古诗词

送钱银台自考部之南都

韩邦奇

考功天部客,长啸出春明。kǎo gōng tiān bù kè,zhǎng xiào chū chūn míng。
祖席开燕阁,繁花发帝城。zǔ xí kāi yàn gé,fán huā fā dì chéng。
晚风催去舫,新月照行旌。wǎn fēng cuī qù fǎng,xīn yuè zhào xíng jīng。
圣主思弘化,应还召贾生。shèng zhǔ sī hóng huà,yīng hái zhào jiǎ shēng。

韩邦奇

明陕西朝邑人,字汝节,号苑洛。正德三年进士,授吏部主事,进员外郎。以上疏论时政忤旨,谪平阳通判。迁浙江按察佥事。中官采富阳茶鱼,为民害,邦奇作歌哀之。遂被诬陷,斥为民。嘉靖初,起复为山东参议。后屡起屡罢,终以南兵部尚书致仕。邦奇性刚直,治政严肃,自奉节俭。一生好学不倦,经子史及天文、地理、乐律、术数、兵法之书无不通究。著述甚富。有《易学启蒙意见》、《禹贡详略》、《苑洛志乐》、《洪范图解》等。 韩邦奇的作品>>

猜您喜欢

送介溪宗伯承天祀陵

韩邦奇

达孝隆追王,天恩显大伦。dá xiào lóng zhuī wáng,tiān ēn xiǎn dà lún。
星槎劳使节,圭璧奏皇仁。xīng chá láo shǐ jié,guī bì zòu huáng rén。
牺酌灵神格,鸾刑至敬伸。xī zhuó líng shén gé,luán xíng zhì jìng shēn。
登歌周礼乐,奔走汉儒绅。dēng gē zhōu lǐ lè,bēn zǒu hàn rú shēn。
历岁松楸古,凌空殿阁新。lì suì sōng qiū gǔ,líng kōng diàn gé xīn。
荆衡万马下,江汉九龙驯。jīng héng wàn mǎ xià,jiāng hàn jiǔ lóng xùn。
期会隆昌运,精英毓圣人。qī huì lóng chāng yùn,jīng yīng yù shèng rén。
宸碑光御翰,宠命被词臣。chén bēi guāng yù hàn,chǒng mìng bèi cí chén。
问俗周郊甸,观风驻骆骃。wèn sú zhōu jiāo diān,guān fēng zhù luò yīn。
民情与吏治,还望达枫宸。mín qíng yǔ lì zhì,hái wàng dá fēng chén。

灵石道中

韩邦奇

汾水环灵石,苍山落日程。fén shuǐ huán líng shí,cāng shān luò rì chéng。
攒峰寒雾结,宿莽暮烟生。zǎn fēng hán wù jié,sù mǎng mù yān shēng。
牧笛横牛背,樵歌杂雁声。mù dí héng niú bèi,qiáo gē zá yàn shēng。
夕阳催去骑,绿树绕行旌。xī yáng cuī qù qí,lǜ shù rào xíng jīng。
坠叶三秋思,飘蓬万里情。zhuì yè sān qiū sī,piāo péng wàn lǐ qíng。
家山渐喜近,人语似秦城。jiā shān jiàn xǐ jìn,rén yǔ shì qín chéng。

