古诗词

朝云集句诗七律十首

孙蕡

【其一】
家住钱塘东复东,偶来江外寄行踪。jiā zhù qián táng dōng fù dōng,ǒu lái jiāng wài jì xíng zōng。
三湘愁鬓逢秋色,半壁残灯照病容。sān xiāng chóu bìn féng qiū sè,bàn bì cán dēng zhào bìng róng。
艳骨已成兰麝土,露华偏湿蕊珠宫。yàn gǔ yǐ chéng lán shè tǔ,lù huá piān shī ruǐ zhū gōng。
分明记得还家梦,一路寒山万木中。fēn míng jì dé hái jiā mèng,yī lù hán shān wàn mù zhōng。
【其二】
妾本钱塘江上住,双垂别泪越江边。qiè běn qián táng jiāng shàng zhù,shuāng chuí bié lèi yuè jiāng biān。
鹤归华表添新冢,燕蹴飞花落舞筵。hè guī huá biǎo tiān xīn zhǒng,yàn cù fēi huā luò wǔ yán。
野草怕霜霜怕日,月光如水水如天。yě cǎo pà shuāng shuāng pà rì,yuè guāng rú shuǐ shuǐ rú tiān。
人间俯仰成今古,只是当时已惘然。rén jiān fǔ yǎng chéng jīn gǔ,zhǐ shì dāng shí yǐ wǎng rán。
【其三】
三生石上旧精魂,化作阳台一段云。sān shēng shí shàng jiù jīng hún,huà zuò yáng tái yī duàn yún。
词客有灵应识我,碧山如画又逢君。cí kè yǒu líng yīng shí wǒ,bì shān rú huà yòu féng jūn。
花边古木翔金雀,竹里香云冷翠裙。huā biān gǔ mù xiáng jīn què,zhú lǐ xiāng yún lěng cuì qún。
莫向西湖歌此曲,清明时节雨纷纷。mò xiàng xī hú gē cǐ qū,qīng míng shí jié yǔ fēn fēn。
【其四】
东望望春春可怜,江蓠漠漠荇田田。dōng wàng wàng chūn chūn kě lián,jiāng lí mò mò xìng tián tián。
绕篱野菜飞黄蝶,糁径杨花铺白毡。rào lí yě cài fēi huáng dié,sǎn jìng yáng huā pù bái zhān。
云近蓬莱长五色,鹤归华表已千年。yún jìn péng lái zhǎng wǔ sè,hè guī huá biǎo yǐ qiān nián。
梦回明月生南浦,泪血染成红杜鹃。mèng huí míng yuè shēng nán pǔ,lèi xuè rǎn chéng hóng dù juān。
【其五】
浮云漠漠草离离,泪湿春衫鬓脚垂。fú yún mò mò cǎo lí lí,lèi shī chūn shān bìn jiǎo chuí。
秋水为神玉为骨,芙蓉如面柳如眉。qiū shuǐ wèi shén yù wèi gǔ,fú róng rú miàn liǔ rú méi。
钟随野艇回孤棹,蝉曳残声过别枝。zhōng suí yě tǐng huí gū zhào,chán yè cán shēng guò bié zhī。
青冢路边南雁尽,问君何事到天涯。qīng zhǒng lù biān nán yàn jǐn,wèn jūn hé shì dào tiān yá。
【其六】
身前身后事茫茫,恼断苏州刺史肠。shēn qián shēn hòu shì máng máng,nǎo duàn sū zhōu cì shǐ cháng。
猿带玉环归后洞,君骑白马傍垂杨。yuán dài yù huán guī hòu dòng,jūn qí bái mǎ bàng chuí yáng。
鹤群长绕三株树,花气浑如百和香。hè qún zhǎng rào sān zhū shù,huā qì hún rú bǎi hé xiāng。
惭愧情人远相访,为郎憔悴却羞郎。cán kuì qíng rén yuǎn xiāng fǎng,wèi láng qiáo cuì què xiū láng。
【其七】
孤月无情挂翠峦,金炉香烬漏声残。gū yuè wú qíng guà cuì luán,jīn lú xiāng jìn lòu shēng cán。
云收雨散知何处,鬓乱钗横特地寒。yún shōu yǔ sàn zhī hé chù,bìn luàn chāi héng tè dì hán。
去日渐多来日少,别时容易见时难。qù rì jiàn duō lái rì shǎo,bié shí róng yì jiàn shí nán。
明朝有约谁先到,青鸟殷勤为探看。míng cháo yǒu yuē shuí xiān dào,qīng niǎo yīn qín wèi tàn kàn。
【其八】
杏花疏雨立黄昏,金屋无人见泪痕。xìng huā shū yǔ lì huáng hūn,jīn wū wú rén jiàn lèi hén。
短鬓欲星愁有效,此身虽异性常存。duǎn bìn yù xīng chóu yǒu xiào,cǐ shēn suī yì xìng cháng cún。
关门不锁寒溪水,环佩空归月夜魂。guān mén bù suǒ hán xī shuǐ,huán pèi kōng guī yuè yè hún。
倚柱寻思倍惆怅,夜寒皴玉倩谁温。yǐ zhù xún sī bèi chóu chàng,yè hán cūn yù qiàn shuí wēn。
【其九】
万紫千红总是春,登临一度一思君。wàn zǐ qiān hóng zǒng shì chūn,dēng lín yī dù yī sī jūn。
舞低杨柳楼心月,香湿梨花梦里云。wǔ dī yáng liǔ lóu xīn yuè,xiāng shī lí huā mèng lǐ yún。
风景苍苍多少恨,阴虫切切不堪闻。fēng jǐng cāng cāng duō shǎo hèn,yīn chóng qiè qiè bù kān wén。
思君今夜肠应断,书破羊欣白练裙。sī jūn jīn yè cháng yīng duàn,shū pò yáng xīn bái liàn qún。
【其十】
零落残云倍黯然,一身憔悴对花眠。líng luò cán yún bèi àn rán,yī shēn qiáo cuì duì huā mián。
南园绿草飞蝴蝶,落日空山怨杜鹃。nán yuán lǜ cǎo fēi hú dié,luò rì kōng shān yuàn dù juān。
天若有情天亦老,月如无恨月长圆。tiān ruò yǒu qíng tiān yì lǎo,yuè rú wú hèn yuè zhǎng yuán。
此声肠断非今日,风景依稀似去年。cǐ shēng cháng duàn fēi jīn rì,fēng jǐng yī xī shì qù nián。

