古诗词

梁父吟

孙蕡

江水何深深,青枫映云林。jiāng shuǐ hé shēn shēn,qīng fēng yìng yún lín。
衡门一杯酒,抱膝《梁父吟》。héng mén yī bēi jiǔ,bào xī liáng fù yín。
君不见夷吾奋袂投南冠,故人荐引登君门。jūn bù jiàn yí wú fèn mèi tóu nán guān,gù rén jiàn yǐn dēng jūn mén。
扬眉吐论下荆楚,纠合冠裳朝至尊。yáng méi tǔ lùn xià jīng chǔ,jiū hé guān shang cháo zhì zūn。
又不见乐生徒步从西来,燕平一拥帚,调笑黄金台。yòu bù jiàn lè shēng tú bù cóng xī lái,yàn píng yī yōng zhǒu,diào xiào huáng jīn tái。
辕门一日见旌节,七十齐城生暮埃。yuán mén yī rì jiàn jīng jié,qī shí qí chéng shēng mù āi。
古来英俊人,所遇皆有立。gǔ lái yīng jùn rén,suǒ yù jiē yǒu lì。
袖拂骊龙珠,能令鬼神泣。xiù fú lí lóng zhū,néng lìng guǐ shén qì。
而我独何为,幽泉冻蛟蛰。ér wǒ dú hé wèi,yōu quán dòng jiāo zhé。
荒萝绕屋秋雨凉,山鬼吹灯冷光湿。huāng luó rào wū qiū yǔ liáng,shān guǐ chuī dēng lěng guāng shī。
几欲乘风朝太清,芙蓉缥缈白玉京。jǐ yù chéng fēng cháo tài qīng,fú róng piāo miǎo bái yù jīng。
天田角井散烟雾,阿香布鼓琅珰鸣。tiān tián jiǎo jǐng sàn yān wù,ā xiāng bù gǔ láng dāng míng。
星辰可望不可即,手把琅玕空复情。xīng chén kě wàng bù kě jí,shǒu bǎ láng gān kōng fù qíng。
为臣自古良独难,我更怀之摧肺肝。wèi chén zì gǔ liáng dú nán,wǒ gèng huái zhī cuī fèi gān。
田彊古冶三猛士,昔者虎视青齐间。tián jiàng gǔ yě sān měng shì,xī zhě hǔ shì qīng qí jiān。
误罹相国二桃计,恨血今为春草斑。wù lí xiāng guó èr táo jì,hèn xuè jīn wèi chūn cǎo bān。
白头勋旧且如此,何况新知而腼颜。bái tóu xūn jiù qiě rú cǐ,hé kuàng xīn zhī ér miǎn yán。
《梁父吟》,声正苦。liáng fù yín,shēng zhèng kǔ。
日落未落天星黄,西园灌木秋楚楚。rì luò wèi luò tiān xīng huáng,xī yuán guàn mù qiū chǔ chǔ。
青青千里草如雾,兀兀当涂高踞虎。qīng qīng qiān lǐ cǎo rú wù,wù wù dāng tú gāo jù hǔ。
长陵百尺空嵯峨,夜半山精泣风雨。zhǎng líng bǎi chǐ kōng cuó é,yè bàn shān jīng qì fēng yǔ。
世无女娲五色石,天柱欲倩谁人补。shì wú nǚ wā wǔ sè shí,tiān zhù yù qiàn shuí rén bǔ。
荆州水碧岷峨青,思美王孙渺何许。jīng zhōu shuǐ bì mín é qīng,sī měi wáng sūn miǎo hé xǔ。
《梁父吟》,声苦伤。liáng fù yín,shēng kǔ shāng。
歌阑玉壶缺,白发千丈长。gē lán yù hú quē,bái fā qiān zhàng zhǎng。
起坐击长剑,仰天悲流光。qǐ zuò jī zhǎng jiàn,yǎng tiān bēi liú guāng。
西归白日为谁晚,东流之水何泱泱。xī guī bái rì wèi shuí wǎn,dōng liú zhī shuǐ hé yāng yāng。
青冥黄鹄傥垂翅,我亦凌风随尔翔。qīng míng huáng gǔ tǎng chuí chì,wǒ yì líng fēng suí ěr xiáng。

孙蕡

明广东顺德人,字仲衍,号西庵。博学工诗文。明兵下广东,蕡为何真作书请降。洪武中历虹县主簿、翰林典雅。预修《洪武正韵》。出为平原簿,坐事被逮,罚筑京师城垣。旋得释。十五年,起苏州经历,坐累戍辽东。又以尝为蓝玉题画,论死。有《西庵集》。 孙蕡的作品>>

