古诗词

寄丁戊山人傅木虚歌

欧大任

吾闻勾漏为二十二之洞天,窟穴勾曲非人寰。wú wén gōu lòu wèi èr shí èr zhī dòng tiān,kū xué gōu qū fēi rén huán。
上有石峰千丈之崟岌,下有清溪万折之潺湲。shàng yǒu shí fēng qiān zhàng zhī yín jí,xià yǒu qīng xī wàn zhé zhī chán yuán。
普照岩前云出入,白沙洞口云沾湿。pǔ zhào yán qián yún chū rù,bái shā dòng kǒu yún zhān shī。
仙坛佛塔互低昂,宝盖灵幡复披拂。xiān tán fú tǎ hù dī áng,bǎo gài líng fān fù pī fú。
石鼎丹炉五百春,幽栖今有傅山人。shí dǐng dān lú wǔ bǎi chūn,yōu qī jīn yǒu fù shān rén。
道穷要眇归玄牝,心自虚无养谷神。dào qióng yào miǎo guī xuán pìn,xīn zì xū wú yǎng gǔ shén。
闻君昨游豹子石,马退茅亭有仙迹。wén jūn zuó yóu bào zi shí,mǎ tuì máo tíng yǒu xiān jì。
玉銮隐约不堪攀,玄圃峥嵘望何极。yù luán yǐn yuē bù kān pān,xuán pǔ zhēng róng wàng hé jí。
嗟余曾入大罗天,名在丹台石室边。jiē yú céng rù dà luó tiān,míng zài dān tái shí shì biān。
蓬莱一谪违真侣,蹩躠风尘独可怜。péng lái yī zhé wéi zhēn lǚ,bié sǎ fēng chén dú kě lián。
王烈素书尚能识,石髓遇之傥堪食。wáng liè sù shū shàng néng shí,shí suǐ yù zhī tǎng kān shí。
时观紫气一登楼,愿拜青牛见颜色。shí guān zǐ qì yī dēng lóu,yuàn bài qīng niú jiàn yán sè。
君不见葛洪欲求勾漏丹,邓岳止之犹复还。jūn bù jiàn gé hóng yù qiú gōu lòu dān,dèng yuè zhǐ zhī yóu fù hái。
乘风万里倏可至,迟尔归来罗浮四百三十二之仙山。chéng fēng wàn lǐ shū kě zhì,chí ěr guī lái luó fú sì bǎi sān shí èr zhī xiān shān。

欧大任

欧大任(1516-1596)字桢伯,号仑山。因曾任南京工部虞衡郎中,别称欧虞部。广东顺德陈村人。他“博涉经史,工古文辞诗赋”,并喜体育运动,擅长踢球、击剑。14岁时,督学曾集中十郡的优等生会考,他三试皆列第一,名噪诸生。他和梁有誉、黎民表、梁绍震等人是十分友好的同学,在著名学者黄佐门下读书,很有得益。无奈文运不佳,八次乡试均落榜,直到嘉靖四十二年(1563年),47岁的欧大任才一鸣惊人,以岁贡生资格,试于大廷,考官展卷阅览,惊叹其为一代之才,特荐御览,列为第一。由是海内无不知欧大任,名声远播。 欧大任的作品>>

猜您喜欢

题李鸿胪山水障子四首

欧大任

红杏开时杨柳新,乐游原外曲江春。hóng xìng kāi shí yáng liǔ xīn,lè yóu yuán wài qū jiāng chūn。
锦袍醉插宫花去,马上风流第一人。jǐn páo zuì chā gōng huā qù,mǎ shàng fēng liú dì yī rén。

题李鸿胪山水障子四首

欧大任

金沟水溢白云池,万朵莲花映绿漪。jīn gōu shuǐ yì bái yún chí,wàn duǒ lián huā yìng lǜ yī。
一曲江南茜裙女,轻舟来唱采菱词。yī qū jiāng nán qiàn qún nǚ,qīng zhōu lái chàng cǎi líng cí。

题李鸿胪山水障子四首

欧大任

万年明主是羲皇,纵饮何妨白发长。wàn nián míng zhǔ shì xī huáng,zòng yǐn hé fáng bái fā zhǎng。
君见东篱佳色起,小园偏得上林霜。jūn jiàn dōng lí jiā sè qǐ,xiǎo yuán piān dé shàng lín shuāng。

