古诗词

过隋宫故址

孙蕡

伊昔隋家全盛年,周陈部曲按三边。yī xī suí jiā quán shèng nián,zhōu chén bù qū àn sān biān。
端门彻夜笙歌合,琪树经春锦绣缠。duān mén chè yè shēng gē hé,qí shù jīng chūn jǐn xiù chán。
经春锦绣何摇漾,别有迷楼九霄上。jīng chūn jǐn xiù hé yáo yàng,bié yǒu mí lóu jiǔ xiāo shàng。
连拱飞甍次第开,朱帘绣柱森相向。lián gǒng fēi méng cì dì kāi,zhū lián xiù zhù sēn xiāng xiàng。
楼中美女花葱茏,写翠图黄映晓空。lóu zhōng měi nǚ huā cōng lóng,xiě cuì tú huáng yìng xiǎo kōng。
璧月琼花新态度,临风结绮旧丰容。bì yuè qióng huā xīn tài dù,lín fēng jié qǐ jiù fēng róng。
碧山萤火光于电,更傍沉香山底宴。bì shān yíng huǒ guāng yú diàn,gèng bàng chén xiāng shān dǐ yàn。
窈窕清歌来梦儿,轻盈妙舞莲花旋。yǎo tiǎo qīng gē lái mèng ér,qīng yíng miào wǔ lián huā xuán。
行乐还来烂熳游,天京移跸望扬州。xíng lè hái lái làn màn yóu,tiān jīng yí bì wàng yáng zhōu。
高起离宫连凤阙,斜穿汴水入龙舟。gāo qǐ lí gōng lián fèng quē,xié chuān biàn shuǐ rù lóng zhōu。
龙舟锦缆映牙樯,玉箫金管切云长。lóng zhōu jǐn lǎn yìng yá qiáng,yù xiāo jīn guǎn qiè yún zhǎng。
仙禽自蜕葳蕤羽,野鸟还为鸾凤翔。xiān qín zì tuì wēi ruí yǔ,yě niǎo hái wèi luán fèng xiáng。
棹歌杨柳春风晚,扇影芙蓉秋露香。zhào gē yáng liǔ chūn fēng wǎn,shàn yǐng fú róng qiū lù xiāng。
芙蓉秋露香飘玉,台榭俄成走麋鹿。fú róng qiū lù xiāng piāo yù,tái xiè é chéng zǒu mí lù。
翠华梦断雷塘路,铁马声喧太行麓。cuì huá mèng duàn léi táng lù,tiě mǎ shēng xuān tài xíng lù。
辽东浪死鬼啼道,马上夜游谁度曲。liáo dōng làng sǐ guǐ tí dào,mǎ shàng yè yóu shuí dù qū。
燕泥时自落空梁,庭草无人随意绿。yàn ní shí zì luò kōng liáng,tíng cǎo wú rén suí yì lǜ。
繁华堪羡复堪怜,高冢麒麟若个边。fán huá kān xiàn fù kān lián,gāo zhǒng qí lín ruò gè biān。
古路斜阳悬木末,寒鸦流水绕村前。gǔ lù xié yáng xuán mù mò,hán yā liú shuǐ rào cūn qián。
荒基远对唐陵树,断碣犹存大业年。huāng jī yuǎn duì táng líng shù,duàn jié yóu cún dà yè nián。
往事悠悠谁与共,临风为尔一潸然。wǎng shì yōu yōu shuí yǔ gòng,lín fēng wèi ěr yī shān rán。

孙蕡

明广东顺德人,字仲衍,号西庵。博学工诗文。明兵下广东,蕡为何真作书请降。洪武中历虹县主簿、翰林典雅。预修《洪武正韵》。出为平原簿,坐事被逮,罚筑京师城垣。旋得释。十五年,起苏州经历,坐累戍辽东。又以尝为蓝玉题画,论死。有《西庵集》。 孙蕡的作品>>

猜您喜欢

闺怨一百二十首

孙蕡

画笼鹦鹉日啁啾,自与离人替说愁。huà lóng yīng wǔ rì zhāo jiū,zì yǔ lí rén tì shuō chóu。
戏掷枇杷打金羽,儿夫去后忆奴否。xì zhì pí pá dǎ jīn yǔ,ér fū qù hòu yì nú fǒu。

闺怨一百二十首

孙蕡

世箓文星苦不齐,我辰生处直孤栖。shì lù wén xīng kǔ bù qí,wǒ chén shēng chù zhí gū qī。
大都离合原关命,错怨车轮与马蹄。dà dōu lí hé yuán guān mìng,cuò yuàn chē lún yǔ mǎ tí。

