古诗词

狱中徐东岩御史

韩邦奇

南省名曾并,西台罪有馀。nán shěng míng céng bìng,xī tái zuì yǒu yú。
身如罝里兔,命似釜中鱼。shēn rú jū lǐ tù,mìng shì fǔ zhōng yú。
痛哭怀宣室,佯狂问卜居。tòng kū huái xuān shì,yáng kuáng wèn bo jū。
古今一生死,吾道竟何如。gǔ jīn yī shēng sǐ,wú dào jìng hé rú。

韩邦奇

明陕西朝邑人,字汝节,号苑洛。正德三年进士,授吏部主事,进员外郎。以上疏论时政忤旨,谪平阳通判。迁浙江按察佥事。中官采富阳茶鱼,为民害,邦奇作歌哀之。遂被诬陷,斥为民。嘉靖初,起复为山东参议。后屡起屡罢,终以南兵部尚书致仕。邦奇性刚直,治政严肃,自奉节俭。一生好学不倦,经子史及天文、地理、乐律、术数、兵法之书无不通究。著述甚富。有《易学启蒙意见》、《禹贡详略》、《苑洛志乐》、《洪范图解》等。 韩邦奇的作品>>

猜您喜欢

水仙子同州道中怀古

韩邦奇

落花不见采莲舟。luò huā bù jiàn cǎi lián zhōu。
乱柳难寻沙苑楼。luàn liǔ nán xún shā yuàn lóu。
莎青白冢清明后,长春宫,麋鹿游。shā qīng bái zhǒng qīng míng hòu,zhǎng chūn gōng,mí lù yóu。
把豪华都做了,一望荒丘。bǎ háo huá dōu zuò le,yī wàng huāng qiū。
长扬坂繁烟埋恨,夕阳亭落日生愁。zhǎng yáng bǎn fán yān mái hèn,xī yáng tíng luò rì shēng chóu。
留不住,渭水东流。liú bù zhù,wèi shuǐ dōng liú。

满庭芳送宗周举人已已京师

韩邦奇

阳关柳新。yáng guān liǔ xīn。
玉河波暖,燕阁春深。yù hé bō nuǎn,yàn gé chūn shēn。
斜阳满目增愁闷。xié yáng mǎn mù zēng chóu mèn。
别酒重斟。bié jiǔ zhòng zhēn。
北邙坂,英雄休问。běi máng bǎn,yīng xióng xiū wèn。
霸陵桥,芳胜休寻。bà líng qiáo,fāng shèng xiū xún。
越兜起,离人恨。yuè dōu qǐ,lí rén hèn。
似这等、浮名绊引。shì zhè děng fú míng bàn yǐn。
只待长卧华山云。zhǐ dài zhǎng wò huá shān yún。

朱履曲边城夜雨

韩邦奇

对寒灯、边城今夜。duì hán dēng biān chéng jīn yè。
望长安、家山在那些。wàng zhǎng ān jiā shān zài nà xiē。
雁南归、人没个去时节。yàn nán guī rén méi gè qù shí jié。
风瑟瑟,催残漏,雨潇潇,打红叶。fēng sè sè,cuī cán lòu,yǔ xiāo xiāo,dǎ hóng yè。
多管是、替愁人来添闷也。duō guǎn shì tì chóu rén lái tiān mèn yě。

寄生草晋阳怀归

韩邦奇

晚霜遥、玉垒寒,晚云多、金台迥。wǎn shuāng yáo yù lěi hán,wǎn yún duō jīn tái jiǒng。
想莼鲈、禁不得西风动。xiǎng chún lú jìn bù dé xī fēng dòng。
对莺儿、弹不出南薰弄。duì yīng ér dàn bù chū nán xūn nòng。
望烟霞、丢不下东山景。wàng yān xiá diū bù xià dōng shān jǐng。
急归来、却早是白头人。jí guī lái què zǎo shì bái tóu rén。
到此时、看破了黄粱梦。dào cǐ shí kàn pò le huáng liáng mèng。

满江红·广武道中

韩邦奇

漠漠霜天,孤城下、九秋时节。mò mò shuāng tiān,gū chéng xià jiǔ qiū shí jié。
飘零处、寒灯独照,荒山几叠。piāo líng chù hán dēng dú zhào,huāng shān jǐ dié。
渺渺长空哀雁叫,凄凄野戍悲笳咽。miǎo miǎo zhǎng kōng āi yàn jiào,qī qī yě shù bēi jiā yàn。
望秦川、今夜到明朝,头应白。wàng qín chuān jīn yè dào míng cháo,tóu yīng bái。
来时候,柳可折。lái shí hòu,liǔ kě zhé。
才回首,流芳歇。cái huí shǒu,liú fāng xiē。
叹玉关人老,岁光奔迫。tàn yù guān rén lǎo,suì guāng bēn pò。
代马踏残青海草,塞风吹落云中月。dài mǎ tà cán qīng hǎi cǎo,sāi fēng chuī luò yún zhōng yuè。
愧浮沉、今已负平生,应悲切。kuì fú chén jīn yǐ fù píng shēng,yīng bēi qiè。

