古诗词

巫山一段云·山市晴岚

李齐贤

海气蒸秋热,山容媚晓晴。hǎi qì zhēng qiū rè,shān róng mèi xiǎo qíng。
森森万树立无声。sēn sēn wàn shù lì wú shēng。
空翠袭人清。kōng cuì xí rén qīng。
镜里双蛾敛,机中匹练横。jìng lǐ shuāng é liǎn,jī zhōng pǐ liàn héng。
隔溪何处鹧鸪鸣。gé xī hé chù zhè gū míng。
云日翳还明。yún rì yì hái míng。
李齐贤

李齐贤

李齐贤(1288—1367),字仲思,号益斋、栎翁,谥号文忠公。韩国古代“三大诗人”之一。不但是高丽时期卓越的诗人,也是韩国文学史上优秀的词作家,还是韩国古代民歌整理者、翻译家。著作有《益斋乱稿》(10卷)、《栎翁稗说》(4卷)、《益斋长短句》等。 李齐贤的作品>>

猜您喜欢

巫山一段云·白岳晴云

李齐贤

菖杏春风后,茅茨野水头。chāng xìng chūn fēng hòu,máo cí yě shuǐ tóu。
晴云弄色蔼林丘。qíng yún nòng sè ǎi lín qiū。
雨意未能休。yǔ yì wèi néng xiū。
京县民无赋,郊田岁有秋。jīng xiàn mín wú fù,jiāo tián suì yǒu qiū。
明朝去学种瓜侯。míng cháo qù xué zhǒng guā hóu。
身世寄菟裘。shēn shì jì tú qiú。

巫山一段云·白岳晴云

李齐贤

晓过青郊驿,春游白岳山。xiǎo guò qīng jiāo yì,chūn yóu bái yuè shān。
提壶劝酒语关关。tí hú quàn jiǔ yǔ guān guān。
一听一开颜。yī tīng yī kāi yán。
村舍疏林外,田畦乱水间。cūn shě shū lín wài,tián qí luàn shuǐ jiān。
郊原雨足信风还。jiāo yuán yǔ zú xìn fēng hái。
羡杀岭云间。xiàn shā lǐng yún jiān。

巫山一段云·朴渊瀑布

李齐贤

绝壁开嵌窦,长川挂半天。jué bì kāi qiàn dòu,zhǎng chuān guà bàn tiān。
跳珠喷玉几千年。tiào zhū pēn yù jǐ qiān nián。
爽气白如烟。shuǎng qì bái rú yān。
岂学然犀客,谁期驻鹤仙。qǐ xué rán xī kè,shuí qī zhù hè xiān。
淋衣暑汗似流泉。lín yī shǔ hàn shì liú quán。
到此欲装绵。dào cǐ yù zhuāng mián。

巫山一段云·朴渊瀑布

李齐贤

日照群峰秀,云蒸一洞深。rì zhào qún fēng xiù,yún zhēng yī dòng shēn。
人言玉辇昔登临。rén yán yù niǎn xī dēng lín。
盘石在潭心。pán shí zài tán xīn。
白练飞千尺,青铜彻万寻。bái liàn fēi qiān chǐ,qīng tóng chè wàn xún。
月明笙鹤下遥岑。yuè míng shēng hè xià yáo cén。
吹送水龙吟。chuī sòng shuǐ lóng yín。

