古诗词

次黄侍讲赠陈性初诗韵

宋濂

忆昔游虎林,年壮已非冠。yì xī yóu hǔ lín,nián zhuàng yǐ fēi guān。
旅食叹酸辛,敢望诸侯传。lǚ shí tàn suān xīn,gǎn wàng zhū hóu chuán。
捉衿肘已露,纳履踵成穿。zhuō jīn zhǒu yǐ lù,nà lǚ zhǒng chéng chuān。
甘从原思贫,耻学毛遂荐。gān cóng yuán sī pín,chǐ xué máo suì jiàn。
薢茩丹丘生,文采超众彦。xiè gòu dān qiū shēng,wén cǎi chāo zhòng yàn。
精魄更蔚庞,雏展垂天翰。jīng pò gèng wèi páng,chú zhǎn chuí tiān hàn。
每逢罗浮春,含笑解貂换。měi féng luó fú chūn,hán xiào jiě diāo huàn。
列饮杏花阴,吹笛侑羹献。liè yǐn xìng huā yīn,chuī dí yòu gēng xiàn。
微酣双耳热,谹议层叠见。wēi hān shuāng ěr rè,hóng yì céng dié jiàn。
弘深剧王霸,险诡杂神幻。hóng shēn jù wáng bà,xiǎn guǐ zá shén huàn。
踏月或起舞,留连过夜半。tà yuè huò qǐ wǔ,liú lián guò yè bàn。
恒思酒星临,手不离璧散。héng sī jiǔ xīng lín,shǒu bù lí bì sàn。
忽骑东海鲸,归餐赤城饭。hū qí dōng hǎi jīng,guī cān chì chéng fàn。
于时海大鱼,鼓鬣正湍悍。yú shí hǎi dà yú,gǔ liè zhèng tuān hàn。
飓风挟洪涛,漂没无泮岸。jù fēng xié hóng tāo,piāo méi wú pàn àn。
手操丈二矛,欲刺忘身贱。shǒu cāo zhàng èr máo,yù cì wàng shēn jiàn。
指麾集群渔,蓐食待东旦。zhǐ huī jí qún yú,rù shí dài dōng dàn。
更陈清海策,衔袖书一卷。gèng chén qīng hǎi cè,xián xiù shū yī juǎn。
大言惊众听,读者洽背汗。dà yán jīng zhòng tīng,dú zhě qià bèi hàn。
九阍不可通,志士徒扼腕。jiǔ hūn bù kě tōng,zhì shì tú è wàn。
因作山水游,所幸脚力健。yīn zuò shān shuǐ yóu,suǒ xìng jiǎo lì jiàn。
酒经七家笺,诗囊五采烂。jiǔ jīng qī jiā jiān,shī náng wǔ cǎi làn。
走马过粤郊,看花入荆甸。zǒu mǎ guò yuè jiāo,kàn huā rù jīng diān。
醉馀两齿豁,双雕伤一箭。zuì yú liǎng chǐ huō,shuāng diāo shāng yī jiàn。
湘流去洗耳,杳不闻治乱。xiāng liú qù xǐ ěr,yǎo bù wén zhì luàn。
自余湖堤别,久矣踪迹判。zì yú hú dī bié,jiǔ yǐ zōng jì pàn。
秦淮诧再聚,何异箴得线。qín huái chà zài jù,hé yì zhēn dé xiàn。
示我诸遗篇,令人忆东观。shì wǒ zhū yí piān,lìng rén yì dōng guān。
襄阳耆旧亡,文园白日晏。xiāng yáng qí jiù wáng,wén yuán bái rì yàn。
袭之如殷彝,夙夜宜绻绻。xí zhī rú yīn yí,sù yè yí quǎn quǎn。
宋濂

宋濂

宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。 宋濂的作品>>

猜您喜欢

越歌八首(约杨推官同赋)

宋濂

【其一】
劝郎莫食鉴湖鱼,劝郎莫弃别时衣。quàn láng mò shí jiàn hú yú,quàn láng mò qì bié shí yī。
湖中鲤鱼好寄信,别时衣有万条丝。hú zhōng lǐ yú hǎo jì xìn,bié shí yī yǒu wàn tiáo sī。
【其二】
恋郎思郎非一朝,好似并州花剪刀。liàn láng sī láng fēi yī cháo,hǎo shì bìng zhōu huā jiǎn dāo。
一股在南一股北,几时裁得合欢袍。yī gǔ zài nán yī gǔ běi,jǐ shí cái dé hé huān páo。
【其三】
越王台下是侬家,一尺龙梭学织纱。yuè wáng tái xià shì nóng jiā,yī chǐ lóng suō xué zhī shā。
愿郎莫栽梨子树,遮却房前夜合花。yuàn láng mò zāi lí zi shù,zhē què fáng qián yè hé huā。
【其四】
溪头送郎上兰舟,独宿春风燕子楼。xī tóu sòng láng shàng lán zhōu,dú sù chūn fēng yàn zi lóu。
溪水有时乾到底,不如侬泪四时流。xī shuǐ yǒu shí qián dào dǐ,bù rú nóng lèi sì shí liú。
【其五】
阿侬羞杀黄帽郎,桂舟兰楫藻中藏。ā nóng xiū shā huáng mào láng,guì zhōu lán jí zǎo zhōng cáng。
芦竹生花秋满地,棹歌才动便寻榔。lú zhú shēng huā qiū mǎn dì,zhào gē cái dòng biàn xún láng。
【其六】
粉痕随泪湿春罗,郎似芭蕉侬似荷。fěn hén suí lèi shī chūn luó,láng shì bā jiāo nóng shì hé。
荷叶团圆映莲蕊,不比芭蕉纹路多。hé yè tuán yuán yìng lián ruǐ,bù bǐ bā jiāo wén lù duō。
【其七】
为郎有意办罗裳,绣成花鸟好文章。wèi láng yǒu yì bàn luó shang,xiù chéng huā niǎo hǎo wén zhāng。
黄昏含愁不敢剪,只恐分开双凤凰。huáng hūn hán chóu bù gǎn jiǎn,zhǐ kǒng fēn kāi shuāng fèng huáng。
【其八】
春望山头松百株,若耶溪里好黄鱼。chūn wàng shān tóu sōng bǎi zhū,ruò yé xī lǐ hǎo huáng yú。
黄鱼上得青松树,阿侬始是弃郎时。huáng yú shàng dé qīng sōng shù,ā nóng shǐ shì qì láng shí。
461234