古诗词

嵩丘仙鹿歌赠刘氏

欧大任

君不见羡门子,乘鹿日游三万里。jūn bù jiàn xiàn mén zi,chéng lù rì yóu sān wàn lǐ。
侍从缤纷玉女来,青毛节下白云起。shì cóng bīn fēn yù nǚ lái,qīng máo jié xià bái yún qǐ。
君不见齐女生,莲华峰头骑鹿行。jūn bù jiàn qí nǚ shēng,lián huá fēng tóu qí lù xíng。
中天照曜仙人掌,手把芙蓉朝玉京。zhōng tiān zhào yào xiān rén zhǎng,shǒu bǎ fú róng cháo yù jīng。
今之玄鹿嵩丘出,青鸾为群鹤为匹。jīn zhī xuán lù sōng qiū chū,qīng luán wèi qún hè wèi pǐ。
嵩于五岳标第一,旁有太室与少室。sōng yú wǔ yuè biāo dì yī,páng yǒu tài shì yǔ shǎo shì。
刘君白发嵩之阳,汝南亦是仙灵窟。liú jūn bái fā sōng zhī yáng,rǔ nán yì shì xiān líng kū。
三花结佩共何人,双管淩云记前日。sān huā jié pèi gòng hé rén,shuāng guǎn líng yún jì qián rì。
谏垣一出守三巴,蚤忆还山采芝术。jiàn yuán yī chū shǒu sān bā,zǎo yì hái shān cǎi zhī shù。
史有黄门给事书,颂多西蜀词人笔。shǐ yǒu huáng mén gěi shì shū,sòng duō xī shǔ cí rén bǐ。
归来驭鹿似苍虬,三十六峰遨以游。guī lái yù lù shì cāng qiú,sān shí liù fēng áo yǐ yóu。
龙门底柱叱其立,太行王屋指使留。lóng mén dǐ zhù chì qí lì,tài xíng wáng wū zhǐ shǐ liú。
玉虹双夹行更曳,紫电昼闪不敢收。yù hóng shuāng jiā xíng gèng yè,zǐ diàn zhòu shǎn bù gǎn shōu。
馀霞片片散成绮,頫窥千折百折如丝之浊流。yú xiá piàn piàn sàn chéng qǐ,fǔ kuī qiān zhé bǎi zhé rú sī zhī zhuó liú。
仙家石鼓满岩口,有时击之魑魅走。xiān jiā shí gǔ mǎn yán kǒu,yǒu shí jī zhī chī mèi zǒu。
黄姑织女解其绶,彗出东方东为帚。huáng gū zhī nǚ jiě qí shòu,huì chū dōng fāng dōng wèi zhǒu。
上扫青天万古之浮云,下揽函谷千山之紫气,大笑系之玄鹿首。shàng sǎo qīng tiān wàn gǔ zhī fú yún,xià lǎn hán gǔ qiān shān zhī zǐ qì,dà xiào xì zhī xuán lù shǒu。
霓旌风旆飒飒残,山叶为之丹,壑龙为之蟠。ní jīng fēng pèi sà sà cán,shān yè wèi zhī dān,hè lóng wèi zhī pán。
赤霜之袍九华冠,忽若行春夹毂看。chì shuāng zhī páo jiǔ huá guān,hū ruò xíng chūn jiā gǔ kàn。
急雨碎掷珊瑚寒,我来东南骑茅狗,执君之鞚酌玉斗。jí yǔ suì zhì shān hú hán,wǒ lái dōng nán qí máo gǒu,zhí jūn zhī kòng zhuó yù dòu。
劝君酒,为君寿。quàn jūn jiǔ,wèi jūn shòu。
明月清秋无尽期,青崖玄鹿长相守。míng yuè qīng qiū wú jǐn qī,qīng yá xuán lù zhǎng xiāng shǒu。
回首罗浮大药成,头颅已瘦骨已轻。huí shǒu luó fú dà yào chéng,tóu lú yǐ shòu gǔ yǐ qīng。
愿随道士浮丘去,接上嵩高调玉笙。yuàn suí dào shì fú qiū qù,jiē shàng sōng gāo diào yù shēng。

欧大任

欧大任(1516-1596)字桢伯,号仑山。因曾任南京工部虞衡郎中,别称欧虞部。广东顺德陈村人。他“博涉经史,工古文辞诗赋”,并喜体育运动,擅长踢球、击剑。14岁时,督学曾集中十郡的优等生会考,他三试皆列第一,名噪诸生。他和梁有誉、黎民表、梁绍震等人是十分友好的同学,在著名学者黄佐门下读书,很有得益。无奈文运不佳,八次乡试均落榜,直到嘉靖四十二年(1563年),47岁的欧大任才一鸣惊人,以岁贡生资格,试于大廷,考官展卷阅览,惊叹其为一代之才,特荐御览,列为第一。由是海内无不知欧大任,名声远播。 欧大任的作品>>

猜您喜欢

胡仲一谈嘉州淩云寺之胜王叔承欣然赋诗便欲西游邀予同作四首

欧大任

巴渝千里望峨眉,风急蒲帆片片吹。bā yú qiān lǐ wàng é méi,fēng jí pú fān piàn piàn chuī。
日暮嘉陈江上客,竹枝歌里蹋船儿。rì mù jiā chén jiāng shàng kè,zhú zhī gē lǐ tà chuán ér。