沁园春·将之成都

李齐贤

堪笑书生,谬算狂谋,所就几何。kān xiào shū shēng,miù suàn kuáng móu,suǒ jiù jǐ hé。
谓一朝遭遇,云龙风虎,五湖归去,月艇烟蓑。wèi yī cháo zāo yù,yún lóng fēng hǔ,wǔ hú guī qù,yuè tǐng yān suō。
人事多乖,君恩难报,争柰光阴随逝波。rén shì duō guāi,jūn ēn nán bào,zhēng nài guāng yīn suí shì bō。
缘何事,背乡关万里,又向岷峨。yuán hé shì,bèi xiāng guān wàn lǐ,yòu xiàng mín é。
幸今天下如家,顾去日无多来日多。xìng jīn tiān xià rú jiā,gù qù rì wú duō lái rì duō。
好轻裘快马,穷探壮观,驰山走海,总入清哦。hǎo qīng qiú kuài mǎ,qióng tàn zhuàng guān,chí shān zǒu hǎi,zǒng rù qīng ó。
安用平生,突黔席暖,空使毛群欺卧驼。ān yòng píng shēng,tū qián xí nuǎn,kōng shǐ máo qún qī wò tuó。
休肠断,听阳关第四,倒卷金荷。xiū cháng duàn,tīng yáng guān dì sì,dào juǎn jīn hé。

洞仙歌·杜子美草堂

李齐贤

百花潭上,但荒烟秋草。bǎi huā tán shàng,dàn huāng yān qiū cǎo。
犹想君家屋乌好。yóu xiǎng jūn jiā wū wū hǎo。
记当年,远道华发归来,妻子冷,短褐天吴颠倒。jì dāng nián,yuǎn dào huá fā guī lái,qī zi lěng,duǎn hè tiān wú diān dào。
卜居少尘事,留得囊钱,买酒寻花被春恼。bo jū shǎo chén shì,liú dé náng qián,mǎi jiǔ xún huā bèi chūn nǎo。
造物亦何心,枉了贤才,长羁旅、浪生虚老。zào wù yì hé xīn,wǎng le xián cái,zhǎng jī lǚ làng shēng xū lǎo。
却不解消磨尽诗名,百代下,令人暗伤怀抱。què bù jiě xiāo mó jǐn shī míng,bǎi dài xià,lìng rén àn shāng huái bào。

浣溪沙·早行

李齐贤

旅枕生寒夜惨凄。lǚ zhěn shēng hán yè cǎn qī。
半庭明月露凄迷。bàn tíng míng yuè lù qī mí。
疲僮梦语马频嘶。pí tóng mèng yǔ mǎ pín sī。
人世几时能少壮,宦游何处计东西。rén shì jǐ shí néng shǎo zhuàng,huàn yóu hé chù jì dōng xī。
起来聊欲舞荒鸡。qǐ lái liáo yù wǔ huāng jī。

浣溪沙·黄帝铸鼎原

李齐贤

见说轩皇此炼丹。jiàn shuō xuān huáng cǐ liàn dān。
乘龙一去杳难攀。chéng lóng yī qù yǎo nán pān。
鼎湖流水自清闲。dǐng hú liú shuǐ zì qīng xián。
空把遗弓号地上,不蒙留药在人间。kōng bǎ yí gōng hào dì shàng,bù méng liú yào zài rén jiān。
古今无计驻朱颜。gǔ jīn wú jì zhù zhū yán。

菩萨蛮·舟中夜宿

李齐贤

西风吹雨鸣江树。xī fēng chuī yǔ míng jiāng shù。
一边残照青山暮。yī biān cán zhào qīng shān mù。
系缆近渔家。xì lǎn jìn yú jiā。
船头人语哗。chuán tóu rén yǔ huā。
白鱼兼白酒。bái yú jiān bái jiǔ。
径到无何有。jìng dào wú hé yǒu。
自喜卧沧洲。zì xǐ wò cāng zhōu。
那知是宦游。nà zhī shì huàn yóu。

菩萨蛮·舟次青神

李齐贤

长江日落烟波绿。zhǎng jiāng rì luò yān bō lǜ。
移舟渐近青山曲。yí zhōu jiàn jìn qīng shān qū。
隔竹一灯明。gé zhú yī dēng míng。
随风百丈轻。suí fēng bǎi zhàng qīng。
夜深篷底宿。yè shēn péng dǐ sù。
暗浪鸣琴筑。àn làng míng qín zhù。
梦与白鸥盟。mèng yǔ bái ōu méng。
朝来莫漫惊。cháo lái mò màn jīng。

