiāng shēng rào huà lián。
细风时拂两眉尖。xì fēng shí fú liǎng méi jiān。
绣床针线几曾添。xiù chuáng zhēn xiàn jǐ céng tiān。
数点落花春寂寂,一庭芳草雨纤纤。shù diǎn luò huā chūn jì jì,yī tíng fāng cǎo yǔ xiān xiān。
不须春病也恹恹。bù xū chūn bìng yě yān yān。

南唐浣溪沙十四夜

徐灿

已试华灯照锜筵。yǐ shì huá dēng zhào qí yán。
渐添奇巧斗新悬。jiàn tiān qí qiǎo dòu xīn xuán。
明月似嫌芳景速,不轻圆。míng yuè shì xián fāng jǐng sù,bù qīng yuán。
佳节最怜前一日,旧欢长算几何年。jiā jié zuì lián qián yī rì,jiù huān zhǎng suàn jǐ hé nián。
可惜金吾犹禁夜,促游鞭。kě xī jīn wú yóu jìn yè,cù yóu biān。

南唐浣溪沙十五夜

徐灿

暖浅寒轻夜气和。nuǎn qiǎn hán qīng yè qì hé。
踏春红袂试纤罗。tà chūn hóng mèi shì xiān luó。
月似美人慵欲睡,晕横波。yuè shì měi rén yōng yù shuì,yūn héng bō。
懒逐香尘看火树,自笺新调当笙歌。lǎn zhú xiāng chén kàn huǒ shù,zì jiān xīn diào dāng shēng gē。
半侧流霞三两爵,不须多。bàn cè liú xiá sān liǎng jué,bù xū duō。

南唐浣溪沙十六夜

徐灿

玉乱香忙午夜天。yù luàn xiāng máng wǔ yè tiān。
氍毹红暖正初筵。qú shū hóng nuǎn zhèng chū yán。
佳月怜人浑不减,昨宵圆。jiā yuè lián rén hún bù jiǎn,zuó xiāo yuán。
绛蜡消风欢未足,踏灯须又待明年。jiàng là xiāo fēng huān wèi zú,tà dēng xū yòu dài míng nián。
好倩凤箫吹到晓,怕花瞑。hǎo qiàn fèng xiāo chuī dào xiǎo,pà huā míng。

卷中临江仙系舟

徐灿

寂寞汀洲春欲暮,数声杜宇帆收。jì mò tīng zhōu chūn yù mù,shù shēng dù yǔ fān shōu。
夕阳斜系小孤舟。xī yáng xié xì xiǎo gū zhōu。
绿沉嘶马路,红点榜人头。lǜ chén sī mǎ lù,hóng diǎn bǎng rén tóu。
烟柳易残人易老,几多闲闷闲愁。yān liǔ yì cán rén yì lǎo,jǐ duō xián mèn xián chóu。
澹云朦月伴鱼钩。dàn yún méng yuè bàn yú gōu。
一春消息事,已付水中鸥。yī chūn xiāo xī shì,yǐ fù shuǐ zhōng ōu。

卷中临江仙病中寄素庵

徐灿

病枕不知寒日午,起来愁雪弥漫。bìng zhěn bù zhī hán rì wǔ,qǐ lái chóu xuě mí màn。
玉红笺纸腻双鸾。yù hóng jiān zhǐ nì shuāng luán。
恹恹半息,强写个平安。yān yān bàn xī,qiáng xiě gè píng ān。
几日离愁愁未了,今朝又上眉端。jǐ rì lí chóu chóu wèi le,jīn cháo yòu shàng méi duān。
丁宁春老且为欢。dīng níng chūn lǎo qiě wèi huān。
薰风虽软,莫便试轻纨。xūn fēng suī ruǎn,mò biàn shì qīng wán。

卷中临江仙闺情

徐灿

不识秋来镜里,个中时见啼妆。bù shí qiū lái jìng lǐ,gè zhōng shí jiàn tí zhuāng。
碧波清露殢红香。bì bō qīng lù tì hóng xiāng。
莲心羞结,多半是空房。lián xīn xiū jié,duō bàn shì kōng fáng。
低阁垂杨罢舞,窥帘归雁成行。dī gé chuí yáng bà wǔ,kuī lián guī yàn chéng xíng。
梦魂曾到水云乡。mèng hún céng dào shuǐ yún xiāng。
细风将雨,一夜冷银塘。xì fēng jiāng yǔ,yī yè lěng yín táng。

唐多令·感怀

徐灿

玉笛送清秋。yù dí sòng qīng qiū。
红蕉露未收。hóng jiāo lù wèi shōu。
晚香残、莫倚高楼。wǎn xiāng cán mò yǐ gāo lóu。
寒月羁人同是客,偏伴我、住幽州。hán yuè jī rén tóng shì kè,piān bàn wǒ zhù yōu zhōu。
小院入边愁。xiǎo yuàn rù biān chóu。
金戈满旧游。jīn gē mǎn jiù yóu。
问五湖、那有扁舟。wèn wǔ hú nà yǒu biǎn zhōu。
梦里江声和泪咽,何不向、故园流。mèng lǐ jiāng shēng hé lèi yàn,hé bù xiàng gù yuán liú。

