古诗词

嵩丘仙鹿歌赠刘氏

欧大任

君不见羡门子,乘鹿日游三万里。jūn bù jiàn xiàn mén zi,chéng lù rì yóu sān wàn lǐ。
侍从缤纷玉女来,青毛节下白云起。shì cóng bīn fēn yù nǚ lái,qīng máo jié xià bái yún qǐ。
君不见齐女生,莲华峰头骑鹿行。jūn bù jiàn qí nǚ shēng,lián huá fēng tóu qí lù xíng。
中天照曜仙人掌,手把芙蓉朝玉京。zhōng tiān zhào yào xiān rén zhǎng,shǒu bǎ fú róng cháo yù jīng。
今之玄鹿嵩丘出,青鸾为群鹤为匹。jīn zhī xuán lù sōng qiū chū,qīng luán wèi qún hè wèi pǐ。
嵩于五岳标第一,旁有太室与少室。sōng yú wǔ yuè biāo dì yī,páng yǒu tài shì yǔ shǎo shì。
刘君白发嵩之阳,汝南亦是仙灵窟。liú jūn bái fā sōng zhī yáng,rǔ nán yì shì xiān líng kū。
三花结佩共何人,双管淩云记前日。sān huā jié pèi gòng hé rén,shuāng guǎn líng yún jì qián rì。
谏垣一出守三巴,蚤忆还山采芝术。jiàn yuán yī chū shǒu sān bā,zǎo yì hái shān cǎi zhī shù。
史有黄门给事书,颂多西蜀词人笔。shǐ yǒu huáng mén gěi shì shū,sòng duō xī shǔ cí rén bǐ。
归来驭鹿似苍虬,三十六峰遨以游。guī lái yù lù shì cāng qiú,sān shí liù fēng áo yǐ yóu。
龙门底柱叱其立,太行王屋指使留。lóng mén dǐ zhù chì qí lì,tài xíng wáng wū zhǐ shǐ liú。
玉虹双夹行更曳,紫电昼闪不敢收。yù hóng shuāng jiā xíng gèng yè,zǐ diàn zhòu shǎn bù gǎn shōu。
馀霞片片散成绮,頫窥千折百折如丝之浊流。yú xiá piàn piàn sàn chéng qǐ,fǔ kuī qiān zhé bǎi zhé rú sī zhī zhuó liú。
仙家石鼓满岩口,有时击之魑魅走。xiān jiā shí gǔ mǎn yán kǒu,yǒu shí jī zhī chī mèi zǒu。
黄姑织女解其绶,彗出东方东为帚。huáng gū zhī nǚ jiě qí shòu,huì chū dōng fāng dōng wèi zhǒu。
上扫青天万古之浮云,下揽函谷千山之紫气,大笑系之玄鹿首。shàng sǎo qīng tiān wàn gǔ zhī fú yún,xià lǎn hán gǔ qiān shān zhī zǐ qì,dà xiào xì zhī xuán lù shǒu。
霓旌风旆飒飒残,山叶为之丹,壑龙为之蟠。ní jīng fēng pèi sà sà cán,shān yè wèi zhī dān,hè lóng wèi zhī pán。
赤霜之袍九华冠,忽若行春夹毂看。chì shuāng zhī páo jiǔ huá guān,hū ruò xíng chūn jiā gǔ kàn。
急雨碎掷珊瑚寒,我来东南骑茅狗,执君之鞚酌玉斗。jí yǔ suì zhì shān hú hán,wǒ lái dōng nán qí máo gǒu,zhí jūn zhī kòng zhuó yù dòu。
劝君酒,为君寿。quàn jūn jiǔ,wèi jūn shòu。
明月清秋无尽期,青崖玄鹿长相守。míng yuè qīng qiū wú jǐn qī,qīng yá xuán lù zhǎng xiāng shǒu。
回首罗浮大药成,头颅已瘦骨已轻。huí shǒu luó fú dà yào chéng,tóu lú yǐ shòu gǔ yǐ qīng。
愿随道士浮丘去,接上嵩高调玉笙。yuàn suí dào shì fú qiū qù,jiē shàng sōng gāo diào yù shēng。

