古诗词

超然台放歌

欧大任

登高作越吟,倚剑歌转哀。dēng gāo zuò yuè yín,yǐ jiàn gē zhuǎn āi。
木叶纷交下,征鸿亦徘徊。mù yè fēn jiāo xià,zhēng hóng yì pái huái。
西樵之游同数子,半酣太叫超然台。xī qiáo zhī yóu tóng shù zi,bàn hān tài jiào chāo rán tái。
此时万里飞蓬转,但闻悲风萧萧天上来。cǐ shí wàn lǐ fēi péng zhuǎn,dàn wén bēi fēng xiāo xiāo tiān shàng lái。
绛宫朱阙远明灭,洞天福地空崔嵬。jiàng gōng zhū quē yuǎn míng miè,dòng tiān fú dì kōng cuī wéi。
仙乎仙乎不可见,浮丘洪厓安在哉。xiān hū xiān hū bù kě jiàn,fú qiū hóng yá ān zài zāi。
笑骑鸿鹄过琼岛,便应从此归蓬莱。xiào qí hóng gǔ guò qióng dǎo,biàn yīng cóng cǐ guī péng lái。
蓬莱方丈是何处,白云袅袅帝乡去。péng lái fāng zhàng shì hé chù,bái yún niǎo niǎo dì xiāng qù。
天外虚传二凤楼,人间岂见三花树。tiān wài xū chuán èr fèng lóu,rén jiān qǐ jiàn sān huā shù。
云车风马自千秋,旦夕蟪蛄何用愁。yún chē fēng mǎ zì qiān qiū,dàn xī huì gū hé yòng chóu。
君不见周太子,缑氏山头鹤来去。jūn bù jiàn zhōu tài zi,gōu shì shān tóu hè lái qù。
又不见轩辕君,鼎湖水上龙缤纷。yòu bù jiàn xuān yuán jūn,dǐng hú shuǐ shàng lóng bīn fēn。
浊世之居若脱屣,人生胡为在尘滓。zhuó shì zhī jū ruò tuō xǐ,rén shēng hú wèi zài chén zǐ。
任也江湖落魄生,形骸肮脏无所成。rèn yě jiāng hú luò pò shēng,xíng hái āng zàng wú suǒ chéng。
往来每拟淩云赋,梦中时作升天行。wǎng lái měi nǐ líng yún fù,mèng zhōng shí zuò shēng tiān xíng。
大鹏或被斥鴳笑,平生禽尚吾同调。dà péng huò bèi chì yàn xiào,píng shēng qín shàng wú tóng diào。
布袜青鞋淩绝峤,临风更向蓬池啸。bù wà qīng xié líng jué jiào,lín fēng gèng xiàng péng chí xiào。

欧大任

欧大任(1516-1596)字桢伯,号仑山。因曾任南京工部虞衡郎中,别称欧虞部。广东顺德陈村人。他“博涉经史,工古文辞诗赋”,并喜体育运动,擅长踢球、击剑。14岁时,督学曾集中十郡的优等生会考,他三试皆列第一,名噪诸生。他和梁有誉、黎民表、梁绍震等人是十分友好的同学,在著名学者黄佐门下读书,很有得益。无奈文运不佳,八次乡试均落榜,直到嘉靖四十二年(1563年),47岁的欧大任才一鸣惊人,以岁贡生资格,试于大廷,考官展卷阅览,惊叹其为一代之才,特荐御览,列为第一。由是海内无不知欧大任,名声远播。 欧大任的作品>>

猜您喜欢

寄赠曾以三督学关中

欧大任

天马西来亦汉恩,临洮刍秣向中原。tiān mǎ xī lái yì hàn ēn,lín táo chú mò xiàng zhōng yuán。
君看百万飞黄入,燕市千金且莫论。jūn kàn bǎi wàn fēi huáng rù,yàn shì qiān jīn qiě mò lùn。

寄赠曾以三督学关中

欧大任

作赋谁如楚大夫,词人偏解诵西都。zuò fù shuí rú chǔ dà fū,cí rén piān jiě sòng xī dōu。
终南渭水高秋色,阁上晴虹一片孤。zhōng nán wèi shuǐ gāo qiū sè,gé shàng qíng hóng yī piàn gū。

怀吴明卿兼寄沈嘉则

欧大任

炎天五马忆秋嘶,汉主何时召会稽。yán tiān wǔ mǎ yì qiū sī,hàn zhǔ hé shí zhào huì jī。
莫怪年来无尺素,雁飞不到七闽西。mò guài nián lái wú chǐ sù,yàn fēi bù dào qī mǐn xī。

