古诗词

三节篇

欧大任

明月不西升,海流不东回。míng yuè bù xī shēng,hǎi liú bù dōng huí。
吁嗟贞烈一寸心,青山可崩城可颓。xū jiē zhēn liè yī cùn xīn,qīng shān kě bēng chéng kě tuí。
刘也彭夫年二十,夜夜青灯抱儿泣。liú yě péng fū nián èr shí,yè yè qīng dēng bào ér qì。
尽折金钿宝镜捐,双啼玉箸麻衣湿。jǐn zhé jīn diàn bǎo jìng juān,shuāng tí yù zhù má yī shī。
荻灰教儿儿作儒,机丝四壁鸣螀急。dí huī jiào ér ér zuò rú,jī sī sì bì míng jiāng jí。
汤溪王傅是儿官,忍死报夫在书笈。tāng xī wáng fù shì ér guān,rěn sǐ bào fū zài shū jí。
九十馀龄称未亡,恩光绰楔当门立。jiǔ shí yú líng chēng wèi wáng,ēn guāng chuò xiē dāng mén lì。
徐嫁王家处士时,倏遭流贼破城池。xú jià wáng jiā chù shì shí,shū zāo liú zéi pò chéng chí。
红颜被虏骂不绝,七箭三鎗死最悲。hóng yán bèi lǔ mà bù jué,qī jiàn sān qiāng sǐ zuì bēi。
天乎白璧凛不涅,那能复顾投井儿。tiān hū bái bì lǐn bù niè,nà néng fù gù tóu jǐng ér。
儿生夫在死已矣,国典旌门更勒碑。ér shēng fū zài sǐ yǐ yǐ,guó diǎn jīng mén gèng lēi bēi。
黄姐早得朱皋婿,朱生殒没儿三岁。huáng jiě zǎo dé zhū gāo xù,zhū shēng yǔn méi ér sān suì。
翁姑议嫁车及门,入室理妆剪盘髻。wēng gū yì jià chē jí mén,rù shì lǐ zhuāng jiǎn pán jì。
房湛之女昔割耳,文叔之妻曾自劓。fáng zhàn zhī nǚ xī gē ěr,wén shū zhī qī céng zì yì。
千秋贞烈事相同,辛苦育儿保宗系。qiān qiū zhēn liè shì xiāng tóng,xīn kǔ yù ér bǎo zōng xì。
绣枕罗衾虫网丝,凄风惟有终天泪。xiù zhěn luó qīn chóng wǎng sī,qī fēng wéi yǒu zhōng tiān lèi。
吁嗟三节并哀酸,松柏冰霜岁共寒。xū jiē sān jié bìng āi suān,sōng bǎi bīng shuāng suì gòng hán。
何事铜台漳水上,西陵烟草穗帷看。hé shì tóng tái zhāng shuǐ shàng,xī líng yān cǎo suì wéi kàn。

欧大任

欧大任(1516-1596)字桢伯,号仑山。因曾任南京工部虞衡郎中,别称欧虞部。广东顺德陈村人。他“博涉经史,工古文辞诗赋”,并喜体育运动,擅长踢球、击剑。14岁时,督学曾集中十郡的优等生会考,他三试皆列第一,名噪诸生。他和梁有誉、黎民表、梁绍震等人是十分友好的同学,在著名学者黄佐门下读书,很有得益。无奈文运不佳,八次乡试均落榜,直到嘉靖四十二年(1563年),47岁的欧大任才一鸣惊人,以岁贡生资格,试于大廷,考官展卷阅览,惊叹其为一代之才,特荐御览,列为第一。由是海内无不知欧大任,名声远播。 欧大任的作品>>

猜您喜欢

曾中丞平都蛮凯歌八首

欧大任

绳桥堑垒各县军,父老先传论蜀文。shéng qiáo qiàn lěi gè xiàn jūn,fù lǎo xiān chuán lùn shǔ wén。
夺取淩霄挥毒雾,冲梯飞磴一时焚。duó qǔ líng xiāo huī dú wù,chōng tī fēi dèng yī shí fén。

曾中丞平都蛮凯歌八首

欧大任

岪郁云边铁是城,九丝摧破洞巢平。fú yù yún biān tiě shì chéng,jiǔ sī cuī pò dòng cháo píng。
凤头山接鸡冠岭,建武新屯十万兵。fèng tóu shān jiē jī guān lǐng,jiàn wǔ xīn tún shí wàn bīng。

曾中丞平都蛮凯歌八首

欧大任

青羌遗种号云郎,山鬼呼群满大荒。qīng qiāng yí zhǒng hào yún láng,shān guǐ hū qún mǎn dà huāng。
玄甲金戈霄汉下,西南天地扫欃枪。xuán jiǎ jīn gē xiāo hàn xià,xī nán tiān dì sǎo chán qiāng。