欧大任

欧大任(1516-1596)字桢伯,号仑山。因曾任南京工部虞衡郎中,别称欧虞部。广东顺德陈村人。他“博涉经史,工古文辞诗赋”,并喜体育运动,擅长踢球、击剑。14岁时,督学曾集中十郡的优等生会考,他三试皆列第一,名噪诸生。他和梁有誉、黎民表、梁绍震等人是十分友好的同学,在著名学者黄佐门下读书,很有得益。无奈文运不佳,八次乡试均落榜,直到嘉靖四十二年(1563年),47岁的欧大任才一鸣惊人,以岁贡生资格,试于大廷,考官展卷阅览,惊叹其为一代之才,特荐御览,列为第一。由是海内无不知欧大任,名声远播。 欧大任的作品>>

猜您喜欢

登镇淮楼

欧大任

千堞临淮水,他乡听暮笳。qiān dié lín huái shuǐ,tā xiāng tīng mù jiā。
烟波长送客,雁鹜未还家。yān bō zhǎng sòng kè,yàn wù wèi hái jiā。
身远双游屦,时危一钓查。shēn yuǎn shuāng yóu jù,shí wēi yī diào chá。
垂杨春又暮,风起满城花。chuí yáng chūn yòu mù,fēng qǐ mǎn chéng huā。

伯玄夜过

欧大任

短策柴门下,淮西月正高。duǎn cè chái mén xià,huái xī yuè zhèng gāo。
疏槐凉石磴,清露泫林皋。shū huái liáng shí dèng,qīng lù xuàn lín gāo。
偃蹇群书积,浮沉薄宦劳。yǎn jiǎn qún shū jī,fú chén báo huàn láo。
非君好幽事,谁更问蓬蒿。fēi jūn hǎo yōu shì,shuí gèng wèn péng hāo。

雨不绝

欧大任

湿幔滴何已,欹床漏不禁。shī màn dī hé yǐ,yī chuáng lòu bù jìn。
涨添淮水□,□□□山深。zhǎng tiān huái shuǐ,shān shēn。
疲敝须时策,诛求岂帝心。pí bì xū shí cè,zhū qiú qǐ dì xīn。
□□□□□,藿食夜沾襟。,huò shí yè zhān jīn。

秋晴

欧大任

荒城草露繁,林薄散朝暾。huāng chéng cǎo lù fán,lín báo sàn cháo tūn。
朱橘思江市,青枫□驿门。zhū jú sī jiāng shì,qīng fēng yì mén。
井非王粲宅,锻似吕安园。jǐng fēi wáng càn zhái,duàn shì lǚ ān yuán。
嵩华千峰色,清秋傍短辕。sōng huá qiān fēng sè,qīng qiū bàng duǎn yuán。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

偶别灌园侣,频从博士徵。ǒu bié guàn yuán lǚ,pín cóng bó shì zhēng。
宦情淮上钓,客食岳前僧。huàn qíng huái shàng diào,kè shí yuè qián sēng。
屐屡寻山著,楼曾去国登。jī lǚ xún shān zhù,lóu céng qù guó dēng。
罗含茅舍在,谁道似江陵。luó hán máo shě zài,shuí dào shì jiāng líng。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

闭门河上馆,散帙适高秋。bì mén hé shàng guǎn,sàn zhì shì gāo qiū。
图下惊山响,琴边听水流。tú xià jīng shān xiǎng,qín biān tīng shuǐ liú。
外兵陶氏隐,佳句帛公酬。wài bīng táo shì yǐn,jiā jù bó gōng chóu。
圣代容疏拙,因循谢白鸥。shèng dài róng shū zhuō,yīn xún xiè bái ōu。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

萧散从吾好,卑栖免俗猜。xiāo sàn cóng wú hǎo,bēi qī miǎn sú cāi。
游梁差学赋,入洛敢言才。yóu liáng chà xué fù,rù luò gǎn yán cái。
牒以求闲上,门因好事开。dié yǐ qiú xián shàng,mén yīn hǎo shì kāi。
抽簪何日去,似恋景夷台。chōu zān hé rì qù,shì liàn jǐng yí tái。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

