古诗词

大司徒钟阳马公哀词

欧大任

若有人兮钟山之阳,纕蕙带兮荷为裳。ruò yǒu rén xī zhōng shān zhī yáng,rǎng huì dài xī hé wèi shang。
抗芝橑兮植桂栋,张椒帷兮扈药房。kàng zhī lǎo xī zhí guì dòng,zhāng jiāo wéi xī hù yào fáng。
羌独往兮餐明霞,吸元精兮结若华。qiāng dú wǎng xī cān míng xiá,xī yuán jīng xī jié ruò huá。
究无始兮憺大荒,思六合兮而为家。jiū wú shǐ xī dàn dà huāng,sī liù hé xī ér wèi jiā。
忽骎骎其高骞兮,翕北驱而淩厉。hū qīn qīn qí gāo qiān xī,xī běi qū ér líng lì。
斥丰隆而鞭列缺兮,造旬始而谒上帝。chì fēng lóng ér biān liè quē xī,zào xún shǐ ér yè shàng dì。
豹纛熊轓,左右若驭。bào dào xióng fān,zuǒ yòu ruò yù。
空兮倏雨,滃而焱卫。kōng xī shū yǔ,wēng ér yàn wèi。
秉虬节而沛凤旌兮,吸嚊卉歙以容裔。bǐng qiú jié ér pèi fèng jīng xī,xī pì huì shè yǐ róng yì。
帝谓荃之芳馨兮,命高驼而授之辔。dì wèi quán zhī fāng xīn xī,mìng gāo tuó ér shòu zhī pèi。
俨驰驱于大陆兮,骋过都之骅骝。yǎn chí qū yú dà lù xī,chěng guò dōu zhī huá liú。
瞩圣哲之高轨兮,敢夷豫于林丘。zhǔ shèng zhé zhī gāo guǐ xī,gǎn yí yù yú lín qiū。
世果值夫唐虞兮,遁不可兮巢由。shì guǒ zhí fū táng yú xī,dùn bù kě xī cháo yóu。
历已届夫姒姬兮,身若许兮傅周。lì yǐ jiè fū sì jī xī,shēn ruò xǔ xī fù zhōu。
俯青岳而揽朱陵兮,折寒门而烛玄洲。fǔ qīng yuè ér lǎn zhū líng xī,zhé hán mén ér zhú xuán zhōu。
四方上下以攸迈兮,望钟山而归游。sì fāng shàng xià yǐ yōu mài xī,wàng zhōng shān ér guī yóu。
左沧海而右武夷兮,又何不可以久留。zuǒ cāng hǎi ér yòu wǔ yí xī,yòu hé bù kě yǐ jiǔ liú。
厌埃壒之纠纷兮,扬芒熛而不可止。yàn āi ài zhī jiū fēn xī,yáng máng biāo ér bù kě zhǐ。
纡壹郁而太息兮,驾鸿蒙而迤靡。yū yī yù ér tài xī xī,jià hóng méng ér yí mí。
划砰磕兮雷电,俄云谲而波诡。huà pēng kē xī léi diàn,é yún jué ér bō guǐ。
纷鼍鼓兮宵鸣,恍象轪兮晨征。fēn tuó gǔ xī xiāo míng,huǎng xiàng dài xī chén zhēng。
过崦嵫兮万里,下天门兮扬灵。guò yān zī xī wàn lǐ,xià tiān mén xī yáng líng。
荃何来兮翩而翔,天苍芒兮江日黄。quán hé lái xī piān ér xiáng,tiān cāng máng xī jiāng rì huáng。
目眇眇兮愁予,恍四顾兮彷徨。mù miǎo miǎo xī chóu yǔ,huǎng sì gù xī páng huáng。
邈钟山兮终古,寄遐思于失桑。miǎo zhōng shān xī zhōng gǔ,jì xiá sī yú shī sāng。

欧大任

欧大任(1516-1596)字桢伯,号仑山。因曾任南京工部虞衡郎中,别称欧虞部。广东顺德陈村人。他“博涉经史,工古文辞诗赋”,并喜体育运动,擅长踢球、击剑。14岁时,督学曾集中十郡的优等生会考,他三试皆列第一,名噪诸生。他和梁有誉、黎民表、梁绍震等人是十分友好的同学,在著名学者黄佐门下读书,很有得益。无奈文运不佳,八次乡试均落榜,直到嘉靖四十二年(1563年),47岁的欧大任才一鸣惊人,以岁贡生资格,试于大廷,考官展卷阅览,惊叹其为一代之才,特荐御览,列为第一。由是海内无不知欧大任,名声远播。 欧大任的作品>>

