古诗词

予奉诏总裁元史故人操公琬实与纂修寻以病归作诗序旧

宋濂

忆昔试艺时,年丁二十九。yì xī shì yì shí,nián dīng èr shí jiǔ。
不谙精与粗,运笔若挥帚。bù ān jīng yǔ cū,yùn bǐ ruò huī zhǒu。
欲尽王霸言,自寅直窥酉。yù jǐn wáng bà yán,zì yín zhí kuī yǒu。
于时有操君,许子乃其友。yú shí yǒu cāo jūn,xǔ zi nǎi qí yǒu。
同自鄱阳来,怀玉期一售。tóng zì pó yáng lái,huái yù qī yī shòu。
风雅别正变,卦画参奇偶。fēng yǎ bié zhèng biàn,guà huà cān qí ǒu。
见者称双璧,光芒射窗牖。jiàn zhě chēng shuāng bì,guāng máng shè chuāng yǒu。
及至淡墨题,氏名列某某。jí zhì dàn mò tí,shì míng liè mǒu mǒu。
果符人所占,二榜皆冠首。guǒ fú rén suǒ zhàn,èr bǎng jiē guān shǒu。
顾予坎籥姿,甘在孙山后。gù yǔ kǎn yuè zī,gān zài sūn shān hòu。
有司非冬烘,悬鉴定妍丑。yǒu sī fēi dōng hōng,xuán jiàn dìng yán chǒu。
终然采芑虋,难可混稂莠。zhōng rán cǎi qǐ mén,nán kě hùn láng yǒu。
盈盈罗刹江,颜色绿胜酒。yíng yíng luó shā jiāng,yán sè lǜ shèng jiǔ。
忽然潮汐生,龙虎共吟吼。hū rán cháo xī shēng,lóng hǔ gòng yín hǒu。
买舟踏澎湃,共折江头柳。mǎi zhōu tà pēng pài,gòng zhé jiāng tóu liǔ。
别归金华山,幸有云半亩。bié guī jīn huá shān,xìng yǒu yún bàn mǔ。
结茅涧之阿,敢曰松桂诱。jié máo jiàn zhī ā,gǎn yuē sōng guì yòu。
寻鹤陟欹磴,避人下关牡。xún hè zhì yī dèng,bì rén xià guān mǔ。
外物绝他萦,中扃森独守。wài wù jué tā yíng,zhōng jiōng sēn dú shǒu。
钻摩六艺学,誓以托不朽。zuān mó liù yì xué,shì yǐ tuō bù xiǔ。
奈何荆楚间,妖气夜冲斗。nài hé jīng chǔ jiān,yāo qì yè chōng dòu。
蔓延浙河东,无地不深蹂。màn yán zhè hé dōng,wú dì bù shēn róu。
帕额手执刀,骑马向林薮。pà é shǒu zhí dāo,qí mǎ xiàng lín sǒu。
杀戮何忍闻,流毒到鸡狗。shā lù hé rěn wén,liú dú dào jī gǒu。
幸然一命存,微贱不敌韭。xìng rán yī mìng cún,wēi jiàn bù dí jiǔ。
犹携旧书囊,遑遑戴星走。yóu xié jiù shū náng,huáng huáng dài xīng zǒu。
许子忽相逢,短襦不掩肘。xǔ zi hū xiāng féng,duǎn rú bù yǎn zhǒu。
涕下如绠縻,容枯类羸叟。tì xià rú gěng mí,róng kū lèi léi sǒu。
稍稍叙离合,即问君安否。shāo shāo xù lí hé,jí wèn jūn ān fǒu。
云君兵燹馀,充肠乏藜糗。yún jūn bīng xiǎn yú,chōng cháng fá lí qiǔ。
念君五内热,谈说不置口。niàn jūn wǔ nèi rè,tán shuō bù zhì kǒu。
何时插两翅,执经趋左右。hé shí chā liǎng chì,zhí jīng qū zuǒ yòu。
大明丽中天,流光照九有。dà míng lì zhōng tiān,liú guāng zhào jiǔ yǒu。
僣乱皆削平,清净无纤垢。tiě luàn jiē xuē píng,qīng jìng wú xiān gòu。
垂衣坐法宫,充耳施纩黈。chuí yī zuò fǎ gōng,chōng ěr shī kuàng tǒu。
湛恩极沾霈,天地同高厚。zhàn ēn jí zhān pèi,tiān dì tóng gāo hòu。
群臣再拜跪,齐上万年寿。qún chén zài bài guì,qí shàng wàn nián shòu。
帝曰元有史,是非尚纷糅。dì yuē yuán yǒu shǐ,shì fēi shàng fēn róu。
苟不亟刊修,何以示悠久。gǒu bù jí kān xiū,hé yǐ shì yōu jiǔ。
宜简岩穴臣,学识当不苟。yí jiǎn yán xué chén,xué shí dāng bù gǒu。
衮斧严义例,执笔来听受。gǔn fǔ yán yì lì,zhí bǐ lái tīng shòu。
使者行四方,持檄尽搜取。shǐ zhě xíng sì fāng,chí xí jǐn sōu qǔ。
非惟收誉髦,最欲尊黄耇。fēi wéi shōu yù máo,zuì yù zūn huáng gǒu。
余时奉诏来,君亦至钟阜。yú shí fèng zhào lái,jūn yì zhì zhōng fù。
一见双眼明,不翅蒙发蔀。yī jiàn shuāng yǎn míng,bù chì méng fā bù。
大启金匮藏,一一共评剖。dà qǐ jīn kuì cáng,yī yī gòng píng pōu。
发凡及幽微,胜辨白与黝。fā fán jí yōu wēi,shèng biàn bái yǔ yǒu。
奈何君有疾,客邪干气毋。nài hé jūn yǒu jí,kè xié gàn qì wú。
僵卧木榻间,胪逆夜加呕。jiāng wò mù tà jiān,lú nì yè jiā ǒu。
医言湿热胜,良剂急攻掊。yī yán shī rè shèng,liáng jì jí gōng póu。
恨无延年术,玄霜和鬼臼。hèn wú yán nián shù,xuán shuāng hé guǐ jiù。
日念芝山青,亲之若甥舅。rì niàn zhī shān qīng,qīn zhī ruò shēng jiù。
翩然赋《式微》,使我心如炙。piān rán fù shì wēi,shǐ wǒ xīn rú zhì。
倾欹车阙辕,颠倒衫失纽。qīng yī chē quē yuán,diān dào shān shī niǔ。
若何慰劳劳,吾诚嗟负负。ruò hé wèi láo láo,wú chéng jiē fù fù。
平生湖海情,临歧忍分手。píng shēng hú hǎi qíng,lín qí rěn fēn shǒu。
官楼沽酒别,无钱更留绶。guān lóu gū jiǔ bié,wú qián gèng liú shòu。
醉后双耳热,击壶如击缶。zuì hòu shuāng ěr rè,jī hú rú jī fǒu。
汀草涨绿莎,川花破红藕。tīng cǎo zhǎng lǜ shā,chuān huā pò hóng ǒu。
须记送君时,四月日丁丑。xū jì sòng jūn shí,sì yuè rì dīng chǒu。
宋濂