孙蕡

明广东顺德人,字仲衍,号西庵。博学工诗文。明兵下广东,蕡为何真作书请降。洪武中历虹县主簿、翰林典雅。预修《洪武正韵》。出为平原簿,坐事被逮,罚筑京师城垣。旋得释。十五年,起苏州经历,坐累戍辽东。又以尝为蓝玉题画,论死。有《西庵集》。 孙蕡的作品>>

猜您喜欢

过荆州

孙蕡

高情长记仲宣楼,醉里临风赋倦游。gāo qíng zhǎng jì zhòng xuān lóu,zuì lǐ lín fēng fù juàn yóu。
千载词华人似玉,客船今日过荆州。qiān zài cí huá rén shì yù,kè chuán jīn rì guò jīng zhōu。

巫山

孙蕡

巫山高高知几重,朝云暮雨楚王宫。wū shān gāo gāo zhī jǐ zhòng,cháo yún mù yǔ chǔ wáng gōng。
人心对面有巇险,更胜高唐十二峰。rén xīn duì miàn yǒu xī xiǎn,gèng shèng gāo táng shí èr fēng。

出蜀二首

孙蕡

白帝秋高木叶黄,蜀中长是雨浪浪。bái dì qiū gāo mù yè huáng,shǔ zhōng zhǎng shì yǔ làng làng。
瞿塘水落漩涡小,一路看山到岳阳。qú táng shuǐ luò xuán wō xiǎo,yī lù kàn shān dào yuè yáng。

