古诗词

乌孙公主歌

孙蕡

咽咽复咽咽,羊车凤辇恩光绝。yàn yàn fù yàn yàn,yáng chē fèng niǎn ēn guāng jué。
新新复新新,驼裘貂帽来相亲。xīn xīn fù xīn xīn,tuó qiú diāo mào lái xiāng qīn。
昔为花月汉宫女,今作风沙胡地人。xī wèi huā yuè hàn gōng nǚ,jīn zuò fēng shā hú dì rén。
汉宫胡地何分别,人生过眼如一瞥。hàn gōng hú dì hé fēn bié,rén shēng guò yǎn rú yī piē。
彩云易消月长缺,奈何婵娟涕如雪。cǎi yún yì xiāo yuè zhǎng quē,nài hé chán juān tì rú xuě。
且喜华夷罢战争,天南天北乐升平。qiě xǐ huá yí bà zhàn zhēng,tiān nán tiān běi lè shēng píng。
一堆红粉垄头葬,百万儿郎边上生。yī duī hóng fěn lǒng tóu zàng,bǎi wàn ér láng biān shàng shēng。
汉宫剩有三千女,岂惮边庭有强虏。hàn gōng shèng yǒu sān qiān nǚ,qǐ dàn biān tíng yǒu qiáng lǔ。
从此龙泉不用磨,但从天下选娇娥。cóng cǐ lóng quán bù yòng mó,dàn cóng tiān xià xuǎn jiāo é。
银鞍白马金橐驼,琵琶弦索声相和。yín ān bái mǎ jīn tuó tuó,pí pá xián suǒ shēng xiāng hé。
葡萄酒绿朱颜酡,婿家儿孙日日多。pú táo jiǔ lǜ zhū yán tuó,xù jiā ér sūn rì rì duō。
年年只报烽火息,莫问婵娟伤绮罗。nián nián zhǐ bào fēng huǒ xī,mò wèn chán juān shāng qǐ luó。

孙蕡

明广东顺德人,字仲衍,号西庵。博学工诗文。明兵下广东,蕡为何真作书请降。洪武中历虹县主簿、翰林典雅。预修《洪武正韵》。出为平原簿,坐事被逮,罚筑京师城垣。旋得释。十五年,起苏州经历,坐累戍辽东。又以尝为蓝玉题画,论死。有《西庵集》。 孙蕡的作品>>

猜您喜欢

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

自入珠宫捧玉宸,别招猿鹤作新邻。zì rù zhū gōng pěng yù chén,bié zhāo yuán hè zuò xīn lín。
空林寂静无来客,千载丹枫作老人。kōng lín jì jìng wú lái kè,qiān zài dān fēng zuò lǎo rén。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

尘缘静尽觉神清,对月虚堂炼鹤形。chén yuán jìng jǐn jué shén qīng,duì yuè xū táng liàn hè xíng。
采得石楠花上露,研朱自点石台经。cǎi dé shí nán huā shàng lù,yán zhū zì diǎn shí tái jīng。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

羽步天坛礼帝居,星文拱北似连珠。yǔ bù tiān tán lǐ dì jū,xīng wén gǒng běi shì lián zhū。
寒云不锁丹砂井,一夜虹光彻太虚。hán yún bù suǒ dān shā jǐng,yī yè hóng guāng chè tài xū。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

炼得梅花白雪颜,关元静夜浴金丹。liàn dé méi huā bái xuě yán,guān yuán jìng yè yù jīn dān。
呼龙起种春田玉,白日山精倚树看。hū lóng qǐ zhǒng chūn tián yù,bái rì shān jīng yǐ shù kàn。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

蒲团静坐思窈冥,清昼只诵大洞经。pú tuán jìng zuò sī yǎo míng,qīng zhòu zhǐ sòng dà dòng jīng。
碧坛玄鹤忽飞起,琪花乱落风泠泠。bì tán xuán hè hū fēi qǐ,qí huā luàn luò fēng líng líng。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

天台二月风景新,石桥流水起龙鳞。tiān tái èr yuè fēng jǐng xīn,shí qiáo liú shuǐ qǐ lóng lín。
美人相约看花去,云暖洞房仙帐春。měi rén xiāng yuē kàn huā qù,yún nuǎn dòng fáng xiān zhàng chūn。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

丹成八极恣神游,蕊阙风随鹤骑秋。dān chéng bā jí zì shén yóu,ruǐ quē fēng suí hè qí qiū。
上苑看花犹一梦,五云回首帝王州。shàng yuàn kàn huā yóu yī mèng,wǔ yún huí shǒu dì wáng zhōu。

秋闺思四首

孙蕡

天上嫦娥也可怜,广寒宫里夜孤眠。tiān shàng cháng é yě kě lián,guǎng hán gōng lǐ yè gū mián。
早知人世相思苦,不若移居桂树边。zǎo zhī rén shì xiāng sī kǔ,bù ruò yí jū guì shù biān。

秋闺思四首

孙蕡

凉夜箫声处处过,玉楼高起逼天河。liáng yè xiāo shēng chù chù guò,yù lóu gāo qǐ bī tiān hé。
西风瘦尽梧桐叶,添得西窗月影多。xī fēng shòu jǐn wú tóng yè,tiān dé xī chuāng yuè yǐng duō。

秋闺思四首

孙蕡

壁上斜明翡翠屏,水花零落点秋萤。bì shàng xié míng fěi cuì píng,shuǐ huā líng luò diǎn qiū yíng。
夜阑院院垂金锁,独立苍苔望帝星。yè lán yuàn yuàn chuí jīn suǒ,dú lì cāng tái wàng dì xīng。

秋闺思四首

孙蕡

疏棂铁马乱风飘,火冷金凫百和销。shū líng tiě mǎ luàn fēng piāo,huǒ lěng jīn fú bǎi hé xiāo。
怪底芙蓉清漏永,不知何事苦迢迢。guài dǐ fú róng qīng lòu yǒng,bù zhī hé shì kǔ tiáo tiáo。

闺怨一百二十首

孙蕡

忆初痴小嫁君时,只道长年不暂离。yì chū chī xiǎo jià jūn shí,zhǐ dào zhǎng nián bù zàn lí。
鸳被未寒挥别泪,愁来心事悄谁知。yuān bèi wèi hán huī bié lèi,chóu lái xīn shì qiāo shuí zhī。

闺怨一百二十首

孙蕡

都门不去亦何妨,行色匆匆有底忙。dōu mén bù qù yì hé fáng,xíng sè cōng cōng yǒu dǐ máng。
欲向碧桃花树底,牵回白马紫游缰。yù xiàng bì táo huā shù dǐ,qiān huí bái mǎ zǐ yóu jiāng。

闺怨一百二十首

孙蕡

别来初种小桃花,艳蕊今成满树霞。bié lái chū zhǒng xiǎo táo huā,yàn ruǐ jīn chéng mǎn shù xiá。
辛苦远游成底事,半生赢得负韶华。xīn kǔ yuǎn yóu chéng dǐ shì,bàn shēng yíng dé fù sháo huá。

闺怨一百二十首

孙蕡

小园蝴蝶太愁侬,作对双飞趁晓风。xiǎo yuán hú dié tài chóu nóng,zuò duì shuāng fēi chèn xiǎo fēng。
已逐黄蜂过邻屋,还随花片入帘栊。yǐ zhú huáng fēng guò lín wū,hái suí huā piàn rù lián lóng。