题李鸿胪山水障子四首

欧大任

点点梅花寒玉姿,万山风雪倚楼时。diǎn diǎn méi huā hán yù zī,wàn shān fēng xuě yǐ lóu shí。
广平自有东川赋,谁道何郎水部诗。guǎng píng zì yǒu dōng chuān fù,shuí dào hé láng shuǐ bù shī。

桂花练鹊

欧大任

仙冠鹊尾汉宫裁,金粟岩花日日开。xiān guān què wěi hàn gōng cái,jīn sù yán huā rì rì kāi。
此是淮南宾客地,白云还待八公来。cǐ shì huái nán bīn kè dì,bái yún hái dài bā gōng lái。

山茶绿莺

欧大任

月冷红妆尚未残,莺声新啭禁城寒。yuè lěng hóng zhuāng shàng wèi cán,yīng shēng xīn zhuàn jìn chéng hán。
彩毫入直蓬莱殿,留待词臣雪里看。cǎi háo rù zhí péng lái diàn,liú dài cí chén xuě lǐ kàn。

和施平叔题周公瑕小像

欧大任

褐衣人识五陵豪,彩笔凭陵气象高。hè yī rén shí wǔ líng háo,cǎi bǐ píng líng qì xiàng gāo。
曾醉洞庭山下月,笑从渔父诵离骚。céng zuì dòng tíng shān xià yuè,xiào cóng yú fù sòng lí sāo。

闻三弟酒禅阁成

欧大任

和歌曾傍酒人游,不为攒眉入社愁。hé gē céng bàng jiǔ rén yóu,bù wèi zǎn méi rù shè chóu。
堪笑吾家癯叔子,禅时犹号醉乡侯。kān xiào wú jiā qú shū zi,chán shí yóu hào zuì xiāng hóu。

忆四弟读书岱青楼

欧大任

书来闻尔注离骚,海上青山对浊醑。shū lái wén ěr zhù lí sāo,hǎi shàng qīng shān duì zhuó xǔ。
织畚纬萧贫亦得,不妨长啸白云高。zhī běn wěi xiāo pín yì dé,bù fáng zhǎng xiào bái yún gāo。

种苜蓿

欧大任

陆沉自昔汉宫门,削牍闲锄苜蓿园。lù chén zì xī hàn gōng mén,xuē dú xián chú mù xu yuán。
一饱岂堪持饲客,秋风天马共衔恩。yī bǎo qǐ kān chí sì kè,qiū fēng tiān mǎ gòng xián ēn。

韩侯庙

欧大任

风尘契合汉功臣,天以英雄出灭秦。fēng chén qì hé hàn gōng chén,tiān yǐ yīng xióng chū miè qín。
莫为淮阴恨蝉冕,烟波曾作钓鱼人。mò wèi huái yīn hèn chán miǎn,yān bō céng zuò diào yú rén。

泛白马湖怀吴道南陆长庚

欧大任

一片征帆白马堤,射阳西更博支西。yī piàn zhēng fān bái mǎ dī,shè yáng xī gèng bó zhī xī。
淮南二隐遥相望,谁道风流在剡溪。huái nán èr yǐn yáo xiāng wàng,shuí dào fēng liú zài shàn xī。

送冯妹夫用唯南归

欧大任

东床君是谢家亲,文采风流亦未贫。dōng chuáng jūn shì xiè jiā qīn,wén cǎi fēng liú yì wèi pín。
闻道阳元成宅相,衡门归去扫荆榛。wén dào yáng yuán chéng zhái xiāng,héng mén guī qù sǎo jīng zhēn。

送冯妹夫用唯南归

欧大任

茱萸湾下广陵楼,风引孤帆不可留。zhū yú wān xià guǎng líng lóu,fēng yǐn gū fān bù kě liú。
满目离情君自见,千山鸿雁白云秋。mǎn mù lí qíng jūn zì jiàn,qiān shān hóng yàn bái yún qiū。

送冯妹夫用唯南归

欧大任

五岭烟霞老葛巾,临行把袂各酸辛。wǔ lǐng yān xiá lǎo gé jīn,lín xíng bǎ mèi gè suān xīn。
汝归应访吾诸弟,篱下黄花少一人。rǔ guī yīng fǎng wú zhū dì,lí xià huáng huā shǎo yī rén。