金菊对芙蓉阅兵雁门登城

韩邦奇

楼起层城,城蟠绝岫,旌旄上拂云天。lóu qǐ céng chéng,chéng pán jué xiù,jīng máo shàng fú yún tiān。
看龙蛇阵绕,虎豹关严。kàn lóng shé zhèn rào,hǔ bào guān yán。
班声一喏桑干沸,青霄外、震裂恒山。bān shēng yī nuò sāng gàn fèi,qīng xiāo wài zhèn liè héng shān。
有英雄骁将,黄金绣铠,白玉雕鞍。yǒu yīng xióng xiāo jiāng,huáng jīn xiù kǎi,bái yù diāo ān。
北望杀气腾腾,更飞霜漠漠万里行。běi wàng shā qì téng téng,gèng fēi shuāng mò mò wàn lǐ xíng。
遥把壮心,引动鼙鼓填然。yáo bǎ zhuàng xīn,yǐn dòng pí gǔ tián rán。
合当痛饮黄龙府,纵兵十日,蒐畋好生擒开罕。hé dāng tòng yǐn huáng lóng fǔ,zòng bīng shí rì,sōu tián hǎo shēng qín kāi hǎn。
招徕冒顿,约束楼兰。zhāo lái mào dùn,yuē shù lóu lán。

满江红·哀仲礼

韩邦奇

四野停云,哀猿哭、潇潇渭水。sì yě tíng yún,āi yuán kū xiāo xiāo wèi shuǐ。
伤心处、青山雨歇,白杨风起。shāng xīn chù qīng shān yǔ xiē,bái yáng fēng qǐ。
十二楼中谁是主,三千门下空珠履。shí èr lóu zhōng shuí shì zhǔ,sān qiān mén xià kōng zhū lǚ。
想当时、雪夜渡冰舟,成何济。xiǎng dāng shí xuě yè dù bīng zhōu,chéng hé jì。
五经义,十九史。wǔ jīng yì,shí jiǔ shǐ。
班马才,关闽志。bān mǎ cái,guān mǐn zhì。
但萋萋荒冢,寒莎遍地。dàn qī qī huāng zhǒng,hán shā biàn dì。
长夜沉沉何日晓,绵绵此恨何时已。zhǎng yè chén chén hé rì xiǎo,mián mián cǐ hèn hé shí yǐ。
看穹碑、历历写衷肠,千行涕。kàn qióng bēi lì lì xiě zhōng cháng,qiān xíng tì。

踏莎行·赵氏二子仲典仲礼皆以奇童称仲典十七秋试归病于途死仲礼十九秋试归病于途死二子生时其母梦紫龙入室即飞去人见二子奇特谓必大成皆夭殁异矣

韩邦奇

绿柳沙迷,白楼烟袅。lǜ liǔ shā mí,bái lóu yān niǎo。
莎青花落鹃声杳。shā qīng huā luò juān shēng yǎo。
紫龙两两没遥天,双双玄鹤归华表。zǐ lóng liǎng liǎng méi yáo tiān,shuāng shuāng xuán hè guī huá biǎo。
子建才高,甘罗年少。zi jiàn cái gāo,gān luó nián shǎo。
论经纶、那有君怀抱。lùn jīng lún nà yǒu jūn huái bào。
竟一抔黄土掩英贤,想九原,痛恨乾坤老。jìng yī póu huáng tǔ yǎn yīng xián,xiǎng jiǔ yuán,tòng hèn qián kūn lǎo。

满江红·吴中秋

韩邦奇

时序惊心,庭皋下、梧桐一叶。shí xù jīng xīn,tíng gāo xià wú tóng yī yè。
才回首、春光几许,早来秋色。cái huí shǒu chūn guāng jǐ xǔ,zǎo lái qiū sè。
遥忆去年燕市酒,忽看今夕吴中月。yáo yì qù nián yàn shì jiǔ,hū kàn jīn xī wú zhōng yuè。
最飘零、无定似浮萍,功名客。zuì piāo líng wú dìng shì fú píng,gōng míng kè。
江千折,山万叠。jiāng qiān zhé,shān wàn dié。
壮志寒,归心切。zhuàng zhì hán,guī xīn qiè。
算人间业帐,何时了绝。suàn rén jiān yè zhàng,hé shí le jué。
百岁奔忙愁里过,楚台汉冢君知得若。bǎi suì bēn máng chóu lǐ guò,chǔ tái hàn zhǒng jūn zhī dé ruò。
待黄粱、梦醒始知休,真痴惑。dài huáng liáng mèng xǐng shǐ zhī xiū,zhēn chī huò。