暇时观飨射,高揖汝南生。xiá shí guān xiǎng shè,gāo yī rǔ nán shēng。
瓠叶聊为礼,楟花不辨名。hù yè liáo wèi lǐ,tíng huā bù biàn míng。
井丹修谒简,玄晏注书成。jǐng dān xiū yè jiǎn,xuán yàn zhù shū chéng。
落莫家人产,空馀旧酒鎗。luò mò jiā rén chǎn,kōng yú jiù jiǔ qiāng。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

俯仰人间世,支离亦可怜。fǔ yǎng rén jiān shì,zhī lí yì kě lián。
年劳多在告,月请久无钱。nián láo duō zài gào,yuè qǐng jiǔ wú qián。
笔已墙阴积,瓢于涧树悬。bǐ yǐ qiáng yīn jī,piáo yú jiàn shù xuán。
羞言六百石,始忆汶阳田。xiū yán liù bǎi shí,shǐ yì wèn yáng tián。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

善侠贫偏甚,为儒老更迂。shàn xiá pín piān shén,wèi rú lǎo gèng yū。
印封嫌吏请,瓶罄遣儿酤。yìn fēng xián lì qǐng,píng qìng qiǎn ér gū。
官马刍新减,公田秫半芜。guān mǎ chú xīn jiǎn,gōng tián shú bàn wú。
浮生醒醉里,犹自学潜夫。fú shēng xǐng zuì lǐ,yóu zì xué qián fū。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

山雨村舂绝,空囊索米人。shān yǔ cūn chōng jué,kōng náng suǒ mǐ rén。
检书交态尽,隐几倦游真。jiǎn shū jiāo tài jǐn,yǐn jǐ juàn yóu zhēn。
林密多羁羽,池荒有涸鳞。lín mì duō jī yǔ,chí huāng yǒu hé lín。
青云谁解事,偏得二毛新。qīng yún shuí jiě shì,piān dé èr máo xīn。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

把臂入林久,修心自有师。bǎ bì rù lín jiǔ,xiū xīn zì yǒu shī。
斋头题短偈,牍尾草新诗。zhāi tóu tí duǎn jì,dú wěi cǎo xīn shī。
行药全妨读,听松未废棋。xíng yào quán fáng dú,tīng sōng wèi fèi qí。
法门愿不二,难与外人知。fǎ mén yuàn bù èr,nán yǔ wài rén zhī。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

官闲得高枕,瓶粟便堪欢。guān xián dé gāo zhěn,píng sù biàn kān huān。
小市薪蔬少,孤城药饵难。xiǎo shì xīn shū shǎo,gū chéng yào ěr nán。
褐长知渐瘦,发短怯新寒。hè zhǎng zhī jiàn shòu,fā duǎn qiè xīn hán。
斟酌还山计,唯应老鹖冠。zhēn zhuó hái shān jì,wéi yīng lǎo hé guān。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

傲吏心何慕,幽居兴颇增。ào lì xīn hé mù,yōu jū xīng pǒ zēng。
竹斋当晚净,萍沼入秋澄。zhú zhāi dāng wǎn jìng,píng zhǎo rù qiū chéng。
朗月邀清咏,浮云傍曲肱。lǎng yuè yāo qīng yǒng,fú yún bàng qū gōng。
沉冥虽狎酒,终愧水衡丞。chén míng suī xiá jiǔ,zhōng kuì shuǐ héng chéng。

秋日官舍杂咏十二首

欧大任

廨舍荒秋色,居然似海隅。xiè shě huāng qiū sè,jū rán shì hǎi yú。
风餐思石劫,井汲清山都。fēng cān sī shí jié,jǐng jí qīng shān dōu。
竹下清羸胜,星前惨淡殊。zhú xià qīng léi shèng,xīng qián cǎn dàn shū。
诗名君莫误,拙宦自吾徒。shī míng jūn mò wù,zhuō huàn zì wú tú。