古诗词

勉学诗八首

方孝孺

饮马长城窟,窟中水无多。yǐn mǎ zhǎng chéng kū,kū zhōng shuǐ wú duō。
秋风动百草,水面亦生波。qiū fēng dòng bǎi cǎo,shuǐ miàn yì shēng bō。
长城备外侮,室内起干戈。zhǎng chéng bèi wài wǔ,shì nèi qǐ gàn gē。
非关绝地脉,乃是伤人和。fēi guān jué dì mài,nǎi shì shāng rén hé。
不见丰水上,灵台郁嵯峨。bù jiàn fēng shuǐ shàng,líng tái yù cuó é。
前有《大雅》诗,后有秦民歌。qián yǒu dà yǎ shī,hòu yǒu qín mín gē。
锸涂得苦水,流毒如江河。chā tú dé kǔ shuǐ,liú dú rú jiāng hé。
方孝孺

方孝孺

方孝孺(1357—1402年7月25日),宁海人,字希直,一字希古,号逊志,曾以“逊志”名其书斋,因其故里旧属缑城里,故称“缑城先生”;又因在汉中府任教授时,蜀献王赐名其读书处为“正学”,亦称“正学先生”,明朝大臣、学者、文学家、散文家、思想家。后因拒绝为发动“靖难之役”的燕王朱棣草拟即位诏书,被朱棣杀害。南明福王时追谥“文正”。 方孝孺的作品>>

猜您喜欢

闲居感怀九首

方孝孺

习俗日颓坏,畴能塞其源。xí sú rì tuí huài,chóu néng sāi qí yuán。
自从井牧废,开此争夺门。zì cóng jǐng mù fèi,kāi cǐ zhēng duó mén。
救弊岂无术,得君苦难言。jiù bì qǐ wú shù,dé jūn kǔ nán yán。
田间一卮酒,跽{酉川}苍梧魂。tián jiān yī zhī jiǔ,jì yǒu chuān cāng wú hún。

闲居感怀九首

方孝孺

利欲烈炎火,虐焰起从横。lì yù liè yán huǒ,nüè yàn qǐ cóng héng。
区区一子舆,死以口舌争。qū qū yī zi yú,sǐ yǐ kǒu shé zhēng。
岂不念迂远,安能负平生。qǐ bù niàn yū yuǎn,ān néng fù píng shēng。
皇皇斯须困,炳炳万世明。huáng huáng sī xū kùn,bǐng bǐng wàn shì míng。

闲居感怀九首

方孝孺

胡貊笑纨绮,吴越贱坚车。hú mò xiào wán qǐ,wú yuè jiàn jiān chē。
群庸方嚣嚣,固谓智士愚。qún yōng fāng xiāo xiāo,gù wèi zhì shì yú。
刀笔计得失,丝粟较盈亏。dāo bǐ jì dé shī,sī sù jiào yíng kuī。
谁云周公圣,对此惭不如。shuí yún zhōu gōng shèng,duì cǐ cán bù rú。

闲居感怀九首

方孝孺

池鱼不知海,越鸟不思燕。chí yú bù zhī hǎi,yuè niǎo bù sī yàn。
蚯蚓霸一穴,神龙轻九天。qiū yǐn bà yī xué,shén lóng qīng jiǔ tiān。
小大万相殊,岂惟物性然。xiǎo dà wàn xiāng shū,qǐ wéi wù xìng rán。
君子勿叹息,彼诚可哀怜。jūn zi wù tàn xī,bǐ chéng kě āi lián。

宿夹江寺

方孝孺

窗开觉山近,院凉知雨足。chuāng kāi jué shān jìn,yuàn liáng zhī yǔ zú。
淡月透疏棂,流萤度深竹。dàn yuè tòu shū líng,liú yíng dù shēn zhú。
心空虑仍澹,神清梦难熟。xīn kōng lǜ réng dàn,shén qīng mèng nán shú。
起坐佛灯前,闲抽易书读。qǐ zuò fú dēng qián,xián chōu yì shū dú。