宋濂

宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。 宋濂的作品>>

猜您喜欢

越歌八首(约杨推官同赋)

宋濂

【其一】
劝郎莫食鉴湖鱼,劝郎莫弃别时衣。quàn láng mò shí jiàn hú yú,quàn láng mò qì bié shí yī。
湖中鲤鱼好寄信,别时衣有万条丝。hú zhōng lǐ yú hǎo jì xìn,bié shí yī yǒu wàn tiáo sī。
【其二】
恋郎思郎非一朝,好似并州花剪刀。liàn láng sī láng fēi yī cháo,hǎo shì bìng zhōu huā jiǎn dāo。
一股在南一股北,几时裁得合欢袍。yī gǔ zài nán yī gǔ běi,jǐ shí cái dé hé huān páo。
【其三】
越王台下是侬家,一尺龙梭学织纱。yuè wáng tái xià shì nóng jiā,yī chǐ lóng suō xué zhī shā。
愿郎莫栽梨子树,遮却房前夜合花。yuàn láng mò zāi lí zi shù,zhē què fáng qián yè hé huā。
【其四】
溪头送郎上兰舟,独宿春风燕子楼。xī tóu sòng láng shàng lán zhōu,dú sù chūn fēng yàn zi lóu。
溪水有时乾到底,不如侬泪四时流。xī shuǐ yǒu shí qián dào dǐ,bù rú nóng lèi sì shí liú。
【其五】
阿侬羞杀黄帽郎,桂舟兰楫藻中藏。ā nóng xiū shā huáng mào láng,guì zhōu lán jí zǎo zhōng cáng。
芦竹生花秋满地,棹歌才动便寻榔。lú zhú shēng huā qiū mǎn dì,zhào gē cái dòng biàn xún láng。
【其六】
粉痕随泪湿春罗,郎似芭蕉侬似荷。fěn hén suí lèi shī chūn luó,láng shì bā jiāo nóng shì hé。
荷叶团圆映莲蕊,不比芭蕉纹路多。hé yè tuán yuán yìng lián ruǐ,bù bǐ bā jiāo wén lù duō。
【其七】
为郎有意办罗裳,绣成花鸟好文章。wèi láng yǒu yì bàn luó shang,xiù chéng huā niǎo hǎo wén zhāng。
黄昏含愁不敢剪,只恐分开双凤凰。huáng hūn hán chóu bù gǎn jiǎn,zhǐ kǒng fēn kāi shuāng fèng huáng。
【其八】
春望山头松百株,若耶溪里好黄鱼。chūn wàng shān tóu sōng bǎi zhū,ruò yé xī lǐ hǎo huáng yú。
黄鱼上得青松树,阿侬始是弃郎时。huáng yú shàng dé qīng sōng shù,ā nóng shǐ shì qì láng shí。
461234