古诗词

画山水图歌

宋濂

远山刷翠宫眉弯,一江横绕罗带环。yuǎn shān shuā cuì gōng méi wān,yī jiāng héng rào luó dài huán。
沙矶互作犬牙入,水痕初落犹斑斑。shā jī hù zuò quǎn yá rù,shuǐ hén chū luò yóu bān bān。
渔舟三两自何处,后先撑出芦花湾。yú zhōu sān liǎng zì hé chù,hòu xiān chēng chū lú huā wān。
解网得鱼长尺半,沽酒踏破荒烟酸。jiě wǎng dé yú zhǎng chǐ bàn,gū jiǔ tà pò huāng yān suān。
西南冥茫见楼阁,朱碧隐现青云端。xī nán míng máng jiàn lóu gé,zhū bì yǐn xiàn qīng yún duān。
不知神仙何洞府,但见白道屈折蛟蛇蟠。bù zhī shén xiān hé dòng fǔ,dàn jiàn bái dào qū zhé jiāo shé pán。
月明如霜夜将午,定有笙鹤来瑶坛。yuè míng rú shuāng yè jiāng wǔ,dìng yǒu shēng hè lái yáo tán。
松间醉坐谁氏子,羊裘棕霢逍遥冠。sōng jiān zuì zuò shuí shì zi,yáng qiú zōng mài xiāo yáo guān。
岂非东蒙山中旧隐士,面目犹带河朔风尘顽。qǐ fēi dōng méng shān zhōng jiù yǐn shì,miàn mù yóu dài hé shuò fēng chén wán。
《黄庭》懒读尚衔袖,仰视松叶秋翻翻。huáng tíng lǎn dú shàng xián xiù,yǎng shì sōng yè qiū fān fān。
我生素有山水癖,向之不觉开心颜。wǒ shēng sù yǒu shān shuǐ pǐ,xiàng zhī bù jué kāi xīn yán。
恍如西上黟川滩,卧听滩水流潺湲。huǎng rú xī shàng yī chuān tān,wò tīng tān shuǐ liú chán yuán。
又如东对仙华山,青天飞下千巑岏。yòu rú dōng duì xiān huá shān,qīng tiān fēi xià qiān cuán wán。
岩雪藏阴凝太素,窦泉溅沫排空寒。yán xuě cáng yīn níng tài sù,dòu quán jiàn mò pái kōng hán。
便将此地穷天悭,青鞋布袜恒跻攀。biàn jiāng cǐ dì qióng tiān qiān,qīng xié bù wà héng jī pān。
莲花五色犹未吐,昼明夜照如神丹。lián huā wǔ sè yóu wèi tǔ,zhòu míng yè zhào rú shén dān。
人言绝顶有风穴,高入苍莽天曼曼。rén yán jué dǐng yǒu fēng xué,gāo rù cāng mǎng tiān màn màn。
天曼曼兮气盘盘,融作玉瀣从空漙。tiān màn màn xī qì pán pán,róng zuò yù xiè cóng kōng tuán。
服之龟鹤共长久,一任人寰日月双跳丸。fú zhī guī hè gòng zhǎng jiǔ,yī rèn rén huán rì yuè shuāng tiào wán。
白台为我梳仙鬟,双成为我开琼关。bái tái wèi wǒ shū xiān huán,shuāng chéng wèi wǒ kāi qióng guān。
吁嗟乎,吾将终老山之间,吁嗟乎,吾将终老山之间。xū jiē hū,wú jiāng zhōng lǎo shān zhī jiān,xū jiē hū,wú jiāng zhōng lǎo shān zhī jiān。
宋濂

宋濂

宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。 宋濂的作品>>

猜您喜欢

越歌八首(约杨推官同赋)

宋濂

【其一】
劝郎莫食鉴湖鱼,劝郎莫弃别时衣。quàn láng mò shí jiàn hú yú,quàn láng mò qì bié shí yī。
湖中鲤鱼好寄信,别时衣有万条丝。hú zhōng lǐ yú hǎo jì xìn,bié shí yī yǒu wàn tiáo sī。
【其二】
恋郎思郎非一朝,好似并州花剪刀。liàn láng sī láng fēi yī cháo,hǎo shì bìng zhōu huā jiǎn dāo。
一股在南一股北,几时裁得合欢袍。yī gǔ zài nán yī gǔ běi,jǐ shí cái dé hé huān páo。
【其三】
越王台下是侬家,一尺龙梭学织纱。yuè wáng tái xià shì nóng jiā,yī chǐ lóng suō xué zhī shā。
愿郎莫栽梨子树,遮却房前夜合花。yuàn láng mò zāi lí zi shù,zhē què fáng qián yè hé huā。
【其四】
溪头送郎上兰舟,独宿春风燕子楼。xī tóu sòng láng shàng lán zhōu,dú sù chūn fēng yàn zi lóu。
溪水有时乾到底,不如侬泪四时流。xī shuǐ yǒu shí qián dào dǐ,bù rú nóng lèi sì shí liú。
【其五】
阿侬羞杀黄帽郎,桂舟兰楫藻中藏。ā nóng xiū shā huáng mào láng,guì zhōu lán jí zǎo zhōng cáng。
芦竹生花秋满地,棹歌才动便寻榔。lú zhú shēng huā qiū mǎn dì,zhào gē cái dòng biàn xún láng。
【其六】
粉痕随泪湿春罗,郎似芭蕉侬似荷。fěn hén suí lèi shī chūn luó,láng shì bā jiāo nóng shì hé。
荷叶团圆映莲蕊,不比芭蕉纹路多。hé yè tuán yuán yìng lián ruǐ,bù bǐ bā jiāo wén lù duō。
【其七】
为郎有意办罗裳,绣成花鸟好文章。wèi láng yǒu yì bàn luó shang,xiù chéng huā niǎo hǎo wén zhāng。
黄昏含愁不敢剪,只恐分开双凤凰。huáng hūn hán chóu bù gǎn jiǎn,zhǐ kǒng fēn kāi shuāng fèng huáng。
【其八】
春望山头松百株,若耶溪里好黄鱼。chūn wàng shān tóu sōng bǎi zhū,ruò yé xī lǐ hǎo huáng yú。
黄鱼上得青松树,阿侬始是弃郎时。huáng yú shàng dé qīng sōng shù,ā nóng shǐ shì qì láng shí。
461234