古诗词

题昭阳草堂手卷为增城县丞谢英赋

孙蕡

太傅风流一千载,乌衣朱雀今谁在。tài fù fēng liú yī qiān zài,wū yī zhū què jīn shuí zài。
何时文水见文孙,玉树亭亭继光彩。hé shí wén shuǐ jiàn wén sūn,yù shù tíng tíng jì guāng cǎi。
茅茨还枕小东山,山下银溪玉作湾。máo cí hái zhěn xiǎo dōng shān,shān xià yín xī yù zuò wān。
不独澄江静如练,金屏想像如花颜。bù dú chéng jiāng jìng rú liàn,jīn píng xiǎng xiàng rú huā yán。
陂塘别墅恣情适,荡漾寒波映空碧。bēi táng bié shù zì qíng shì,dàng yàng hán bō yìng kōng bì。
隐隐疑闻躐屐声,青青似带罗裙色。yǐn yǐn yí wén liè jī shēng,qīng qīng shì dài luó qún sè。
罗裙翠带总相宜,君家兄弟况能诗。luó qún cuì dài zǒng xiāng yí,jūn jiā xiōng dì kuàng néng shī。
细雨蛙声来座席,淡云疏影落涟漪。xì yǔ wā shēng lái zuò xí,dàn yún shū yǐng luò lián yī。
南陲作郡无复意,那更旁人知许事。nán chuí zuò jùn wú fù yì,nà gèng páng rén zhī xǔ shì。
讼庭窄狭临溪水,日倩鸥群伴清致。sòng tíng zhǎi xiá lín xī shuǐ,rì qiàn ōu qún bàn qīng zhì。
清梦迢迢若个边,鸣蜩初变柳盈园。qīng mèng tiáo tiáo ruò gè biān,míng tiáo chū biàn liǔ yíng yuán。
咏歌未必惭康乐,俊秀真堪比惠连。yǒng gē wèi bì cán kāng lè,jùn xiù zhēn kān bǐ huì lián。
惠连别来年岁久,梦里知能相见否。huì lián bié lái nián suì jiǔ,mèng lǐ zhī néng xiāng jiàn fǒu。
且停忆草远生愁,便可巡池酌春酒。qiě tíng yì cǎo yuǎn shēng chóu,biàn kě xún chí zhuó chūn jiǔ。
伯仲联翩圭组才,声名远播凤凰台,暂时分手何有哉。bó zhòng lián piān guī zǔ cái,shēng míng yuǎn bō fèng huáng tái,zàn shí fēn shǒu hé yǒu zāi。
行当连袂赴青琐,莫学柴桑归去来。xíng dāng lián mèi fù qīng suǒ,mò xué chái sāng guī qù lái。

孙蕡

明广东顺德人,字仲衍,号西庵。博学工诗文。明兵下广东,蕡为何真作书请降。洪武中历虹县主簿、翰林典雅。预修《洪武正韵》。出为平原簿,坐事被逮,罚筑京师城垣。旋得释。十五年,起苏州经历,坐累戍辽东。又以尝为蓝玉题画,论死。有《西庵集》。 孙蕡的作品>>

猜您喜欢

闺怨一百二十首

孙蕡

肠断关山路转迷,房栊风气冷凄凄。cháng duàn guān shān lù zhuǎn mí,fáng lóng fēng qì lěng qī qī。
几回愁倚高楼望,错认行人到日西。jǐ huí chóu yǐ gāo lóu wàng,cuò rèn xíng rén dào rì xī。

闺怨一百二十首

孙蕡

灯不成花梦欲阑,素罗衾薄掩春寒。dēng bù chéng huā mèng yù lán,sù luó qīn báo yǎn chūn hán。
忽闻风响秋千索,夜半仓皇出户看。hū wén fēng xiǎng qiū qiān suǒ,yè bàn cāng huáng chū hù kàn。

闺怨一百二十首

孙蕡

虽缘远别抱忧煎,正合同心到百年。suī yuán yuǎn bié bào yōu jiān,zhèng hé tóng xīn dào bǎi nián。
莫学钱塘苏小小,又随人上贩茶船。mò xué qián táng sū xiǎo xiǎo,yòu suí rén shàng fàn chá chuán。

