古诗词

题唐侍仪双鲤轩

孙蕡

唐生昔侍双亲时,当庭日舞如花衣。táng shēng xī shì shuāng qīn shí,dāng tíng rì wǔ rú huā yī。
严亲去世慈母在,孝养足慰无穷悲。yán qīn qù shì cí mǔ zài,xiào yǎng zú wèi wú qióng bēi。
唐生今年三十几,慈母高堂尚多祉。táng shēng jīn nián sān shí jǐ,cí mǔ gāo táng shàng duō zhǐ。
养志谁能论八珍,作堂暂寄名双鲤。yǎng zhì shuí néng lùn bā zhēn,zuò táng zàn jì míng shuāng lǐ。
双鲤双鲤白且鲜,日须二斗新铜钱。shuāng lǐ shuāng lǐ bái qiě xiān,rì xū èr dòu xīn tóng qián。
宁劳姜妇水中觅,不学王生冰上眠。níng láo jiāng fù shuǐ zhōng mì,bù xué wáng shēng bīng shàng mián。
人生有亲殊可乐,亲馔有鱼尤不恶。rén shēng yǒu qīn shū kě lè,qīn zhuàn yǒu yú yóu bù è。
娱乐从兹到白头,声名况是登黄阁。yú lè cóng zī dào bái tóu,shēng míng kuàng shì dēng huáng gé。
我生我生缠百忧,庭帏风木悲清秋。wǒ shēng wǒ shēng chán bǎi yōu,tíng wéi fēng mù bēi qīng qiū。
为君援笔赋双鲤,每一读时清涕流。wèi jūn yuán bǐ fù shuāng lǐ,měi yī dú shí qīng tì liú。

孙蕡

明广东顺德人,字仲衍,号西庵。博学工诗文。明兵下广东,蕡为何真作书请降。洪武中历虹县主簿、翰林典雅。预修《洪武正韵》。出为平原簿,坐事被逮,罚筑京师城垣。旋得释。十五年,起苏州经历,坐累戍辽东。又以尝为蓝玉题画,论死。有《西庵集》。 孙蕡的作品>>

猜您喜欢

画梅四首风

孙蕡

小国佳人窈窕娘,春风环佩素绡裳。xiǎo guó jiā rén yǎo tiǎo niáng,chūn fēng huán pèi sù xiāo shang。
千年独抱灵均怨,夜结明珰献楚王。qiān nián dú bào líng jūn yuàn,yè jié míng dāng xiàn chǔ wáng。

画梅四首风

孙蕡

仙楼十二敞春风,千树桃花似锦红。xiān lóu shí èr chǎng chūn fēng,qiān shù táo huā shì jǐn hóng。
瑶水玉娥清宴罢,素鸾归去月明中。yáo shuǐ yù é qīng yàn bà,sù luán guī qù yuè míng zhōng。

孙蕡

双松如盖倚云长,曾忆匡山问草堂。shuāng sōng rú gài yǐ yún zhǎng,céng yì kuāng shān wèn cǎo táng。
拂石坐来龙影湿,半陂春雨茯苓香。fú shí zuò lái lóng yǐng shī,bàn bēi chūn yǔ fú líng xiāng。

孙蕡

天风吹堕白霓裙,五岭云深路不分。tiān fēng chuī duò bái ní qún,wǔ lǐng yún shēn lù bù fēn。
千丈玉阶寻步袜,碧床香落始知君。qiān zhàng yù jiē xún bù wà,bì chuáng xiāng luò shǐ zhī jūn。

荆轲

孙蕡

悲歌慷慨发冲冠,上殿披图却胆寒。bēi gē kāng kǎi fā chōng guān,shàng diàn pī tú què dǎn hán。
生劫诅盟缘底事,错将秦政比齐桓。shēng jié zǔ méng yuán dǐ shì,cuò jiāng qín zhèng bǐ qí huán。

昭陵

孙蕡

万里山河几战征,阿爷机不见先明。wàn lǐ shān hé jǐ zhàn zhēng,ā yé jī bù jiàn xiān míng。
春城鼓吹黄金甲,肯伴藩臣奉乃兄。chūn chéng gǔ chuī huáng jīn jiǎ,kěn bàn fān chén fèng nǎi xiōng。

苻坚

孙蕡

战斗争雄国作墟,雠民恨不总为鱼。zhàn dòu zhēng xióng guó zuò xū,chóu mín hèn bù zǒng wèi yú。
谁云未得降王长,先向长安为卜居。shuí yún wèi dé jiàng wáng zhǎng,xiān xiàng zhǎng ān wèi bo jū。

二乔

孙蕡

中原落日一星黄,虎跃龙跳有底忙。zhōng yuán luò rì yī xīng huáng,hǔ yuè lóng tiào yǒu dǐ máng。
漳水凤台高百尺,小姑何用嫁刘郎。zhāng shuǐ fèng tái gāo bǎi chǐ,xiǎo gū hé yòng jià liú láng。

赤壁

孙蕡

百里旌旗蔽楚天,黄龙青雀化炎烟。bǎi lǐ jīng qí bì chǔ tiān,huáng lóng qīng què huà yán yān。
可怜酾酒临江上,正是孙郎跃马年。kě lián shāi jiǔ lín jiāng shàng,zhèng shì sūn láng yuè mǎ nián。

魏台

孙蕡

魏台金雀舞晴空,剑阁云烟起卧龙。wèi tái jīn què wǔ qíng kōng,jiàn gé yún yān qǐ wò lóng。
词客倚楼空作赋,不骑羸马向西东。cí kè yǐ lóu kōng zuò fù,bù qí léi mǎ xiàng xī dōng。

姑苏台

孙蕡

袅袅江风泛玉台,荔枝香老木瓜开。niǎo niǎo jiāng fēng fàn yù tái,lì zhī xiāng lǎo mù guā kāi。
娥眉不饮杯中酒,日暮阊门野鹿来。é méi bù yǐn bēi zhōng jiǔ,rì mù chāng mén yě lù lái。

灵岩寺

孙蕡

屧廊犹记馆娃名,照水荒台草自青。xiè láng yóu jì guǎn wá míng,zhào shuǐ huāng tái cǎo zì qīng。
几树芙蓉开水阁,雨馀西子醉初醒。jǐ shù fú róng kāi shuǐ gé,yǔ yú xī zi zuì chū xǐng。

姑苏开元寺

孙蕡

梵宫春尽落花时,倦鸟犹啼竹树枝。fàn gōng chūn jǐn luò huā shí,juàn niǎo yóu tí zhú shù zhī。
想见风流唐太守,绿阴满院坐题诗。xiǎng jiàn fēng liú táng tài shǒu,lǜ yīn mǎn yuàn zuò tí shī。

望九华山

孙蕡

一叶扁舟渺漠间,白云飞处九华山。yī yè biǎn zhōu miǎo mò jiān,bái yún fēi chù jiǔ huá shān。
生来自有清幽兴,每被微官误却闲。shēng lái zì yǒu qīng yōu xīng,měi bèi wēi guān wù què xián。

过赤壁

孙蕡

楼橹炎烟旧事非,留题孤壁月斜时。lóu lǔ yán yān jiù shì fēi,liú tí gū bì yuè xié shí。
周郎慷慨空横槊,如此江山不赋诗。zhōu láng kāng kǎi kōng héng shuò,rú cǐ jiāng shān bù fù shī。