次修得杂诗韵

方孝孺

神龙卧深泽,不若抱瓮滋。shén lóng wò shēn zé,bù ruò bào wèng zī。
白日掞重阴,不如寸烛辉。bái rì shàn zhòng yīn,bù rú cùn zhú huī。
贤豪初未遇,但觉吾道非。xián háo chū wèi yù,dàn jué wú dào fēi。
纷纷当涂子,权势众所归。fēn fēn dāng tú zi,quán shì zhòng suǒ guī。
两生困蓬藋,屠贩建旌麾。liǎng shēng kùn péng diào,tú fàn jiàn jīng huī。
斯事自古然,今人安足悲。sī shì zì gǔ rán,jīn rén ān zú bēi。

次王仲缙感怀韵

方孝孺

东京多节士,我怀管幼安。dōng jīng duō jié shì,wǒ huái guǎn yòu ān。
腾身风尘表,宠禄宁肯干。téng shēn fēng chén biǎo,chǒng lù níng kěn gàn。
子鱼不相谅,高位屡超迁。zi yú bù xiāng liàng,gāo wèi lǚ chāo qiān。
腐鼠欲见污,闻之愧心颜。fǔ shǔ yù jiàn wū,wén zhī kuì xīn yán。
皓皓由夷姿,迥出两汉前。hào hào yóu yí zī,jiǒng chū liǎng hàn qián。
彼哉阿世者,变灭同飞烟。bǐ zāi ā shì zhě,biàn miè tóng fēi yān。
荣华神所戏,贫贱节斯完。róng huá shén suǒ xì,pín jiàn jié sī wán。
此道匪难知,胡人为不然。cǐ dào fěi nán zhī,hú rén wèi bù rán。

勉学诗八首

方孝孺

驱车入东雒,策马上西京。qū chē rù dōng luò,cè mǎ shàng xī jīng。
所遇何表表,莫非公与卿。suǒ yù hé biǎo biǎo,mò fēi gōng yǔ qīng。
旌旄出广路,百步辟人行。jīng máo chū guǎng lù,bǎi bù pì rén xíng。
前驱与后拥,不绝如雷轰。qián qū yǔ hòu yōng,bù jué rú léi hōng。
人生处困厄,孰不思宠荣。rén shēng chù kùn è,shú bù sī chǒng róng。
此途良足乐,此任苦不轻。cǐ tú liáng zú lè,cǐ rèn kǔ bù qīng。
丈夫誓许国,身作万里程。zhàng fū shì xǔ guó,shēn zuò wàn lǐ chéng。
永怀鼎足戒,毋使公膋倾。yǒng huái dǐng zú jiè,wú shǐ gōng liáo qīng。

勉学诗八首

方孝孺

田单拜齐将,即墨乘孤危。tián dān bài qí jiāng,jí mò chéng gū wēi。
群心效死斗,燕士不敢支。qún xīn xiào sǐ dòu,yàn shì bù gǎn zhī。
一朝宠禄盛,惜身思自持。yī cháo chǒng lù shèng,xī shēn sī zì chí。
小敌竟不下,大冠空若箕。xiǎo dí jìng bù xià,dà guān kōng ruò jī。
功名每如此,树立终凌夷。gōng míng měi rú cǐ,shù lì zhōng líng yí。
国家匪忧危,宠尔将何为?guó jiā fěi yōu wēi,chǒng ěr jiāng hé wèi?
动怀首鼠计,退与灾祸期。dòng huái shǒu shǔ jì,tuì yǔ zāi huò qī。
向非鲁连子,身死节亦亏。xiàng fēi lǔ lián zi,shēn sǐ jié yì kuī。