猜您喜欢

得朱孔阳书却寄

欧大任

天高木落尉陀楼,萧瑟千家望斗牛。tiān gāo mù luò wèi tuó lóu,xiāo sè qiān jiā wàng dòu niú。
五岭北来鸿雁字,大江西下白云秋。wǔ lǐng běi lái hóng yàn zì,dà jiāng xī xià bái yún qiū。
宅非蒋诩贫无客,书愧虞卿老更愁。zhái fēi jiǎng xǔ pín wú kè,shū kuì yú qīng lǎo gèng chóu。
纵有长裾何处曳,自能箕踞卧沧洲。zòng yǒu zhǎng jū hé chù yè,zì néng jī jù wò cāng zhōu。

寄余德甫

欧大任

十载弹冠答圣朝,短衣今自傍渔樵。shí zài dàn guān dá shèng cháo,duǎn yī jīn zì bàng yú qiáo。
诗名不借青云大,交态谁疑白眼骄。shī míng bù jiè qīng yún dà,jiāo tài shuí yí bái yǎn jiāo。
病免风尘犹澒洞,居闲宾客未萧条。bìng miǎn fēng chén yóu hòng dòng,jū xián bīn kè wèi xiāo tiáo。
匡山只隔南禺路,醉把梅花上铁桥。kuāng shān zhǐ gé nán yú lù,zuì bǎ méi huā shàng tiě qiáo。

送沈纯甫上计

欧大任

赵尉台前散海氛,少年归汉似终军。zhào wèi tái qián sàn hǎi fēn,shǎo nián guī hàn shì zhōng jūn。
襜帷晓送罗浮月,阊阖春开碣石云。chān wéi xiǎo sòng luó fú yuè,chāng hé chūn kāi jié shí yún。
制锦三城腾荐疏,挥毫五色见雄文。zhì jǐn sān chéng téng jiàn shū,huī háo wǔ sè jiàn xióng wén。
故人交戟应相待,献纳黄门奉圣君。gù rén jiāo jǐ yīng xiāng dài,xiàn nà huáng mén fèng shèng jūn。

秋夜道园山中同舍弟明叔经季

欧大任

归来万里哭声吞,况是凄凄道者园。guī lái wàn lǐ kū shēng tūn,kuàng shì qī qī dào zhě yuán。
木石欲衔填大海,风云长送入修门。mù shí yù xián tián dà hǎi,fēng yún zhǎng sòng rù xiū mén。
哀歌憔悴心何托,孤愤河山气仅存。āi gē qiáo cuì xīn hé tuō,gū fèn hé shān qì jǐn cún。
九苑谁怜千载事,啼螀一夜傍残魂。jiǔ yuàn shuí lián qiān zài shì,tí jiāng yī yè bàng cán hún。

题潘中丞留馀堂

欧大任

骑省当年作赋名,霅川今有洛滨情。qí shěng dāng nián zuò fù míng,zhà chuān jīn yǒu luò bīn qíng。
门因廷尉容车大,星向中丞独坐明。mén yīn tíng wèi róng chē dà,xīng xiàng zhōng chéng dú zuò míng。
家庆长留看列戟,主恩深注待持衡。jiā qìng zhǎng liú kàn liè jǐ,zhǔ ēn shēn zhù dài chí héng。
传经世守春秋学,何但玄成在汉京。chuán jīng shì shǒu chūn qiū xué,hé dàn xuán chéng zài hàn jīng。

梁彦国量移德安司理过草堂为别

欧大任

汉东星转法为官,犹作南音楚客看。hàn dōng xīng zhuǎn fǎ wèi guān,yóu zuò nán yīn chǔ kè kàn。
海鹤飘零人事异,江枫涕泣主恩宽。hǎi hè piāo líng rén shì yì,jiāng fēng tì qì zhǔ ēn kuān。
玺书曾借三吴色,羽猎今驱七泽寒。xǐ shū céng jiè sān wú sè,yǔ liè jīn qū qī zé hán。
枕上干将堪赠汝,浮云何处望长安。zhěn shàng gàn jiāng kān zèng rǔ,fú yún hé chù wàng zhǎng ān。

寄何徵君

欧大任

呦呦鸣鹿赋嘉宾,况有花开一洞春。yōu yōu míng lù fù jiā bīn,kuàng yǒu huā kāi yī dòng chūn。
紫气出关如老子,白衣为客亦山人。zǐ qì chū guān rú lǎo zi,bái yī wèi kè yì shān rén。
弓旌结辙烟霞远,冠带圜桥礼乐新。gōng jīng jié zhé yān xiá yuǎn,guān dài huán qiáo lǐ lè xīn。
但使弦歌能化俗,由来黄绮不称臣。dàn shǐ xián gē néng huà sú,yóu lái huáng qǐ bù chēng chén。

陆华甫度岭见访

欧大任

万里轻装上海槎,白头交只在烟霞。wàn lǐ qīng zhuāng shàng hǎi chá,bái tóu jiāo zhǐ zài yān xiá。
天涯鲍靓能留客,江左虞翻此是家。tiān yá bào jìng néng liú kè,jiāng zuǒ yú fān cǐ shì jiā。
杖底沧波惟玉舄,酒边春色尽梅花。zhàng dǐ cāng bō wéi yù xì,jiǔ biān chūn sè jǐn méi huā。
飞龙羽翼相从远,知尔南来不为砂。fēi lóng yǔ yì xiāng cóng yuǎn,zhī ěr nán lái bù wèi shā。