胡仲一谈嘉州淩云寺之胜王叔承欣然赋诗便欲西游邀予同作四首

欧大任

淩云楼阁半空悬,踯躅花深雨更然。líng yún lóu gé bàn kōng xuán,zhí zhú huā shēn yǔ gèng rán。
五百比丘趍讲席,人天会里尽成仙。wǔ bǎi bǐ qiū chí jiǎng xí,rén tiān huì lǐ jǐn chéng xiān。

胡仲一谈嘉州淩云寺之胜王叔承欣然赋诗便欲西游邀予同作四首

欧大任

嘉州无数好山名,雪下岷峨春水生。jiā zhōu wú shù hǎo shān míng,xuě xià mín é chūn shuǐ shēng。
曾共高僧谈出世,尸陀林在钵罗城。céng gòng gāo sēng tán chū shì,shī tuó lín zài bō luó chéng。

胡仲一谈嘉州淩云寺之胜王叔承欣然赋诗便欲西游邀予同作四首

欧大任

楚天猿啸断人肠,鱼腹白盐归客航。chǔ tiān yuán xiào duàn rén cháng,yú fù bái yán guī kè háng。
我欲裁书寄三峡,不知何处棹相将。wǒ yù cái shū jì sān xiá,bù zhī hé chù zhào xiāng jiāng。

对雪柬沈山人懋学三首

欧大任

白发黄金未易成,何年揖别汉公卿。bái fā huáng jīn wèi yì chéng,hé nián yī bié hàn gōng qīng。
翩翩东郭先生履,犹向长安雪上行。piān piān dōng guō xiān shēng lǚ,yóu xiàng zhǎng ān xuě shàng xíng。

对雪柬沈山人懋学三首

欧大任

木落女儿湖水低,雪花飞过断桥西。mù luò nǚ ér hú shuǐ dī,xuě huā fēi guò duàn qiáo xī。
孤山山畔梅千树,曾见诗人一杖藜。gū shān shān pàn méi qiān shù,céng jiàn shī rén yī zhàng lí。

对雪柬沈山人懋学三首

欧大任

风雪驴车且未还,暂留蓟子在人间。fēng xuě lǘ chē qiě wèi hái,zàn liú jì zi zài rén jiān。
开窗谁识挥毫意,画出江南万叠山。kāi chuāng shuí shí huī háo yì,huà chū jiāng nán wàn dié shān。

题元人唐子华捕鱼图二首

欧大任

漫郎家世在烟波,一落红尘失钓蓑。màn láng jiā shì zài yān bō,yī luò hóng chén shī diào suō。
回首芙蓉溪上艇,买鱼沽酒意如何。huí shǒu fú róng xī shàng tǐng,mǎi yú gū jiǔ yì rú hé。

题元人唐子华捕鱼图二首

欧大任

悲歌弹铗欲何依,春鳜秋鲈幸自肥。bēi gē dàn jiá yù hé yī,chūn guì qiū lú xìng zì féi。
手把渔竿容易去,五湖烟月待人归。shǒu bǎ yú gān róng yì qù,wǔ hú yān yuè dài rén guī。

送张伯衮参军之塞上二首

欧大任

出关沙草渐萋萋,虎帐孤悬涿鹿西。chū guān shā cǎo jiàn qī qī,hǔ zhàng gū xuán zhuō lù xī。
塞上题书须早寄,莫令投笔过摩笄。sāi shàng tí shū xū zǎo jì,mò lìng tóu bǐ guò mó jī。

送张伯衮参军之塞上二首

欧大任

桑干明月照琵琶,都护西行莫忆家。sāng gàn míng yuè zhào pí pá,dōu hù xī xíng mò yì jiā。
千骑不闻刁斗击,铙歌归及上林花。qiān qí bù wén diāo dòu jī,náo gē guī jí shàng lín huā。

和戴伯常种兰同魏顺甫赋

欧大任

赐沐郊园正早春,碧兰为佩尚堪纫。cì mù jiāo yuán zhèng zǎo chūn,bì lán wèi pèi shàng kān rèn。
明朝握向龙楼侧,不扈江篱似楚臣。míng cháo wò xiàng lóng lóu cè,bù hù jiāng lí shì chǔ chén。

和戴伯常种兰同魏顺甫赋

欧大任

楚人赋本似离骚,燕颔将军亦彩毫。chǔ rén fù běn shì lí sāo,yàn hàn jiāng jūn yì cǎi háo。
一自兰台陪宴后,十年香草忆江皋。yī zì lán tái péi yàn hòu,shí nián xiāng cǎo yì jiāng gāo。

留别刘比部仲恭二首

欧大任

客子当筵意气真,满天霜雪一沾巾。kè zi dāng yán yì qì zhēn,mǎn tiān shuāng xuě yī zhān jīn。
千杯不醉襄陵酒,明日关河万里人。qiān bēi bù zuì xiāng líng jiǔ,míng rì guān hé wàn lǐ rén。

留别刘比部仲恭二首

欧大任

上党天低南北分,帝乡携手恋青云。shàng dǎng tiān dī nán běi fēn,dì xiāng xié shǒu liàn qīng yún。
心期五岭春鸿雁,还把瑶华一寄君。xīn qī wǔ lǐng chūn hóng yàn,hái bǎ yáo huá yī jì jūn。