猜您喜欢

雨中寄友

孙蕡

客有还家梦,空山雨正来。kè yǒu hái jiā mèng,kōng shān yǔ zhèng lái。
寒生衣袖薄,风急树云开。hán shēng yī xiù báo,fēng jí shù yún kāi。
掩户坐终日,思君重几回。yǎn hù zuò zhōng rì,sī jūn zhòng jǐ huí。
琴边有清兴,能复醉深杯。qín biān yǒu qīng xīng,néng fù zuì shēn bēi。

山中写怀

孙蕡

野馆愁俱寂,空林日未斜。yě guǎn chóu jù jì,kōng lín rì wèi xié。
看云偏忆母,为客久辞家。kàn yún piān yì mǔ,wèi kè jiǔ cí jiā。
独自嗟萍梗,非关恋物华。dú zì jiē píng gěng,fēi guān liàn wù huá。
晚来山雨里,犹见杜鹃花。wǎn lái shān yǔ lǐ,yóu jiàn dù juān huā。

光孝寺

孙蕡

雨叶菩提树,天花薝卜林。yǔ yè pú tí shù,tiān huā zhān bo lín。
尘机方外息,幽趣静中深。chén jī fāng wài xī,yōu qù jìng zhōng shēn。
野色连香积,秋声杂梵音。yě sè lián xiāng jī,qiū shēng zá fàn yīn。
随缘僧供里,余亦长禅心。suí yuán sēng gōng lǐ,yú yì zhǎng chán xīn。

酬王道原

孙蕡

凤池鸳鹭侣,几载此南迁。fèng chí yuān lù lǚ,jǐ zài cǐ nán qiān。
柳色迎征棹,薇香忆盛年。liǔ sè yíng zhēng zhào,wēi xiāng yì shèng nián。
讼庭栽白蜡,官路到红船。sòng tíng zāi bái là,guān lù dào hóng chuán。
我亦金门客,逢君倍黯然。wǒ yì jīn mén kè,féng jūn bèi àn rán。

过东阿怀雪篷

孙蕡

故人今不见,孤客倩谁怜。gù rén jīn bù jiàn,gū kè qiàn shuí lián。
事业清时困,名声旧邑传。shì yè qīng shí kùn,míng shēng jiù yì chuán。
紫髯风猎猎,纱帽月娟娟。zǐ rán fēng liè liè,shā mào yuè juān juān。
倘遂幽园约,琴樽共晚年。tǎng suì yōu yuán yuē,qín zūn gòng wǎn nián。

荔湾渔隐

孙蕡

家住半塘曲,沿回几折湾。jiā zhù bàn táng qū,yán huí jǐ zhé wān。
门前荔枝熟,屋后钓舟闲。mén qián lì zhī shú,wū hòu diào zhōu xián。
杳邈熊罢兆,空蒙虎豹关。yǎo miǎo xióng bà zhào,kōng méng hǔ bào guān。
如何三里外,便是五湖间。rú hé sān lǐ wài,biàn shì wǔ hú jiān。

赠鹤林周玄初尊师

孙蕡

物外逍遥月鼎翁,先生早岁得相从。wù wài xiāo yáo yuè dǐng wēng,xiān shēng zǎo suì dé xiāng cóng。
榴皮画壁成黄鹤,竹叶书符化绿龙。liú pí huà bì chéng huáng hè,zhú yè shū fú huà lǜ lóng。
天女时闻苍水佩,世人空拜累珠峰。tiān nǚ shí wén cāng shuǐ pèi,shì rén kōng bài lèi zhū fēng。
神游倘遂烟霞约,便解朝衣问赤松。shén yóu tǎng suì yān xiá yuē,biàn jiě cháo yī wèn chì sōng。

南山杂咏

孙蕡

湘潭千顷碧波澄,争似南山一段青。xiāng tán qiān qǐng bì bō chéng,zhēng shì nán shān yī duàn qīng。
山雨欲来云气重,江鸥飞去钓船轻。shān yǔ yù lái yún qì zhòng,jiāng ōu fēi qù diào chuán qīng。
诗成多是琴边兴,老去应怜物外情。shī chéng duō shì qín biān xīng,lǎo qù yīng lián wù wài qíng。
闲唤小童敲白石,不知芳草夜来生。xián huàn xiǎo tóng qiāo bái shí,bù zhī fāng cǎo yè lái shēng。