买剑曲

韩邦奇

千金买宝剑,百金装赤鞘。qiān jīn mǎi bǎo jiàn,bǎi jīn zhuāng chì qiào。
意欲献上方,骑马长安道。yì yù xiàn shàng fāng,qí mǎ zhǎng ān dào。
剑拔风尘昏,囊贮血肉腥。jiàn bá fēng chén hūn,náng zhù xuè ròu xīng。
古来游侠儿,一掷双丸青。gǔ lái yóu xiá ér,yī zhì shuāng wán qīng。
瀚海忆?珉,天山起鼙鼓。hàn hǎi yì mín,tiān shān qǐ pí gǔ。
落日照辕门,将军怒如虎。luò rì zhào yuán mén,jiāng jūn nù rú hǔ。
年少气亦侠,常思万户侯。nián shǎo qì yì xiá,cháng sī wàn hù hóu。
磨刀桑干河,欲唱大刀头。mó dāo sāng gàn hé,yù chàng dà dāo tóu。
金印大如斗,旌旗百尺高。jīn yìn dà rú dòu,jīng qí bǎi chǐ gāo。
不上燕然山,不插侍中貂。bù shàng yàn rán shān,bù chā shì zhōng diāo。
少小事戎行,生长亦朔漠。shǎo xiǎo shì róng xíng,shēng zhǎng yì shuò mò。
君恩重如山,铁衣轻如葛。jūn ēn zhòng rú shān,tiě yī qīng rú gé。
朔风萧萧来,七月如深秋。shuò fēng xiāo xiāo lái,qī yuè rú shēn qiū。
马腾槽边嘶,笑取金络头。mǎ téng cáo biān sī,xiào qǔ jīn luò tóu。
男儿介冑身,死葬昆仑山。nán ér jiè zhòu shēn,sǐ zàng kūn lún shān。
却笑班将军,生入玉门关。què xiào bān jiāng jūn,shēng rù yù mén guān。

玄庵

韩邦奇

大化运气机,纲维不可测。dà huà yùn qì jī,gāng wéi bù kě cè。
至性有渊源,于人见天则。zhì xìng yǒu yuān yuán,yú rén jiàn tiān zé。
一觉明真境,西方谈空色。yī jué míng zhēn jìng,xī fāng tán kōng sè。
启关走龙虎,挥神凌八极。qǐ guān zǒu lóng hǔ,huī shén líng bā jí。
是非千万载,大易重消息。shì fēi qiān wàn zài,dà yì zhòng xiāo xī。

晋溪

韩邦奇

峨峨太原山,混混晋溪水。é é tài yuán shān,hùn hùn jìn xī shuǐ。
山有合抱材,水有蛟螭起。shān yǒu hé bào cái,shuǐ yǒu jiāo chī qǐ。
合抱作栋梁,蛟螭兴云雨。hé bào zuò dòng liáng,jiāo chī xīng yún yǔ。
栋梁无条枝,云雨或愆期。dòng liáng wú tiáo zhī,yún yǔ huò qiān qī。
造化有不能,物岂无参差。zào huà yǒu bù néng,wù qǐ wú cān chà。
奋飞从神龙,未必乏行施。fèn fēi cóng shén lóng,wèi bì fá xíng shī。
遽命许旌阳,我心实伤悲。jù mìng xǔ jīng yáng,wǒ xīn shí shāng bēi。

渭滨叟

韩邦奇

西伯本事商,后车载老人。xī bó běn shì shāng,hòu chē zài lǎo rén。
岂期牧之野,空有十乱臣。qǐ qī mù zhī yě,kōng yǒu shí luàn chén。
我独负鹰扬,谈笑诛商辛。wǒ dú fù yīng yáng,tán xiào zhū shāng xīn。
峨峨首阳山,其下渭之滨。é é shǒu yáng shān,qí xià wèi zhī bīn。

杂意

韩邦奇

昆岗峻且崇,凿出双玉华。kūn gǎng jùn qiě chóng,záo chū shuāng yù huá。
磨之劳沙石,坚好无纤瑕。mó zhī láo shā shí,jiān hǎo wú xiān xiá。
制为双玎珰,组以杂玄黄。zhì wèi shuāng dīng dāng,zǔ yǐ zá xuán huáng。
其价且万镒,以佩君子裳。qí jià qiě wàn yì,yǐ pèi jūn zi shang。