满江红·相如驷马桥

李齐贤

汉代文章,谁独步、上林词客。hàn dài wén zhāng,shuí dú bù shàng lín cí kè。
游曾倦、家徒四壁,气吞七泽。yóu céng juàn jiā tú sì bì,qì tūn qī zé。
华表留言朝禁闼,使星动彩归乡国。huá biǎo liú yán cháo jìn tà,shǐ xīng dòng cǎi guī xiāng guó。
笑向来、父老到如今,知豪杰。xiào xiàng lái fù lǎo dào rú jīn,zhī háo jié。
人世事,真难测。rén shì shì,zhēn nán cè。
君亦尔,将谁责。jūn yì ěr,jiāng shuí zé。
顾金多禄厚,顿忘畴昔。gù jīn duō lù hòu,dùn wàng chóu xī。
琴上早期心共赤,镜中忍使头先白。qín shàng zǎo qī xīn gòng chì,jìng zhōng rěn shǐ tóu xiān bái。
能不改、只有蜀江边,青山色。néng bù gǎi zhǐ yǒu shǔ jiāng biān,qīng shān sè。

蝶恋花·汉武帝茂陵

李齐贤

石室天坛封禅了。shí shì tiān tán fēng chán le。
青鸟含书,细报长生道。qīng niǎo hán shū,xì bào zhǎng shēng dào。
宝鼎光沉仙掌倒。bǎo dǐng guāng chén xiān zhǎng dào。
茂陵斜日空秋草。mào líng xié rì kōng qiū cǎo。
百岁真同昏与晓。bǎi suì zhēn tóng hūn yǔ xiǎo。
羽化何人,一见蓬莱岛。yǔ huà hé rén,yī jiàn péng lái dǎo。
海上安期今亦老。hǎi shàng ān qī jīn yì lǎo。
从教吃尽如瓜枣。cóng jiào chī jǐn rú guā zǎo。

鹧鸪天

李齐贤

乐府曾知有此堂。lè fǔ céng zhī yǒu cǐ táng。
路人犹解说欧阳。lù rén yóu jiě shuō ōu yáng。
堂前杨柳经摇落,壁上龙蛇逸杳茫。táng qián yáng liǔ jīng yáo luò,bì shàng lóng shé yì yǎo máng。
云澹泞,月荒凉。yún dàn nìng,yuè huāng liáng。
感今怀古欲沾裳。gǎn jīn huái gǔ yù zhān shang。
胡僧可是无情物,毳衲蒙头入睡乡。hú sēng kě shì wú qíng wù,cuì nà méng tóu rù shuì xiāng。

鹧鸪天

李齐贤

未用真珠滴夜风。wèi yòng zhēn zhū dī yè fēng。
碧筒醇酎气相通。bì tǒng chún zhòu qì xiāng tōng。
舌头金液凝初满,眼底黄云陷欲空。shé tóu jīn yè níng chū mǎn,yǎn dǐ huáng yún xiàn yù kōng。
香不断,味难穷。xiāng bù duàn,wèi nán qióng。
更添春露吸长虹。gèng tiān chūn lù xī zhǎng hóng。
饮中妙诀人如问,会得吹笙便可工。yǐn zhōng miào jué rén rú wèn,huì dé chuī shēng biàn kě gōng。

鹧鸪天·九月八日寄松京故旧

李齐贤

客里良辰屡已孤。kè lǐ liáng chén lǚ yǐ gū。
菊花明日共谁娱。jú huā míng rì gòng shuí yú。
闭门暮色迷红草,敧枕秋声度碧梧。bì mén mù sè mí hóng cǎo,jī zhěn qiū shēng dù bì wú。
三尺喙,数茎须。sān chǐ huì,shù jīng xū。
独吟诗句当歌呼。dú yín shī jù dāng gē hū。
故园依旧龙山会,剩肯樽前说我无。gù yuán yī jiù lóng shān huì,shèng kěn zūn qián shuō wǒ wú。
37123