勉学诗八首

方孝孺

鸾凤寡俦匹,玉树少枝柯。luán fèng guǎ chóu pǐ,yù shù shǎo zhī kē。
贵人在高位,骨肉苦无多。guì rén zài gāo wèi,gǔ ròu kǔ wú duō。
轻车驾驷马,妙舞随清歌。qīng chē jià sì mǎ,miào wǔ suí qīng gē。
独乐不如众,中心欲如何。dú lè bù rú zhòng,zhōng xīn yù rú hé。
东家借一轴,西家求一梭。dōng jiā jiè yī zhóu,xī jiā qiú yī suō。
织成十丈幕,周我堂之阿。zhī chéng shí zhàng mù,zhōu wǒ táng zhī ā。
至亲隔咫尺,举首如山河。zhì qīn gé zhǐ chǐ,jǔ shǒu rú shān hé。

勉学诗八首

方孝孺

人生四海内,同作兄弟看。rén shēng sì hǎi nèi,tóng zuò xiōng dì kàn。
一夫向隅泣,满座为无欢。yī fū xiàng yú qì,mǎn zuò wèi wú huān。
岂无我衣裳,念尔饥且寒。qǐ wú wǒ yī shang,niàn ěr jī qiě hán。
岂无我粱肉,为尔不能飧。qǐ wú wǒ liáng ròu,wèi ěr bù néng sūn。
群生本一原,有此恻隐端。qún shēng běn yī yuán,yǒu cǐ cè yǐn duān。
胡为自汨没,功利日相残。hú wèi zì mì méi,gōng lì rì xiāng cán。
辟如同母儿,给之豆与箪。pì rú tóng mǔ ér,gěi zhī dòu yǔ dān。
夺彼以与此,终非心所安。duó bǐ yǐ yǔ cǐ,zhōng fēi xīn suǒ ān。

勉学诗八首

方孝孺

劝尔一杯酒,君行莫匆匆。quàn ěr yī bēi jiǔ,jūn xíng mò cōng cōng。
君心虽欲速,道路久乃通。jūn xīn suī yù sù,dào lù jiǔ nǎi tōng。
东可窥大壑,西能越空同。dōng kě kuī dà hè,xī néng yuè kōng tóng。
不忧岁月晚,但忧筋力穷。bù yōu suì yuè wǎn,dàn yōu jīn lì qióng。
三年刻片楮,九年成一弓。sān nián kè piàn chǔ,jiǔ nián chéng yī gōng。
制作虽云难,为艺则已工。zhì zuò suī yún nán,wèi yì zé yǐ gōng。
小事可喻大,愿言置胸中。xiǎo shì kě yù dà,yuàn yán zhì xiōng zhōng。

勉学诗八首

方孝孺

莫驱屋上乌,乌有返哺诚。mò qū wū shàng wū,wū yǒu fǎn bǔ chéng。
莫烹池中雁,雁行如弟兄。mò pēng chí zhōng yàn,yàn xíng rú dì xiōng。
流观飞走伦,转见天地情。liú guān fēi zǒu lún,zhuǎn jiàn tiān dì qíng。
人生处骨肉,胡不心自平。rén shēng chù gǔ ròu,hú bù xīn zì píng。
田家一聚散,草木为枯荣。tián jiā yī jù sàn,cǎo mù wèi kū róng。
我愿三春日,垂光照紫荆。wǒ yuàn sān chūn rì,chuí guāng zhào zǐ jīng。
同根而并蒂,蔼蔼共生成。tóng gēn ér bìng dì,ǎi ǎi gòng shēng chéng。