怀吴明卿兼寄沈嘉则

欧大任

郡符兼领武夷山,怀惠移家客未还。jùn fú jiān lǐng wǔ yí shān,huái huì yí jiā kè wèi hái。
应是丹砂犹可学,江淹长向白云间。yīng shì dān shā yóu kě xué,jiāng yān zhǎng xiàng bái yún jiān。

题海云山人秋鹰图

欧大任

西风秦树色苍苍,独立秋鹰正击霜。xī fēng qín shù sè cāng cāng,dú lì qiū yīng zhèng jī shuāng。
汉主跨胡还此日,何人给札奏长杨。hàn zhǔ kuà hú hái cǐ rì,hé rén gěi zhá zòu zhǎng yáng。

淮南早秋马上作

欧大任

隋堤疏柳似枫潭,送客逢秋酒半酣。suí dī shū liǔ shì fēng tán,sòng kè féng qiū jiǔ bàn hān。
马上不知家万里,只看鸿雁过江南。mǎ shàng bù zhī jiā wàn lǐ,zhǐ kàn hóng yàn guò jiāng nán。

夜从召伯堰五十里还杨州

欧大任

听鸡埭上过邗沟,片片霜华扑弊裘。tīng jī dài shàng guò hán gōu,piàn piàn shuāng huá pū bì qiú。
不是马卿游易倦,十年词赋事诸侯。bù shì mǎ qīng yóu yì juàn,shí nián cí fù shì zhū hóu。

送吴山人还四明

欧大任

芜城摇落楚云边,何处秋风不可怜。wú chéng yáo luò chǔ yún biān,hé chù qiū fēng bù kě lián。
十载一冠犹侧注,渡江人识孝廉船。shí zài yī guān yóu cè zhù,dù jiāng rén shí xiào lián chuán。

送吴山人还四明

欧大任

千金裘马未须论,岁晚天涯短剑存。qiān jīn qiú mǎ wèi xū lùn,suì wǎn tiān yá duǎn jiàn cún。
独少归装双白璧,应知不是过平原。dú shǎo guī zhuāng shuāng bái bì,yīng zhī bù shì guò píng yuán。

送吴山人还四明

欧大任

凫矶馆下雪涛间,莺脰湖边客自还。fú jī guǎn xià xuě tāo jiān,yīng dòu hú biān kè zì hái。
海鹤向人鸣不息,待谁同住四明山。hǎi hè xiàng rén míng bù xī,dài shuí tóng zhù sì míng shān。

送吴山人还四明

欧大任

徐卿慷慨最怜才,为汝椷书五色裁。xú qīng kāng kǎi zuì lián cái,wèi rǔ jiān shū wǔ sè cái。
归去甬东抱明月,莫夸淮海夜光来。guī qù yǒng dōng bào míng yuè,mò kuā huái hǎi yè guāng lái。

闻舍弟衡仲已至金陵

欧大任

新林闻驻大江桡,犹隔真州一日潮。xīn lín wén zhù dà jiāng ráo,yóu gé zhēn zhōu yī rì cháo。
三载辞家千里客,卧听更鼓过残宵。sān zài cí jiā qiān lǐ kè,wò tīng gèng gǔ guò cán xiāo。

送汪禹人

欧大任

小斋风雨掩蓬蒿,挂席东归忆尔曹。xiǎo zhāi fēng yǔ yǎn péng hāo,guà xí dōng guī yì ěr cáo。
病后中原思赋客,待君来看曲江涛。bìng hòu zhōng yuán sī fù kè,dài jūn lái kàn qū jiāng tāo。

送汪禹人

欧大任

李徐二子近何如,闻道汪郎更念予。lǐ xú èr zi jìn hé rú,wén dào wāng láng gèng niàn yǔ。
三十六峰荷锄去,莫令空寄白云书。sān shí liù fēng hé chú qù,mò lìng kōng jì bái yún shū。

送方江都赴召为考功郎

欧大任

河阳花亦似江门,家近潘安洛水园。hé yáng huā yì shì jiāng mén,jiā jìn pān ān luò shuǐ yuán。
一自仙郎归起草,遂令星斗满中原。yī zì xiān láng guī qǐ cǎo,suì lìng xīng dòu mǎn zhōng yuán。