古诗词

永遇乐·寄索庵

徐灿

澹澹离云,凄凄紫陌,香尘飞雪。dàn dàn lí yún,qī qī zǐ mò,xiāng chén fēi xuě。
泪滴鲛绡,愁盈珠勒,一霎成抛撇。lèi dī jiāo xiāo,chóu yíng zhū lēi,yī shà chéng pāo piē。
别去叮咛,传来芳信,频寄锦书休绝。bié qù dīng níng,chuán lái fāng xìn,pín jì jǐn shū xiū jué。
倩东风、吹向天涯,悄悄把离愁说。qiàn dōng fēng chuī xiàng tiān yá,qiāo qiāo bǎ lí chóu shuō。
减去沈腰,霜添潘鬓,怎似前秋离别。jiǎn qù shěn yāo,shuāng tiān pān bìn,zěn shì qián qiū lí bié。
镜裹分鸾,灯前瘦影,羞把湘帘揭。jìng guǒ fēn luán,dēng qián shòu yǐng,xiū bǎ xiāng lián jiē。
有恨黄昏,无情玉笛,催落江梅寒月。yǒu hèn huáng hūn,wú qíng yù dí,cuī luò jiāng méi hán yuè。
问今宵、多少凄凉,枕棱衾缺。wèn jīn xiāo duō shǎo qī liáng,zhěn léng qīn quē。
徐灿

徐灿

徐灿(约1618-1698),字湘苹,又字明深、明霞,号深明,又号紫言(竹字头)。江南吴县(今苏州市西南)人。明末清初女词人、诗人、书画家,为“蕉园五子”之一。光禄丞徐子懋女,弘文院大学士海宁陈之遴继妻。从夫宦游,封一品夫人。工诗,尤长于词学。她的词多抒发故国之思、兴亡之感。又善属文、精书画、所画仕女设色淡雅、笔法古秀、工净有度、得北宋人法,晚年画水墨观音、间作花草。著有《拙政园诗馀》三卷,诗集《拙政园诗集》二卷,凡诗二百四十六首,今皆存。 徐灿的作品>>

猜您喜欢

风流子·同素庵感旧

徐灿

只如昨日事,回头想、早已十经秋。zhǐ rú zuó rì shì,huí tóu xiǎng zǎo yǐ shí jīng qiū。
向洗墨池边,装成书屋,蛮笺象管,别样风流。xiàng xǐ mò chí biān,zhuāng chéng shū wū,mán jiān xiàng guǎn,bié yàng fēng liú。
残红院、几番春欲去,却为个人留。cán hóng yuàn jǐ fān chūn yù qù,què wèi gè rén liú。
宿雨低花,轻风侧蝶,水晶帘卷,恰好梳头。sù yǔ dī huā,qīng fēng cè dié,shuǐ jīng lián juǎn,qià hǎo shū tóu。
西山依然在,知何意、凭槛怕举双眸。xī shān yī rán zài,zhī hé yì píng kǎn pà jǔ shuāng móu。
便把红萱酿酒。biàn bǎ hóng xuān niàng jiǔ。
只动人愁。zhǐ dòng rén chóu。
谢前度桃花,休开碧沼,旧时燕子,莫过朱楼。xiè qián dù táo huā,xiū kāi bì zhǎo,jiù shí yàn zi,mò guò zhū lóu。
悔煞双飞新翼,误到瀛洲。huǐ shā shuāng fēi xīn yì,wù dào yíng zhōu。

水龙吟·次素庵韵感旧

徐灿

合欢花下留连,当时曾向君家道。hé huān huā xià liú lián,dāng shí céng xiàng jūn jiā dào。
悲欢转眼,花还如梦,那能长好。bēi huān zhuǎn yǎn,huā hái rú mèng,nà néng zhǎng hǎo。
真个而今,台空花尽,乱烟荒草。zhēn gè ér jīn,tái kōng huā jǐn,luàn yān huāng cǎo。
算一番风月,一番花柳,各自斗、春风巧。suàn yī fān fēng yuè,yī fān huā liǔ,gè zì dòu chūn fēng qiǎo。
休叹花神去杳。xiū tàn huā shén qù yǎo。
有题花、锦笺香稿。yǒu tí huā jǐn jiān xiāng gǎo。
红阴舒卷,绿阴浓淡,对人犹笑。hóng yīn shū juǎn,lǜ yīn nóng dàn,duì rén yóu xiào。
把酒微吟,譬如旧侣,梦中重到。bǎ jiǔ wēi yín,pì rú jiù lǚ,mèng zhōng zhòng dào。
请从今、秉烛看花,切莫待、花枝老。qǐng cóng jīn bǐng zhú kàn huā,qiè mò dài huā zhī lǎo。

水龙吟·春闺

徐灿

隔花深处闻莺,小阁锁愁风雨骤。gé huā shēn chù wén yīng,xiǎo gé suǒ chóu fēng yǔ zhòu。
浓阴侵幔,飞红堆砌,殿春时候。nóng yīn qīn màn,fēi hóng duī qì,diàn chūn shí hòu。
送晚微寒,将归双燕,去来迤逗。sòng wǎn wēi hán,jiāng guī shuāng yàn,qù lái yí dòu。
想冰弦凄鹤,宝钗分凤,别时语、无还有。xiǎng bīng xián qī hè,bǎo chāi fēn fèng,bié shí yǔ wú hái yǒu。
怕听玉壶催漏,满珠帘、月和烟瘦。pà tīng yù hú cuī lòu,mǎn zhū lián yuè hé yān shòu。
微云卷恨,春波酿泪,为谁眉皱。wēi yún juǎn hèn,chūn bō niàng lèi,wèi shuí méi zhòu。
梦里怜香,灯前颅影,一番消受。mèng lǐ lián xiāng,dēng qián lú yǐng,yī fān xiāo shòu。
恰无聊、问取花枝,人长闷、花愁否。qià wú liáo wèn qǔ huā zhī,rén zhǎng mèn huā chóu fǒu。

菩萨蛮·春闺

徐灿

困花压蕊丝丝雨,不堪只共愁人语。kùn huā yā ruǐ sī sī yǔ,bù kān zhǐ gòng chóu rén yǔ。
斗帐抱春寒,梦中何处山。dòu zhàng bào chūn hán,mèng zhōng hé chù shān。
卷帘风意恶,泪与残红落。juǎn lián fēng yì è,lèi yǔ cán hóng luò。
羡煞是杨花,输它先到家。xiàn shā shì yáng huā,shū tā xiān dào jiā。

送方太夫人西还

徐灿

旧游京国久相亲,三载同淹紫塞尘。jiù yóu jīng guó jiǔ xiāng qīn,sān zài tóng yān zǐ sāi chén。
玉佩忽携春色至,兰灯重映岁华新。yù pèi hū xié chūn sè zhì,lán dēng zhòng yìng suì huá xīn。
多经坎坷增交谊,遂判云龙断夙因。duō jīng kǎn kě zēng jiāo yì,suì pàn yún lóng duàn sù yīn。
料得鱼轩回首处,沙场犹有未归人。liào dé yú xuān huí shǒu chù,shā chǎng yóu yǒu wèi guī rén。
80123456