闺怨一百二十首

孙蕡

朱帘落索掉帘钩,日里狂风夜未休。zhū lián luò suǒ diào lián gōu,rì lǐ kuáng fēng yè wèi xiū。
花底过来吹蜡烛,也如人泪一般流。huā dǐ guò lái chuī là zhú,yě rú rén lèi yī bān liú。

闺怨一百二十首

孙蕡

愁里飞花一夕空,寸心无柰倩神通。chóu lǐ fēi huā yī xī kōng,cùn xīn wú nài qiàn shén tōng。
闺闱不省文王易,卦落谁知吉与凶。guī wéi bù shěng wén wáng yì,guà luò shuí zhī jí yǔ xiōng。

闺怨一百二十首

孙蕡

便拟招魂诵楚词,何缘生别故迟迟。biàn nǐ zhāo hún sòng chǔ cí,hé yuán shēng bié gù chí chí。
临风试学巫阳些,偷把鸾钗挂竹枝。lín fēng shì xué wū yáng xiē,tōu bǎ luán chāi guà zhú zhī。

闺怨一百二十首

孙蕡

春宵谁道直千金,妾独愁多思不禁。chūn xiāo shuí dào zhí qiān jīn,qiè dú chóu duō sī bù jìn。
花月只消长惹恨,管弦惟有更伤心。huā yuè zhǐ xiāo zhǎng rě hèn,guǎn xián wéi yǒu gèng shāng xīn。

闺怨一百二十首

孙蕡

昔闻仙客好幽栖,除却清斋醉似泥。xī wén xiān kè hǎo yōu qī,chú què qīng zhāi zuì shì ní。
生世不谐遭远别,妾身何异太常妻。shēng shì bù xié zāo yuǎn bié,qiè shēn hé yì tài cháng qī。

闺怨一百二十首

孙蕡

百年夫妇本同心,旧爱新怜梦里深。bǎi nián fū fù běn tóng xīn,jiù ài xīn lián mèng lǐ shēn。
料得君非题柱客,枉教人赋白头吟。liào dé jūn fēi tí zhù kè,wǎng jiào rén fù bái tóu yín。

闺怨一百二十首

孙蕡

少日双眸炯动人,倚风回顾颊生春。shǎo rì shuāng móu jiǒng dòng rén,yǐ fēng huí gù jiá shēng chūn。
无因暗滴相思泪,减却秋波一半神。wú yīn àn dī xiāng sī lèi,jiǎn què qiū bō yī bàn shén。

闺怨一百二十首

孙蕡

午梦惊回是兀谁,阿奴偷撚紫箫吹。wǔ mèng jīng huí shì wù shuí,ā nú tōu niǎn zǐ xiāo chuī。
寒声未断肠先断,怨曲将成泪已垂。hán shēng wèi duàn cháng xiān duàn,yuàn qū jiāng chéng lèi yǐ chuí。

闺怨一百二十首

孙蕡

过眼年光总是愁,嫌春春去泪还流。guò yǎn nián guāng zǒng shì chóu,xián chūn chūn qù lèi hái liú。
荷香柳景凄凉夏,月色虫声冷淡秋。hé xiāng liǔ jǐng qī liáng xià,yuè sè chóng shēng lěng dàn qiū。

闺怨一百二十首

孙蕡

碧草初看上玉阶,飞花又见点苍苔。bì cǎo chū kàn shàng yù jiē,fēi huā yòu jiàn diǎn cāng tái。
年年好景乖人愿,怀抱何时得少开。nián nián hǎo jǐng guāi rén yuàn,huái bào hé shí dé shǎo kāi。

闺怨一百二十首

孙蕡

绣阁朝来兴颇新,试拈钱卜问归人。xiù gé cháo lái xīng pǒ xīn,shì niān qián bo wèn guī rén。
花言巧语梁间燕,旧馆新妆镜里尘。huā yán qiǎo yǔ liáng jiān yàn,jiù guǎn xīn zhuāng jìng lǐ chén。

闺怨一百二十首

孙蕡

怯雨愁花过一春,娇娆半是女儿身。qiè yǔ chóu huā guò yī chūn,jiāo ráo bàn shì nǚ ér shēn。
朝来逐伴斗芳草,门外天风吹倒人。cháo lái zhú bàn dòu fāng cǎo,mén wài tiān fēng chuī dào rén。

闺怨一百二十首

孙蕡

玉臂无人点守宫,戏拈花瓣贴春红。yù bì wú rén diǎn shǒu gōng,xì niān huā bàn tiē chūn hóng。
香痕忽被风吹落,仿佛逢君是梦中。xiāng hén hū bèi fēng chuī luò,fǎng fú féng jūn shì mèng zhōng。