唐多令·感旧

徐灿

客是旧游人。kè shì jiù yóu rén。
花非昔日春。huā fēi xī rì chūn。
记合欢、树底逡巡。jì hé huān shù dǐ qūn xún。
曾折红丝围宝髻,携娇女、坐斜曛。céng zhé hóng sī wéi bǎo jì,xié jiāo nǚ zuò xié xūn。
芳树起黄尘。fāng shù qǐ huáng chén。
苕溪断锦鳞。sháo xī duàn jǐn lín。
料也应、梦绕燕云。liào yě yīng mèng rào yàn yún。
还向凤城西畔路,同笑语、拂花茵。hái xiàng fèng chéng xī pàn lù,tóng xiào yǔ fú huā yīn。

鹊桥仙·梅花

徐灿

峭寒楼阁,早春帘槛、一树冷烟愁遍。qiào hán lóu gé,zǎo chūn lián kǎn yī shù lěng yān chóu biàn。
玉容初浣不曾妆,但粉泪、盈盈香溅。yù róng chū huàn bù céng zhuāng,dàn fěn lèi yíng yíng xiāng jiàn。
惜花还住,羞花欲去,去住总教花怨。xī huā hái zhù,xiū huā yù qù,qù zhù zǒng jiào huā yuàn。
护花双袖惹清霜,怕风妒、花魂成片。hù huā shuāng xiù rě qīng shuāng,pà fēng dù huā hún chéng piàn。

苏幕遮·秋老

徐灿

雨深深,秋自老。yǔ shēn shēn,qiū zì lǎo。
旧苑新花,莫问愁多少。jiù yuàn xīn huā,mò wèn chóu duō shǎo。
玉爪侵弦寒料峭。yù zhǎo qīn xián hán liào qiào。
才奏南音,阵阵惊风搅。cái zòu nán yīn,zhèn zhèn jīng fēng jiǎo。
袖红单,屏翠小。xiù hóng dān,píng cuì xiǎo。
剪剪清霜,不许芙蓉好。jiǎn jiǎn qīng shuāng,bù xǔ fú róng hǎo。
故国烟芜昏复晓。gù guó yān wú hūn fù xiǎo。
尚有青山,强向江城绕。shàng yǒu qīng shān,qiáng xiàng jiāng chéng rào。

蝶恋花·春闺

徐灿

帘卷晓寒生怕起。lián juǎn xiǎo hán shēng pà qǐ。
一种分鸾,两地黄昏雨。yī zhǒng fēn luán,liǎng dì huáng hūn yǔ。
为问海棠开也未。wèi wèn hǎi táng kāi yě wèi。
章台有柳君休系。zhāng tái yǒu liǔ jūn xiū xì。
春梦惜春春几许。chūn mèng xī chūn chūn jǐ xǔ。
又听离弦,玉柱鸿声细。yòu tīng lí xián,yù zhù hóng shēng xì。
一缕水沉烟万缕。yī lǚ shuǐ chén yān wàn lǚ。
画楼十二春风里。huà lóu shí èr chūn fēng lǐ。

蝶恋花·春晓

徐灿

剩紫残红能几许。shèng zǐ cán hóng néng jǐ xǔ。
晓枕惊回,无柰纷纷雨。xiǎo zhěn jīng huí,wú nài fēn fēn yǔ。
雨过柳风吹不住。yǔ guò liǔ fēng chuī bù zhù。
不吹愁去吹春去。bù chuī chóu qù chuī chūn qù。
莫怪东君分别遽。mò guài dōng jūn fēn bié jù。
镜懒钗慵,不是留春处。jìng lǎn chāi yōng,bù shì liú chūn chù。
嫩叶渐看成绿雾。nèn yè jiàn kàn chéng lǜ wù。
须臾又恐秋霜妒。xū yú yòu kǒng qiū shuāng dù。

蝶恋花·每寄书素庵不到有感

徐灿

频寄锦书鸿不去。pín jì jǐn shū hóng bù qù。
怕近黄昏,帘幕深深处。pà jìn huáng hūn,lián mù shēn shēn chù。
一寸横波愁几许。yī cùn héng bō chóu jǐ xǔ。
啼痕点点成红雨。tí hén diǎn diǎn chéng hóng yǔ。
倚遍阑干无意绪。yǐ biàn lán gàn wú yì xù。
闲理馀香,独自谁为语。xián lǐ yú xiāng,dú zì shuí wèi yǔ。
尽日恹恹如梦里。jǐn rì yān yān rú mèng lǐ。
斜阳一瞬人千里。xié yáng yī shùn rén qiān lǐ。

蝶恋花·咏事

徐灿

点就迎郎双笑靥。diǎn jiù yíng láng shuāng xiào yè。
近日人来,真个归期绝。jìn rì rén lái,zhēn gè guī qī jué。
尽日无言心自咽。jǐn rì wú yán xīn zì yàn。
春枝洒满寒鹃血。chūn zhī sǎ mǎn hán juān xuè。
女伴强来相解说。nǚ bàn qiáng lái xiāng jiě shuō。
侬不相思,怎把相思歇。nóng bù xiāng sī,zěn bǎ xiāng sī xiē。
留取罗裙香几摺。liú qǔ luó qún xiāng jǐ zhé。
何时教看啼痕叠。hé shí jiào kàn tí hén dié。
80123456