闺怨一百二十首

孙蕡

闻说风涛暗洞庭,只将心事抱神灵。wén shuō fēng tāo àn dòng tíng,zhǐ jiāng xīn shì bào shén líng。
一炉香篆寒星下,学诵莲花妙法经。yī lú xiāng zhuàn hán xīng xià,xué sòng lián huā miào fǎ jīng。

闺怨一百二十首

孙蕡

月斜风细梦初回,日掩重门夜却开。yuè xié fēng xì mèng chū huí,rì yǎn zhòng mén yè què kāi。
花影乱中人影过,失惊原是小琼来。huā yǐng luàn zhōng rén yǐng guò,shī jīng yuán shì xiǎo qióng lái。

闺怨一百二十首

孙蕡

静夜焚香礼玉娥,杏花凉露湿衣罗。jìng yè fén xiāng lǐ yù é,xìng huā liáng lù shī yī luó。
幽情不遣旁人解,尽是喃喃细语多。yōu qíng bù qiǎn páng rén jiě,jǐn shì nán nán xì yǔ duō。

闺怨一百二十首

孙蕡

闲唤飞琼学问禅,缘何于意独悁悁。xián huàn fēi qióng xué wèn chán,yuán hé yú yì dú yuān yuān。
未酬前世铅华业,来结今生寂寞缘。wèi chóu qián shì qiān huá yè,lái jié jīn shēng jì mò yuán。

闺怨一百二十首

孙蕡

对盘双陆打黄金,挂树朱笼赌百禽。duì pán shuāng lù dǎ huáng jīn,guà shù zhū lóng dǔ bǎi qín。
不是爱他延日子,免教提起别时心。bù shì ài tā yán rì zi,miǎn jiào tí qǐ bié shí xīn。

闺怨一百二十首

孙蕡

残春寂寞似深秋,风满帘栊月满楼。cán chūn jì mò shì shēn qiū,fēng mǎn lián lóng yuè mǎn lóu。
一撚芳心椰子大,若为装得许多愁。yī niǎn fāng xīn yē zi dà,ruò wèi zhuāng dé xǔ duō chóu。

闺怨一百二十首

孙蕡

春云莽莽欲遮天,满眼如云复似烟。chūn yún mǎng mǎng yù zhē tiān,mǎn yǎn rú yún fù shì yān。
明月赶回青障外,长风吹到画堂前。míng yuè gǎn huí qīng zhàng wài,zhǎng fēng chuī dào huà táng qián。

闺怨一百二十首

孙蕡

泪似花枝雨点流,愁如江上乱云浮。lèi shì huā zhī yǔ diǎn liú,chóu rú jiāng shàng luàn yún fú。
泪盈方朔三千牍,愁满瞿塘十二楼。lèi yíng fāng shuò sān qiān dú,chóu mǎn qú táng shí èr lóu。

闺怨一百二十首

孙蕡

青青桃李少年时,正好欢娱又别离。qīng qīng táo lǐ shǎo nián shí,zhèng hǎo huān yú yòu bié lí。
直到红颜都去了,却来相对喜成悲。zhí dào hóng yán dōu qù le,què lái xiāng duì xǐ chéng bēi。

闺怨一百二十首

孙蕡

莫入襄阳与洛阳,绮罗勾引少年郎。mò rù xiāng yáng yǔ luò yáng,qǐ luó gōu yǐn shǎo nián láng。
歌楼美酒三千斛,舞榭金钗十二行。gē lóu měi jiǔ sān qiān hú,wǔ xiè jīn chāi shí èr xíng。

闺怨一百二十首

孙蕡

青楼曲谱怨湘娥,半是关山别意多。qīng lóu qū pǔ yuàn xiāng é,bàn shì guān shān bié yì duō。
愁绪春来怕弦索,雪儿休更抱云和。chóu xù chūn lái pà xián suǒ,xuě ér xiū gèng bào yún hé。

闺怨一百二十首

孙蕡

理得妆成坐少时,泪痕依旧湿胭脂。lǐ dé zhuāng chéng zuò shǎo shí,lèi hén yī jiù shī yān zhī。
从今已后无心性,铅粉常抛不要施。cóng jīn yǐ hòu wú xīn xìng,qiān fěn cháng pāo bù yào shī。