出蜀二首

孙蕡

雄风淅淅雨凄凄,啼杀春山蜀子规。xióng fēng xī xī yǔ qī qī,tí shā chūn shān shǔ zi guī。
江到岳阳舟楫稳,梦魂从此怯巴西。jiāng dào yuè yáng zhōu jí wěn,mèng hún cóng cǐ qiè bā xī。

次张

孙蕡

重重叠叠水南峰,五五三三石上松。zhòng zhòng dié dié shuǐ nán fēng,wǔ wǔ sān sān shí shàng sōng。
钓艇荡归春雨足,草堂犹有白云封。diào tǐng dàng guī chūn yǔ zú,cǎo táng yóu yǒu bái yún fēng。

次张

孙蕡

江上依稀栗里峰,峰前隐约故园松。jiāng shàng yī xī lì lǐ fēng,fēng qián yǐn yuē gù yuán sōng。
征鸿尽向南天没,不为离人寄一封。zhēng hóng jǐn xiàng nán tiān méi,bù wèi lí rén jì yī fēng。

次张

孙蕡

远游三载别青峰,见画长思问竹松。yuǎn yóu sān zài bié qīng fēng,jiàn huà zhǎng sī wèn zhú sōng。
归棹五湖烟水阔,柴门应有落花封。guī zhào wǔ hú yān shuǐ kuò,chái mén yīng yǒu luò huā fēng。

次张

孙蕡

云连江上九华峰,露沐仙家五粒松。yún lián jiāng shàng jiǔ huá fēng,lù mù xiān jiā wǔ lì sōng。
但使风光如画里,馀生不羡五侯封。dàn shǐ fēng guāng rú huà lǐ,yú shēng bù xiàn wǔ hóu fēng。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

仙衣自种一池荷,采采青黄当绮罗。xiān yī zì zhǒng yī chí hé,cǎi cǎi qīng huáng dāng qǐ luó。
怪底迩来秋气早,水禽飞去晓霜多。guài dǐ ěr lái qiū qì zǎo,shuǐ qín fēi qù xiǎo shuāng duō。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

纨绮纷纷几战场,闲身赢得水云乡。wán qǐ fēn fēn jǐ zhàn chǎng,xián shēn yíng dé shuǐ yún xiāng。
扁舟日暮鸣榔去,付与沙鸥管夕阳。biǎn zhōu rì mù míng láng qù,fù yǔ shā ōu guǎn xī yáng。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

去日三吴乐事饶,木兰船上醉吹箫。qù rì sān wú lè shì ráo,mù lán chuán shàng zuì chuī xiāo。
松风惊觉游仙梦,疑是钱塘八月潮。sōng fēng jīng jué yóu xiān mèng,yí shì qián táng bā yuè cháo。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

自别瀛洲鹤背寒,石田茅屋岁漫漫。zì bié yíng zhōu hè bèi hán,shí tián máo wū suì màn màn。
梅花几树先春发,犹似金莲炬照看。méi huā jǐ shù xiān chūn fā,yóu shì jīn lián jù zhào kàn。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

学炼还丹岁月迟,要观沧海倒枯时。xué liàn hái dān suì yuè chí,yào guān cāng hǎi dào kū shí。
人间甲子成何事,不似山翁一局棋。rén jiān jiǎ zi chéng hé shì,bù shì shān wēng yī jú qí。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

偶趁新凉理钓船,秋云映水色澄鲜。ǒu chèn xīn liáng lǐ diào chuán,qiū yún yìng shuǐ sè chéng xiān。
渔童解撒拦江网,剩得槎头缩项鳊。yú tóng jiě sā lán jiāng wǎng,shèng dé chá tóu suō xiàng biān。

幽居杂咏七十四首,自洪武十一年平原还家作也

孙蕡

浅水渔船学抢风,竹竿斜着抗孤篷。qiǎn shuǐ yú chuán xué qiǎng fēng,zhú gān xié zhe kàng gū péng。
青蒲叶底寒波起,吹入芦花汊港中。qīng pú yè dǐ hán bō qǐ,chuī rù lú huā chà gǎng zhōng。