古诗词

巫山一段云·白岳晴云

李齐贤

菖杏春风后,茅茨野水头。chāng xìng chūn fēng hòu,máo cí yě shuǐ tóu。
晴云弄色蔼林丘。qíng yún nòng sè ǎi lín qiū。
雨意未能休。yǔ yì wèi néng xiū。
京县民无赋,郊田岁有秋。jīng xiàn mín wú fù,jiāo tián suì yǒu qiū。
明朝去学种瓜侯。míng cháo qù xué zhǒng guā hóu。
身世寄菟裘。shēn shì jì tú qiú。
李齐贤

李齐贤

李齐贤(1288—1367),字仲思,号益斋、栎翁,谥号文忠公。韩国古代“三大诗人”之一。不但是高丽时期卓越的诗人,也是韩国文学史上优秀的词作家,还是韩国古代民歌整理者、翻译家。著作有《益斋乱稿》(10卷)、《栎翁稗说》(4卷)、《益斋长短句》等。 李齐贤的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天·过新乐县

李齐贤

宿雨连明半未晴。sù yǔ lián míng bàn wèi qíng。
跨鞍聊复问前程。kuà ān liáo fù wèn qián chéng。
野田立鹤何山意,驿柳鸣蜩是处声。yě tián lì hè hé shān yì,yì liǔ míng tiáo shì chù shēng。
千古事,百年情。qiān gǔ shì,bǎi nián qíng。
浮云起灭月亏盈。fú yún qǐ miè yuè kuī yíng。
诗成却对青山笑,毕竟功名怎么生。shī chéng què duì qīng shān xiào,bì jìng gōng míng zěn me shēng。

鹧鸪天·鹤林寺

李齐贤

夹道修篁接断山。jiā dào xiū huáng jiē duàn shān。
小桥流水走平田。xiǎo qiáo liú shuǐ zǒu píng tián。
云间无处寻黄鹤,雪里何人闻杜鹊。yún jiān wú chù xún huáng hè,xuě lǐ hé rén wén dù què。
夸富贵,慕神仙。kuā fù guì,mù shén xiān。
到头还是梦悠然。dào tóu hái shì mèng yōu rán。
僧窗半日闲中味,只有诗人得秘传。sēng chuāng bàn rì xián zhōng wèi,zhǐ yǒu shī rén dé mì chuán。

郑瓜亭

李齐贤

忆君无日不沾衣,政似春山蜀子规。yì jūn wú rì bù zhān yī,zhèng shì chūn shān shǔ zi guī。
为是为非人莫问,只应残月晓星知。wèi shì wèi fēi rén mò wèn,zhǐ yīng cán yuè xiǎo xīng zhī。

居士恋

李齐贤

鹊儿篱际噪花枝,蟢子床头引网丝。què ér lí jì zào huā zhī,xǐ zi chuáng tóu yǐn wǎng sī。
余美归来应不远,精神早已报人知。yú měi guī lái yīng bù yuǎn,jīng shén zǎo yǐ bào rén zhī。

处容

李齐贤

新罗昔日处容翁,见说来从碧海中。xīn luó xī rì chù róng wēng,jiàn shuō lái cóng bì hǎi zhōng。
贝齿赪唇歌夜月,鸢肩紫袖舞春风。bèi chǐ chēng chún gē yè yuè,yuān jiān zǐ xiù wǔ chūn fēng。

则天陵

李齐贤

久客万事慵,好古意未歇。jiǔ kè wàn shì yōng,hǎo gǔ yì wèi xiē。
停骖问遗民,枉道寻断碣。tíng cān wèn yí mín,wǎng dào xún duàn jié。
关辅古帝畿,壮观不湮没。guān fǔ gǔ dì jī,zhuàng guān bù yān méi。
千年阿婆陵,百里见城阙。qiān nián ā pó líng,bǎi lǐ jiàn chéng quē。
根连陇坂长,气压秦川阔。gēn lián lǒng bǎn zhǎng,qì yā qín chuān kuò。
麒麟与狮子,左右势驰突。qí lín yǔ shī zi,zuǒ yòu shì chí tū。
侍臣罗簪缨,左右列鈇钺。shì chén luó zān yīng,zuǒ yòu liè fū yuè。
当时竭财力,虑欲锢扃钥。dāng shí jié cái lì,lǜ yù gù jiōng yào。
兴废理难逃,久为狐兔窟。xīng fèi lǐ nán táo,jiǔ wèi hú tù kū。
忆昔阴乘阳,四海忧祸烈。yì xī yīn chéng yáng,sì hǎi yōu huò liè。
牝鸣殷家索,燕啄汉嗣绝。pìn míng yīn jiā suǒ,yàn zhuó hàn sì jué。
文皇顺天心,百战启王室。wén huáng shùn tiān xīn,bǎi zhàn qǐ wáng shì。
居然攘神器,肯念黄裳吉。jū rán rǎng shén qì,kěn niàn huáng shang jí。
丁宁双陆梦,黯惨虞渊日。dīng níng shuāng lù mèng,àn cǎn yú yuān rì。
尚赖得忠贤,尚能返故物。shàng lài dé zhōng xián,shàng néng fǎn gù wù。
欧公信名儒,笔削未免失。ōu gōng xìn míng rú,bǐ xuē wèi miǎn shī。
那将周馀分,续于唐日月。nà jiāng zhōu yú fēn,xù yú táng rì yuè。
区区女娲石,岂补青天缺!qū qū nǚ wā shí,qǐ bǔ qīng tiān quē!
拟作擿瑕编,才疏愧王勃。nǐ zuò tī xiá biān,cái shū kuì wáng bó。

题九成台

李齐贤

凤不来兮辽东海,高台已荒天未改。fèng bù lái xī liáo dōng hǎi,gāo tái yǐ huāng tiān wèi gǎi。
当时别舜返昆丘,如何一去三千载。dāng shí bié shùn fǎn kūn qiū,rú hé yī qù sān qiān zài。
人间岂无青琅玕,孤栖未必天霜寒。rén jiān qǐ wú qīng láng gān,gū qī wèi bì tiān shuāng hán。
致君尧舜我有术,来仪好向虞廷间,凤兮凤兮今当还。zhì jūn yáo shùn wǒ yǒu shù,lái yí hǎo xiàng yú tíng jiān,fèng xī fèng xī jīn dāng hái。
37123