峡山寺三首,其三与郑御史李逾国同登时再召赴阙

孙蕡

峡束沧江万壑雷,梵王楼阁倚天开。xiá shù cāng jiāng wàn hè léi,fàn wáng lóu gé yǐ tiān kāi。
山从中宿城边去,水自连州港口来。shān cóng zhōng sù chéng biān qù,shuǐ zì lián zhōu gǎng kǒu lái。
云叶卷时猿献果,雨花飞处客登台。yún yè juǎn shí yuán xiàn guǒ,yǔ huā fēi chù kè dēng tái。
青鞋未访和光洞,奏赋金门亦壮哉。qīng xié wèi fǎng hé guāng dòng,zòu fù jīn mén yì zhuàng zāi。

峡山寺三首,其三与郑御史李逾国同登时再召赴阙

孙蕡

竹里维舟陟翠微,闲门临水欲嵚巇。zhú lǐ wéi zhōu zhì cuì wēi,xián mén lín shuǐ yù qīn xī。
云生佛殿飞来处,猿啸山僧出定时。yún shēng fú diàn fēi lái chù,yuán xiào shān sēng chū dìng shí。
断刻尚馀梁日记,古松犹偃汉朝枝。duàn kè shàng yú liáng rì jì,gǔ sōng yóu yǎn hàn cháo zhī。
烟霞二妙应相笑,盛世藏珍负夙期。yān xiá èr miào yīng xiāng xiào,shèng shì cáng zhēn fù sù qī。

峡山寺三首,其三与郑御史李逾国同登时再召赴阙

孙蕡

明日青阳逼岁阑,绣衣聊得共跻攀。míng rì qīng yáng bī suì lán,xiù yī liáo dé gòng jī pān。
云铺鹤背浮金殿,风引猿声怨玉环。yún pù hè bèi fú jīn diàn,fēng yǐn yuán shēng yuàn yù huán。
薄宦岂堪长作客,故乡惟有一登山。báo huàn qǐ kān zhǎng zuò kè,gù xiāng wéi yǒu yī dēng shān。
绳床睡暖梅花月,输与蒲庵老衲闲。shéng chuáng shuì nuǎn méi huā yuè,shū yǔ pú ān lǎo nà xián。

游罗浮三首

孙蕡

白鹤峰头春暮时,水帘洞口苍庚飞。bái hè fēng tóu chūn mù shí,shuǐ lián dòng kǒu cāng gēng fēi。
千林锦树化红雨,百道玉虹穿翠微。qiān lín jǐn shù huà hóng yǔ,bǎi dào yù hóng chuān cuì wēi。
神朝帝阙鹤为骑,灵语仙坛霞作衣。shén cháo dì quē hè wèi qí,líng yǔ xiān tán xiá zuò yī。
坐怜佳致恼魂梦,应觅真人扣息机。zuò lián jiā zhì nǎo hún mèng,yīng mì zhēn rén kòu xī jī。

游罗浮三首

孙蕡

四百峰峦列海图,飞云绝顶敞玄都。sì bǎi fēng luán liè hǎi tú,fēi yún jué dǐng chǎng xuán dōu。
丹砂五色时光焰,紫翠中天半有无。dān shā wǔ sè shí guāng yàn,zǐ cuì zhōng tiān bàn yǒu wú。
观里松株皆住鹤,山中竹叶尽成符。guān lǐ sōng zhū jiē zhù hè,shān zhōng zhú yè jǐn chéng fú。
铁桥归去寻清赏,烂醉仙人白玉壶。tiě qiáo guī qù xún qīng shǎng,làn zuì xiān rén bái yù hú。

游罗浮三首

孙蕡

四百峰峦拱御台,蕊珠楼阁倚云开。sì bǎi fēng luán gǒng yù tái,ruǐ zhū lóu gé yǐ yún kāi。
荔枝花落山鸠语,卢橘子生江燕来。lì zhī huā luò shān jiū yǔ,lú jú zi shēng jiāng yàn lái。
黄野故居羊化石,葛洪丹灶锦为苔。huáng yě gù jū yáng huà shí,gé hóng dān zào jǐn wèi tái。
仙游傥遂凌风约,羽服黄冠亦快哉。xiān yóu tǎng suì líng fēng yuē,yǔ fú huáng guān yì kuài zāi。

拜祖墓

孙蕡

芳草凄凄夕照前,独将春酒酹荒阡。fāng cǎo qī qī xī zhào qián,dú jiāng chūn jiǔ lèi huāng qiān。
已嗟世事成千古,才说清明又一年。yǐ jiē shì shì chéng qiān gǔ,cái shuō qīng míng yòu yī nián。
满目江山增旧恨,几家榆火起新烟。mǎn mù jiāng shān zēng jiù hèn,jǐ jiā yú huǒ qǐ xīn yān。
从来俯仰伤怀抱,不似于今倍黯然。cóng lái fǔ yǎng shāng huái bào,bù shì yú jīn bèi àn rán。
6291234567»