曾中丞平都蛮凯歌八首

欧大任

岩箐归民岁可租,荆榛剪作绣氍毹。yán qìng guī mín suì kě zū,jīng zhēn jiǎn zuò xiù qú shū。
将军露布飞传捷,天子明堂坐受俘。jiāng jūn lù bù fēi chuán jié,tiān zi míng táng zuò shòu fú。

曾中丞平都蛮凯歌八首

欧大任

蚕丛为族竹为王,越巂犍为达夜郎。cán cóng wèi zú zhú wèi wáng,yuè guī jiān wèi dá yè láng。
今日櫜弓亲享贽,武侯铜鼓汉金铛。jīn rì gāo gōng qīn xiǎng zhì,wǔ hóu tóng gǔ hàn jīn dāng。

曾中丞平都蛮凯歌八首

欧大任

赫赫中丞是世臣,封君任子诰仍新。hè hè zhōng chéng shì shì chén,fēng jūn rèn zi gào réng xīn。
楚材原自兴都起,画作麒麟第一人。chǔ cái yuán zì xīng dōu qǐ,huà zuò qí lín dì yī rén。

曾中丞平都蛮凯歌八首

欧大任

辕门铙吹拥雕戈,大夏西收笮马多。yuán mén náo chuī yōng diāo gē,dà xià xī shōu zé mǎ duō。
汉殿侍臣欢上寿,白狼盘木尽成歌。hàn diàn shì chén huān shàng shòu,bái láng pán mù jǐn chéng gē。

雪中同陆华甫泛舟章江忆曾与华甫自广陵冒雪渡扬子过白下

欧大任

玉鳞波急布帆开,扬子扁舟访戴回。yù lín bō jí bù fān kāi,yáng zi biǎn zhōu fǎng dài huí。
谁料岭梅今共折,章江冲雪十年来。shuí liào lǐng méi jīn gòng zhé,zhāng jiāng chōng xuě shí nián lái。

华甫往寻武山予舣舟泰和望之未至

欧大任

丁戊山人驻此山,石坛丹井绿云间。dīng wù shān rén zhù cǐ shān,shí tán dān jǐng lǜ yún jiān。
尔今欲就陶皮隐,待我匡庐白鹿还。ěr jīn yù jiù táo pí yǐn,dài wǒ kuāng lú bái lù hái。

自百家渡放舟西上何中丞见过夜饮

欧大任

霜威犹向酒边寒,沙碛频经九十滩。shuāng wēi yóu xiàng jiǔ biān hán,shā qì pín jīng jiǔ shí tān。
幸是顾荣同入洛,不妨人作季鹰看。xìng shì gù róng tóng rù luò,bù fáng rén zuò jì yīng kàn。

残腊同华甫宿石壁馆

欧大任

天涯行役愧蹉跎,路入新安腊已过。tiān yá xíng yì kuì cuō tuó,lù rù xīn ān là yǐ guò。
一夜乡心头欲白,溪声犹在枕边多。yī yè xiāng xīn tóu yù bái,xī shēng yóu zài zhěn biān duō。

少玄精舍为朱茀斯赋

欧大任

杨生一亩托幽栖,草就犹堪手自题。yáng shēng yī mǔ tuō yōu qī,cǎo jiù yóu kān shǒu zì tí。
宅比岷阳今更近,尚玄人在大江西。zhái bǐ mín yáng jīn gèng jìn,shàng xuán rén zài dà jiāng xī。

过朱潜父种菊园

欧大任

五柳门前一草亭,手栽丛菊爱延龄。wǔ liǔ mén qián yī cǎo tíng,shǒu zāi cóng jú ài yán líng。
只今南国王孙宅,人识西江处士星。zhǐ jīn nán guó wáng sūn zhái,rén shí xī jiāng chù shì xīng。

过朱潜父种菊园

欧大任

离垢先生旧有园,黄花三径喜犹存。lí gòu xiān shēng jiù yǒu yuán,huáng huā sān jìng xǐ yóu cún。
篮舆半醉归来日,尚有柴桑浊酒尊。lán yú bàn zuì guī lái rì,shàng yǒu chái sāng zhuó jiǔ zūn。

雪中同华甫发南浦酬用晦

欧大任

六花飞满菟园中,枚叔挥毫自国工。liù huā fēi mǎn tú yuán zhōng,méi shū huī háo zì guó gōng。
江上挂帆千里去,兰台今借大王风。jiāng shàng guà fān qiān lǐ qù,lán tái jīn jiè dà wáng fēng。