题李白对月图

方孝孺

明月出高树,上悬青天中。míng yuè chū gāo shù,shàng xuán qīng tiān zhōng。
下有万顷之长江,扬波泛彩清若空。xià yǒu wàn qǐng zhī zhǎng jiāng,yáng bō fàn cǎi qīng ruò kōng。
江风吹人色凄凛,此时对月谁能寝?十千斗酒何足论,举杯宜就花前饮。jiāng fēng chuī rén sè qī lǐn,cǐ shí duì yuè shuí néng qǐn?shí qiān dòu jiǔ hé zú lùn,jǔ bēi yí jiù huā qián yǐn。
花前饮酒无与俦,酒酣意气轻王侯。huā qián yǐn jiǔ wú yǔ chóu,jiǔ hān yì qì qīng wáng hóu。
仰招行云不可得,但见月与河汉俱西流。yǎng zhāo xíng yún bù kě dé,dàn jiàn yuè yǔ hé hàn jù xī liú。
仙人伐桂树,玉女倚琼楼。xiān rén fá guì shù,yù nǚ yǐ qióng lóu。
顾盼暂相悦,弃去终莫留。gù pàn zàn xiāng yuè,qì qù zhōng mò liú。
昨日已浩浩,今日复悠悠。zuó rì yǐ hào hào,jīn rì fù yōu yōu。
人生如飞光,及时不饮空白头。rén shēng rú fēi guāng,jí shí bù yǐn kōng bái tóu。
君不见月中玉兔捣灵药,不能医此万古愁。jūn bù jiàn yuè zhōng yù tù dǎo líng yào,bù néng yī cǐ wàn gǔ chóu。
何如醉卧长不醒,天地与我同虚舟。hé rú zuì wò zhǎng bù xǐng,tiān dì yǔ wǒ tóng xū zhōu。
混混六合间,浩然何所求。hùn hùn liù hé jiān,hào rán hé suǒ qiú。

李白观瀑图

方孝孺

天宝之乱唐已亡,中兴幸有汾阳王。tiān bǎo zhī luàn táng yǐ wáng,zhōng xīng xìng yǒu fén yáng wáng。
孤军匹马跨河北,手扶红日照万方。gū jūn pǐ mǎ kuà hé běi,shǒu fú hóng rì zhào wàn fāng。
凌烟功臣世争羡,李侯先识英雄面。líng yān gōng chén shì zhēng xiàn,lǐ hóu xiān shí yīng xióng miàn。
沉香亭北对蛾眉,眼中已见渔阳乱。chén xiāng tíng běi duì é méi,yǎn zhōng yǐ jiàn yú yáng luàn。
故令边将储虎臣,为君谈笑靖胡尘。gù lìng biān jiāng chǔ hǔ chén,wèi jūn tán xiào jìng hú chén。
朝廷策勋当第一,圭组不敢縻天人。cháo tíng cè xūn dāng dì yī,guī zǔ bù gǎn mí tiān rén。
西游夜即探月窟,南浮万里穷楚越。xī yóu yè jí tàn yuè kū,nán fú wàn lǐ qióng chǔ yuè。
云山胜地有匡庐,银河挂空洒飞雪。yún shān shèng dì yǒu kuāng lú,yín hé guà kōng sǎ fēi xuě。
醉中信马踏清秋,白眼望天天为愁。zuì zhōng xìn mǎ tà qīng qiū,bái yǎn wàng tiān tiān wèi chóu。
金闺老奴污吾足,更欲坐濯清溪流。jīn guī lǎo nú wū wú zú,gèng yù zuò zhuó qīng xī liú。
英风逸气掀宇宙,千载人间宁复有。yīng fēng yì qì xiān yǔ zhòu,qiān zài rén jiān níng fù yǒu。
梦魂飞度南斗傍,笑酹庐山一卮酒。mèng hún fēi dù nán dòu bàng,xiào lèi lú shān yī zhī jiǔ。
云松可巢今在无,九江落照连苍梧。yún sōng kě cháo jīn zài wú,jiǔ jiāng luò zhào lián cāng wú。
欲从李侯叫虞舜,尽倾江水洗寰区。yù cóng lǐ hóu jiào yú shùn,jǐn qīng jiāng shuǐ xǐ huán qū。
551234