杂意

韩邦奇

贵阳长灵杉,千章百尺高。guì yáng zhǎng líng shān,qiān zhāng bǎi chǐ gāo。
秋来动风色,云外起天涛。qiū lái dòng fēng sè,yún wài qǐ tiān tāo。
负此栋梁材,生之万山隈。fù cǐ dòng liáng cái,shēng zhī wàn shān wēi。
世无鲁公输,千载委荆莱。shì wú lǔ gōng shū,qiān zài wěi jīng lái。

杂意

韩邦奇

金门多良竹,春风生新枝。jīn mén duō liáng zhú,chūn fēng shēng xīn zhī。
猗猗青且坚,薄言一采之。yī yī qīng qiě jiān,báo yán yī cǎi zhī。
物用各各殊,感之重嗟吁。wù yòng gè gè shū,gǎn zhī zhòng jiē xū。
或为虞廷箫,或为吴姬竽。huò wèi yú tíng xiāo,huò wèi wú jī yú。

杂意

韩邦奇

灼灼槛中花,日结红芳友。zhuó zhuó kǎn zhōng huā,rì jié hóng fāng yǒu。
惜此妍丽资,隳折佳人手。xī cǐ yán lì zī,huī zhé jiā rén shǒu。
幽草涧边生,春发秋还荣。yōu cǎo jiàn biān shēng,chūn fā qiū hái róng。
三叹牺牛身,使我泪沾缨。sān tàn xī niú shēn,shǐ wǒ lèi zhān yīng。

周公居东

韩邦奇

周公王懿亲,进退系安危。zhōu gōng wáng yì qīn,jìn tuì xì ān wēi。
居东二年馀,四海皆嗟咨。jū dōng èr nián yú,sì hǎi jiē jiē zī。
二公位阿衡,未见出一词。èr gōng wèi ā héng,wèi jiàn chū yī cí。
王以风雷变,出郊亲逆之。wáng yǐ fēng léi biàn,chū jiāo qīn nì zhī。
各各怀忠诚,二公心始知。gè gè huái zhōng chéng,èr gōng xīn shǐ zhī。

鹃声至

韩邦奇

洛阳鹃声至,尔意亦何勤。luò yáng juān shēng zhì,ěr yì yì hé qín。
宋室诸缙绅,谁为达紫宸。sòng shì zhū jìn shēn,shuí wèi dá zǐ chén。
莫谓禽无知,性或灵于人。mò wèi qín wú zhī,xìng huò líng yú rén。
负尔数声血,千载徒悲辛。fù ěr shù shēng xuè,qiān zài tú bēi xīn。

徐世绩

韩邦奇

宗室杀欲尽,污秽蒸宸扆。zōng shì shā yù jǐn,wū huì zhēng chén yǐ。
太宗托孤心,是谁乱唐纪。tài zōng tuō gū xīn,shì shuí luàn táng jì。
智哉浴血儿,火烧不能死。zhì zāi yù xuè ér,huǒ shāo bù néng sǐ。
火烧儿不死,于以见天理。huǒ shāo ér bù sǐ,yú yǐ jiàn tiān lǐ。

骆宾王

韩邦奇

狄梁回凶牝,房州还东宫。dí liáng huí xiōng pìn,fáng zhōu hái dōng gōng。
敬业伸大义,挥戈振群蒙。jìng yè shēn dà yì,huī gē zhèn qún méng。
烈烈宾王檄,如日当天中。liè liè bīn wáng xí,rú rì dāng tiān zhōng。
宁为敬业死,不立狄梁功。níng wèi jìng yè sǐ,bù lì dí liáng gōng。

张紫岩浚

韩邦奇

黄阁主和议,紫岩志恢复。huáng gé zhǔ hé yì,zǐ yán zhì huī fù。
听之真可人,谁有孔明腹。tīng zhī zhēn kě rén,shuí yǒu kǒng míng fù。
曲端既已诛,武穆见忤触。qū duān jì yǐ zhū,wǔ mù jiàn wǔ chù。
试使当筵舞,再蒙宣和辱。shì shǐ dāng yán wǔ,zài méng xuān hé rǔ。