腊日华甫伯玉同赏千叶桃花怀邵长孺

欧大任

小红腊色满山樊,谁信春光岭外村。xiǎo hóng là sè mǎn shān fán,shuí xìn chūn guāng lǐng wài cūn。
人老家能开酒屿,客来舟自入花源。rén lǎo jiā néng kāi jiǔ yǔ,kè lái zhōu zì rù huā yuán。
兴随度索青藜杖,诗在沧江白板门。xīng suí dù suǒ qīng lí zhàng,shī zài cāng jiāng bái bǎn mén。
皮陆只今堪共赋,醉凭高阁望中原。pí lù zhǐ jīn kān gòng fù,zuì píng gāo gé wàng zhōng yuán。

哭梁思伯

欧大任

风雨偏惊万木摧,河山不尽此人才。fēng yǔ piān jīng wàn mù cuī,hé shān bù jǐn cǐ rén cái。
罗浮黯黯孤猿哭,沧海萧萧大鸟来。luó fú àn àn gū yuán kū,cāng hǎi xiāo xiāo dà niǎo lái。
六传封轺频奉使,三朝视草独登台。liù chuán fēng yáo pín fèng shǐ,sān cháo shì cǎo dú dēng tái。
竹林憔悴交期绝,独听悲泉寄八哀。zhú lín qiáo cuì jiāo qī jué,dú tīng bēi quán jì bā āi。

海珠江上寄齐明府

欧大任

何来双舄忽先登,羡尔衣冠出五陵。hé lái shuāng xì hū xiān dēng,xiàn ěr yī guān chū wǔ líng。
锦自制成推翰墨,花曾栽遍识贤能。jǐn zì zhì chéng tuī hàn mò,huā céng zāi biàn shí xián néng。
豫章家世彤云接,粤海楼台赤日升。yù zhāng jiā shì tóng yún jiē,yuè hǎi lóu tái chì rì shēng。
握手天涯飞盖地,便从燕阙望觚棱。wò shǒu tiān yá fēi gài dì,biàn cóng yàn quē wàng gū léng。

寄方比部士功

欧大任

艺苑西江有大家,蹉跎怜我自天涯。yì yuàn xī jiāng yǒu dà jiā,cuō tuó lián wǒ zì tiān yá。
青山欲访匡君鹿,白发难求葛令砂。qīng shān yù fǎng kuāng jūn lù,bái fā nán qiú gé lìng shā。
但诵马蹄消日月,强支鸡骨卧烟霞。dàn sòng mǎ tí xiāo rì yuè,qiáng zhī jī gǔ wò yān xiá。
寄书为问丛生桂,金粟年来几度花。jì shū wèi wèn cóng shēng guì,jīn sù nián lái jǐ dù huā。

寄赵使君修甫

欧大任

解归何处不堪诗,束带那能见小儿。jiě guī hé chù bù kān shī,shù dài nà néng jiàn xiǎo ér。
隋苑飞旌青柳送,秦邮急桨白鸥窥。suí yuàn fēi jīng qīng liǔ sòng,qín yóu jí jiǎng bái ōu kuī。
执鞭但可期千载,覆瓿空劳论一时。zhí biān dàn kě qī qiān zài,fù bù kōng láo lùn yī shí。
君自词人称傲吏,江湖分手寄相思。jūn zì cí rén chēng ào lì,jiāng hú fēn shǒu jì xiāng sī。

答朱宗良见寄

欧大任

西风苜宿照阑干,伏枕青山欲见难。xī fēng mù sù zhào lán gàn,fú zhěn qīng shān yù jiàn nán。
骥尾独怜何处附,蛾眉虽在不堪看。jì wěi dú lián hé chù fù,é méi suī zài bù kān kàn。
雪飞竹箭三江下,驿过梅花五岭寒。xuě fēi zhú jiàn sān jiāng xià,yì guò méi huā wǔ lǐng hán。
授简自惭多病客,洛阳谁更念袁安。shòu jiǎn zì cán duō bìng kè,luò yáng shuí gèng niàn yuán ān。

怀竹西社诸子

欧大任

精舍西河为客开,竹林当日集群才。jīng shě xī hé wèi kè kāi,zhú lín dāng rì jí qún cái。
匣中寒色双钩出,句里飞涛八月来。xiá zhōng hán sè shuāng gōu chū,jù lǐ fēi tāo bā yuè lái。
捐佩只今荃蕙远,废诗不但蓼莪哀。juān pèi zhǐ jīn quán huì yuǎn,fèi shī bù dàn liǎo é āi。
岭头木叶江风急,尽起征鸿过弩台。lǐng tóu mù yè jiāng fēng jí,jǐn qǐ zhēng hóng guò nǔ tái。