古诗词

送社人何龙友入试春官

欧必元

何龙友,真吾友。hé lóng yǒu,zhēn wú yǒu。
忆昔赵氏园,与君初握手。yì xī zhào shì yuán,yǔ jūn chū wò shǒu。
我年二十馀,君龄未十九。wǒ nián èr shí yú,jūn líng wèi shí jiǔ。
君发与眉齐,我髯已盈口。jūn fā yǔ méi qí,wǒ rán yǐ yíng kǒu。
同是贤书溢额人,我为龙尾君龙首。tóng shì xián shū yì é rén,wǒ wèi lóng wěi jūn lóng shǒu。
乡较年来各冠军,君怀良璧逢时剖。xiāng jiào nián lái gè guān jūn,jūn huái liáng bì féng shí pōu。
丙午场中听鹿鸣,疋马长安陌上走。bǐng wǔ chǎng zhōng tīng lù míng,pǐ mǎ zhǎng ān mò shàng zǒu。
我致君书数万言,因附青云垂不朽。wǒ zhì jūn shū shù wàn yán,yīn fù qīng yún chuí bù xiǔ。
蹭蹬寒窗过十年,剩却蓝衫几欲穿。cèng dēng hán chuāng guò shí nián,shèng què lán shān jǐ yù chuān。
陷贼归来无寸土,一身骨立徒萧然。xiàn zéi guī lái wú cùn tǔ,yī shēn gǔ lì tú xiāo rán。
宗戚乡闾不复顾,云霄旧游谁见怜。zōng qī xiāng lǘ bù fù gù,yún xiāo jiù yóu shuí jiàn lián。
感君高谊难为匹,逢人偏把项斯传。gǎn jūn gāo yì nán wèi pǐ,féng rén piān bǎ xiàng sī chuán。
朱提浊酒时相继,片言直当九鼎系。zhū tí zhuó jiǔ shí xiāng jì,piàn yán zhí dāng jiǔ dǐng xì。
摇指悠悠陌上人,友生安得如兄弟。yáo zhǐ yōu yōu mò shàng rén,yǒu shēng ān dé rú xiōng dì。
君今砥柱障狂澜,小人非敢私怀惠。jūn jīn dǐ zhù zhàng kuáng lán,xiǎo rén fēi gǎn sī huái huì。
北风十月凉飕飕,送君明光去谒帝。běi fēng shí yuè liáng sōu sōu,sòng jūn míng guāng qù yè dì。
东方奏牍盈三千,胪唱乡云居上第。dōng fāng zòu dú yíng sān qiān,lú chàng xiāng yún jū shàng dì。
有时选读中秘书,侍咽柏梁多应制。yǒu shí xuǎn dú zhōng mì shū,shì yàn bǎi liáng duō yīng zhì。
春风陌上马如飞,长安索书循旧例。chūn fēng mò shàng mǎ rú fēi,zhǎng ān suǒ shū xún jiù lì。
知君草圣已登坛,笔阵一扫龙蛇势。zhī jūn cǎo shèng yǐ dēng tán,bǐ zhèn yī sǎo lóng shé shì。
君不见社中李伯襄,双翼云霄起雁行。jūn bù jiàn shè zhōng lǐ bó xiāng,shuāng yì yún xiāo qǐ yàn xíng。
诗名已满都人耳,闲来休沐寄江乡。shī míng yǐ mǎn dōu rén ěr,xián lái xiū mù jì jiāng xiāng。
首唱较君输一着,君应接武滩前黄。shǒu chàng jiào jūn shū yī zhe,jūn yīng jiē wǔ tān qián huáng。
同时翰苑四五辈,衣冠近独盛炎荒。tóng shí hàn yuàn sì wǔ bèi,yī guān jìn dú shèng yán huāng。
丈夫致身苦不早,富贵功名如露草。zhàng fū zhì shēn kǔ bù zǎo,fù guì gōng míng rú lù cǎo。
得时须及会风云,人有荣名堪自宝。dé shí xū jí huì fēng yún,rén yǒu róng míng kān zì bǎo。
世间不朽惟其三,虚羡眼前常美好。shì jiān bù xiǔ wéi qí sān,xū xiàn yǎn qián cháng měi hǎo。
白日西逝黄河东,倏忽少年成丑老。bái rì xī shì huáng hé dōng,shū hū shǎo nián chéng chǒu lǎo。
伸纸挥毫此送君,别离郁郁抒怀抱。shēn zhǐ huī háo cǐ sòng jūn,bié lí yù yù shū huái bào。
河桥有酒且尽欢,莫使朱颜易枯槁。hé qiáo yǒu jiǔ qiě jǐn huān,mò shǐ zhū yán yì kū gǎo。