踏莎行·春思

韩邦奇

梦转红英,愁生绿绮。mèng zhuǎn hóng yīng,chóu shēng lǜ qǐ。
小窗独对应无语。xiǎo chuāng dú duì yīng wú yǔ。
雨馀花气细侵帘,画梁燕子双飞去。yǔ yú huā qì xì qīn lián,huà liáng yàn zi shuāng fēi qù。
情绪千端,家山万里。qíng xù qiān duān,jiā shān wàn lǐ。
乡心不为功名系。xiāng xīn bù wèi gōng míng xì。
沉云重隔华山青,长河不断空流水。chén yún zhòng gé huá shān qīng,zhǎng hé bù duàn kōng liú shuǐ。

满江红·客思

韩邦奇

雪浪连天,还几阵、阴风怒作。xuě làng lián tiān,hái jǐ zhèn yīn fēng nù zuò。
正此际、潮生越海,吴江枫落。zhèng cǐ jì cháo shēng yuè hǎi,wú jiāng fēng luò。
万里孤舟渔火对,满山溟雨滩声恶。wàn lǐ gū zhōu yú huǒ duì,mǎn shān míng yǔ tān shēng è。
纵瓶中、有酒洌如泉,那堪酌。zòng píng zhōng yǒu jiǔ liè rú quán,nà kān zhuó。
愁似海,心如烁。chóu shì hǎi,xīn rú shuò。
多病体,难支阁。duō bìng tǐ,nán zhī gé。
说海棠开了,便酬初约。shuō hǎi táng kāi le,biàn chóu chū yuē。
七夕重阳都已过,楚台空负朝云合。qī xī zhòng yáng dōu yǐ guò,chǔ tái kōng fù cháo yún hé。
望长安、云树阻归程,成萧索。wàng zhǎng ān yún shù zǔ guī chéng,chéng xiāo suǒ。

踏莎行·盟台

韩邦奇

落日荒荒,停云脉脉。luò rì huāng huāng,tíng yún mài mài。
行人共指盟台说。xíng rén gòng zhǐ méng tái shuō。
相如曾此挫强秦,汗青万古称豪杰。xiāng rú céng cǐ cuò qiáng qín,hàn qīng wàn gǔ chēng háo jié。
韩信兴刘,陶朱霸越。hán xìn xīng liú,táo zhū bà yuè。
英雄自有谋王策。yīng xióng zì yǒu móu wáng cè。
当时一怒顾长刀,将军颈上空流血。dāng shí yī nù gù zhǎng dāo,jiāng jūn jǐng shàng kōng liú xuè。

玉楼春·客中春

韩邦奇

槛外桃花红似血。kǎn wài táo huā hóng shì xuè。
岸上柳条青可折。àn shàng liǔ tiáo qīng kě zhé。
美人何处春醉眠,独倚高楼看明月。měi rén hé chù chūn zuì mián,dú yǐ gāo lóu kàn míng yuè。
楼上玉箫声断绝。lóu shàng yù xiāo shēng duàn jué。
江上琵琶还惨切。jiāng shàng pí pá hái cǎn qiè。
夜深风送海潮来,回首秦关肠欲结。yè shēn fēng sòng hǎi cháo lái,huí shǒu qín guān cháng yù jié。

踏莎行·韩信庙

韩邦奇

高岭连云,繁烟带雨。gāo lǐng lián yún,fán yān dài yǔ。
长杨满路悲风起。zhǎng yáng mǎn lù bēi fēng qǐ。
将军墓上草萧萧,荒祠白日眠狐鼠。jiāng jūn mù shàng cǎo xiāo xiāo,huāng cí bái rì mián hú shǔ。
九里山前,未央宫里。jiǔ lǐ shān qián,wèi yāng gōng lǐ。
凄凉往事烦胸臆。qī liáng wǎng shì fán xiōng yì。
乌江汾水两悠悠,东流不尽英雄泪。wū jiāng fén shuǐ liǎng yōu yōu,dōng liú bù jǐn yīng xióng lèi。

西江月·春思

韩邦奇

残雪已消往事,东风又报春愁。cán xuě yǐ xiāo wǎng shì,dōng fēng yòu bào chūn chóu。
珠帘不卷玉香钩。zhū lián bù juǎn yù xiāng gōu。
庭院迟迟清昼。tíng yuàn chí chí qīng zhòu。
细雨繁花上院,轻烟碧草汀洲。xì yǔ fán huā shàng yuàn,qīng yān bì cǎo tīng zhōu。
一声啼鸟水东流。yī shēng tí niǎo shuǐ dōng liú。
春在小桥杨柳。chūn zài xiǎo qiáo yáng liǔ。
2161234567»