古诗词

次刘经历韵

宋濂

先生劲气类松柏,压倒柔脆千蒹葭。xiān shēng jìn qì lèi sōng bǎi,yā dào róu cuì qiān jiān jiā。
发为人文疾于电,砚墨衮衮翻群鸦。fā wèi rén wén jí yú diàn,yàn mò gǔn gǔn fān qún yā。
便合催归玉堂署,天子左右宣黄麻。biàn hé cuī guī yù táng shǔ,tiān zi zuǒ yòu xuān huáng má。
如何摈绝东海上,使采夕术餐晨霞。rú hé bìn jué dōng hǎi shàng,shǐ cǎi xī shù cān chén xiá。
一朝闽寇掠乡部,蜂营蚁队来无涯。yī cháo mǐn kòu lüè xiāng bù,fēng yíng yǐ duì lái wú yá。
先生仗剑募饶壮,带甲十万人无哗。xiān shēng zhàng jiàn mù ráo zhuàng,dài jiǎ shí wàn rén wú huā。
旗帜精明刀戟锐,欲歼封豕连长蛇。qí zhì jīng míng dāo jǐ ruì,yù jiān fēng shǐ lián zhǎng shé。
灼山烙泽绝橧窟,奔迸不翅逃罝麚。zhuó shān lào zé jué zēng kū,bēn bèng bù chì táo jū jiā。
火光照耀天地赤,支骸撑柱随燖煆。huǒ guāng zhào yào tiān dì chì,zhī hái chēng zhù suí xún xiā。
鸿勋垂成事或变,志士扼腕徒咨嗟。hóng xūn chuí chéng shì huò biàn,zhì shì è wàn tú zī jiē。
迩来漂寄在道路,东西不定如栖苴。ěr lái piāo jì zài dào lù,dōng xī bù dìng rú qī jū。
营乖卫逆结疮痏,攻啮胫踝将侵胯。yíng guāi wèi nì jié chuāng wěi,gōng niè jìng huái jiāng qīn kuà。
注浆流沈泄愤懑,未许裤褶来笼遮。zhù jiāng liú shěn xiè fèn mèn,wèi xǔ kù zhě lái lóng zhē。
御湿虽治曲巘剂,踞洗恨欠云鬟娃。yù shī suī zhì qū yǎn jì,jù xǐ hèn qiàn yún huán wá。
况逢炎溽酿急雨,大风挟势飞黄沙。kuàng féng yán rù niàng jí yǔ,dà fēng xié shì fēi huáng shā。
山漫疑欲接霄汉,河涨定可浮星查。shān màn yí yù jiē xiāo hàn,hé zhǎng dìng kě fú xīng chá。
空堂悲坐发孤咏,风刺欲斗《离骚》家。kōng táng bēi zuò fā gū yǒng,fēng cì yù dòu lí sāo jiā。
岂惟草堂诗止疟,妙句亦可苏痿淋。qǐ wéi cǎo táng shī zhǐ nüè,miào jù yì kě sū wěi lín。
悬灯疾读但吐舌,不觉唇腭相掀呀。xuán dēng jí dú dàn tǔ shé,bù jué chún è xiāng xiān ya。
文场自合推第一,俯视诸子百倍赊。wén chǎng zì hé tuī dì yī,fǔ shì zhū zi bǎi bèi shē。
黄钟大吕正醇鬯,桑间濮上谁淫哇。huáng zhōng dà lǚ zhèng chún chàng,sāng jiān pú shàng shuí yín wa。
群仙谪下暂狡狯,莫忘旧种瑶池花。qún xiān zhé xià zàn jiǎo kuài,mò wàng jiù zhǒng yáo chí huā。
鉥肝刿肾竟无益,不如养性袪阴邪。shù gān guì shèn jìng wú yì,bù rú yǎng xìng qū yīn xié。
他时紫府或有召,会驾五色麒麟车。tā shí zǐ fǔ huò yǒu zhào,huì jià wǔ sè qí lín chē。
宋濂

宋濂

宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。 宋濂的作品>>

猜您喜欢

越歌八首(约杨推官同赋)

宋濂

【其一】
劝郎莫食鉴湖鱼,劝郎莫弃别时衣。quàn láng mò shí jiàn hú yú,quàn láng mò qì bié shí yī。
湖中鲤鱼好寄信,别时衣有万条丝。hú zhōng lǐ yú hǎo jì xìn,bié shí yī yǒu wàn tiáo sī。
【其二】
恋郎思郎非一朝,好似并州花剪刀。liàn láng sī láng fēi yī cháo,hǎo shì bìng zhōu huā jiǎn dāo。
一股在南一股北,几时裁得合欢袍。yī gǔ zài nán yī gǔ běi,jǐ shí cái dé hé huān páo。
【其三】
越王台下是侬家,一尺龙梭学织纱。yuè wáng tái xià shì nóng jiā,yī chǐ lóng suō xué zhī shā。
愿郎莫栽梨子树,遮却房前夜合花。yuàn láng mò zāi lí zi shù,zhē què fáng qián yè hé huā。
【其四】
溪头送郎上兰舟,独宿春风燕子楼。xī tóu sòng láng shàng lán zhōu,dú sù chūn fēng yàn zi lóu。
溪水有时乾到底,不如侬泪四时流。xī shuǐ yǒu shí qián dào dǐ,bù rú nóng lèi sì shí liú。
【其五】
阿侬羞杀黄帽郎,桂舟兰楫藻中藏。ā nóng xiū shā huáng mào láng,guì zhōu lán jí zǎo zhōng cáng。
芦竹生花秋满地,棹歌才动便寻榔。lú zhú shēng huā qiū mǎn dì,zhào gē cái dòng biàn xún láng。
【其六】
粉痕随泪湿春罗,郎似芭蕉侬似荷。fěn hén suí lèi shī chūn luó,láng shì bā jiāo nóng shì hé。
荷叶团圆映莲蕊,不比芭蕉纹路多。hé yè tuán yuán yìng lián ruǐ,bù bǐ bā jiāo wén lù duō。
【其七】
为郎有意办罗裳,绣成花鸟好文章。wèi láng yǒu yì bàn luó shang,xiù chéng huā niǎo hǎo wén zhāng。
黄昏含愁不敢剪,只恐分开双凤凰。huáng hūn hán chóu bù gǎn jiǎn,zhǐ kǒng fēn kāi shuāng fèng huáng。
【其八】
春望山头松百株,若耶溪里好黄鱼。chūn wàng shān tóu sōng bǎi zhū,ruò yé xī lǐ hǎo huáng yú。
黄鱼上得青松树,阿侬始是弃郎时。huáng yú shàng dé qīng sōng shù,ā nóng shǐ shì qì láng shí。
461234