欧必元

欧必元,字子建。顺德人。大任从孙,主遇从兄。十五岁为诸生,试辄第一。明思宗崇祯间贡生,年已六十。以时事多艰,慨然诣粤省巡抚,上书条陈急务,善之而不能用。当时缙绅称之为岭南端士。尝与修府县志乘,颇餍士论。晚年遨游山水,兴至,落笔千言立就。必元能诗文,与陈子壮、黎遂球等复修南园旧社,称南园十二子。著有《勾漏草》、《罗浮草》、《溪上草》、《琭玉斋稿》等。清郭汝诚咸丰《顺德县志》卷二四有传。欧必元诗,以华南师范大学藏清刊本《欧子建集》为底本。 欧必元的作品>>

猜您喜欢

达磨石

欧必元

独立俯群峰,千秋不改色。dú lì fǔ qún fēng,qiān qiū bù gǎi sè。
何似少林师,千年面一壁。hé shì shǎo lín shī,qiān nián miàn yī bì。

李仙岩

欧必元

天畔聚群仙,岩前秀芝草。tiān pàn jù qún xiān,yán qián xiù zhī cǎo。
中有对弈人,欲往从无道。zhōng yǒu duì yì rén,yù wǎng cóng wú dào。

折杨柳歌

欧必元

欢爱并蒂花,侬爱同心草。huān ài bìng dì huā,nóng ài tóng xīn cǎo。
美草无人芳,好花凋谢蚤。měi cǎo wú rén fāng,hǎo huā diāo xiè zǎo。

折杨柳歌

欧必元

门前三月雨,千树柳成丝。mén qián sān yuè yǔ,qiān shù liǔ chéng sī。
长条不与折,那得绾别离。zhǎng tiáo bù yǔ zhé,nà dé wǎn bié lí。

折杨柳歌

欧必元

乱风吹不定,折此杨柳枝。luàn fēng chuī bù dìng,zhé cǐ yáng liǔ zhī。
风情□□柳,柳絮逐风飞。fēng qíng liǔ,liǔ xù zhú fēng fēi。

折杨柳歌

欧必元

上马出门去,玉鞭持赠郎。shàng mǎ chū mén qù,yù biān chí zèng láng。
感侬珍意重,莫挂柳枝傍。gǎn nóng zhēn yì zhòng,mò guà liǔ zhī bàng。

同生曲

欧必元

欢年十五足,侬今十四馀。huān nián shí wǔ zú,nóng jīn shí sì yú。
不羡双栖鸟,那怜比目鱼。bù xiàn shuāng qī niǎo,nà lián bǐ mù yú。

蚤起三首

欧必元

被酒朝初醒,蒙龙月渐稀。bèi jiǔ cháo chū xǐng,méng lóng yuè jiàn xī。
开门何所见,惟有白云飞。kāi mén hé suǒ jiàn,wéi yǒu bái yún fēi。

蚤起三首

欧必元

昨夜开红槿,今朝听杜鹃。zuó yè kāi hóng jǐn,jīn cháo tīng dù juān。
落花频有改,啼鸟自年年。luò huā pín yǒu gǎi,tí niǎo zì nián nián。

蚤起三首

欧必元

晓起但焚香,烹茶更扫石。xiǎo qǐ dàn fén xiāng,pēng chá gèng sǎo shí。
俗家应不来,琴书吾自适。sú jiā yīng bù lái,qín shū wú zì shì。

题便面山水四首

欧必元

翠竹浮烟浦,芦花落雁洲。cuì zhú fú yān pǔ,lú huā luò yàn zhōu。
澄江明月夜,随意弄扁舟。chéng jiāng míng yuè yè,suí yì nòng biǎn zhōu。

题便面山水四首

欧必元

一月山中雨,经旬懒出门。yī yuè shān zhōng yǔ,jīng xún lǎn chū mén。
地幽无客到,泉石亦忘言。dì yōu wú kè dào,quán shí yì wàng yán。

题便面山水四首

欧必元

野桥疏雨断,乱竹淡烟笼。yě qiáo shū yǔ duàn,luàn zhú dàn yān lóng。
静日高楼坐,长吟暮霭中。jìng rì gāo lóu zuò,zhǎng yín mù ǎi zhōng。

题便面山水四首

欧必元

门外雪三尺,薰笼拥被眠。mén wài xuě sān chǐ,xūn lóng yōng bèi mián。
坐看松下树,不觉又残年。zuò kàn sōng xià shù,bù jué yòu cán nián。

题画美人二首

欧必元

深院梧桐落,前檐试澹妆。shēn yuàn wú tóng luò,qián yán shì dàn zhuāng。
玉簪敲砌竹,明月夜如霜。yù zān qiāo qì zhú,míng yuè yè rú shuāng。