古诗词

题李太白观瀑布图

宋濂

长庚烨烨天之章,精英下化为酒狂。zhǎng gēng yè yè tiān zhī zhāng,jīng yīng xià huà wèi jiǔ kuáng。
匡庐五老森开张,银河万丈挂石梁。kuāng lú wǔ lǎo sēn kāi zhāng,yín hé wàn zhàng guà shí liáng。
下马傲睨立欲僵,耸肩袖手神扬扬。xià mǎ ào nì lì yù jiāng,sǒng jiān xiù shǒu shén yáng yáng。
忆昔开元朝上皇,宫中赐食七宝床。yì xī kāi yuán cháo shàng huáng,gōng zhōng cì shí qī bǎo chuáng。
淋漓醉墨蛟龙襄,人疑锦绣为肝肠,麾斥力士如犬羊。lín lí zuì mò jiāo lóng xiāng,rén yí jǐn xiù wèi gān cháng,huī chì lì shì rú quǎn yáng。
营营青蝇集于房,金銮不复承龙光。yíng yíng qīng yíng jí yú fáng,jīn luán bù fù chéng lóng guāng。
并州可识郭汾阳,不可丹阳逢永王。bìng zhōu kě shí guō fén yáng,bù kě dān yáng féng yǒng wáng。
大风吹沙日为黄,狻猊哀啼闻夜郎。dà fēng chuī shā rì wèi huáng,suān ní āi tí wén yè láng。
苍天欲使诗道昌,顿挫万物归奚囊。cāng tiān yù shǐ shī dào chāng,dùn cuò wàn wù guī xī náng。
何处更觅延年方,北海天师八尺长。hé chù gèng mì yán nián fāng,běi hǎi tiān shī bā chǐ zhǎng。
芙蓉作冠云为裳,授以蕊笈青琳琅。fú róng zuò guān yún wèi shang,shòu yǐ ruǐ jí qīng lín láng。
蓬莱屹起瀛海洋,群仙迟汝相徊翔。péng lái yì qǐ yíng hǎi yáng,qún xiān chí rǔ xiāng huái xiáng。
谁将粉墨图缣缃,顾我一见心伥伥。shuí jiāng fěn mò tú jiān xiāng,gù wǒ yī jiàn xīn chāng chāng。
诗成仰视天苍茫,夜半太白生寒芒。shī chéng yǎng shì tiān cāng máng,yè bàn tài bái shēng hán máng。
宋濂

宋濂

宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。 宋濂的作品>>

猜您喜欢

越歌八首(约杨推官同赋)

宋濂

【其一】
劝郎莫食鉴湖鱼,劝郎莫弃别时衣。quàn láng mò shí jiàn hú yú,quàn láng mò qì bié shí yī。
湖中鲤鱼好寄信,别时衣有万条丝。hú zhōng lǐ yú hǎo jì xìn,bié shí yī yǒu wàn tiáo sī。
【其二】
恋郎思郎非一朝,好似并州花剪刀。liàn láng sī láng fēi yī cháo,hǎo shì bìng zhōu huā jiǎn dāo。
一股在南一股北,几时裁得合欢袍。yī gǔ zài nán yī gǔ běi,jǐ shí cái dé hé huān páo。
【其三】
越王台下是侬家,一尺龙梭学织纱。yuè wáng tái xià shì nóng jiā,yī chǐ lóng suō xué zhī shā。
愿郎莫栽梨子树,遮却房前夜合花。yuàn láng mò zāi lí zi shù,zhē què fáng qián yè hé huā。
【其四】
溪头送郎上兰舟,独宿春风燕子楼。xī tóu sòng láng shàng lán zhōu,dú sù chūn fēng yàn zi lóu。
溪水有时乾到底,不如侬泪四时流。xī shuǐ yǒu shí qián dào dǐ,bù rú nóng lèi sì shí liú。
【其五】
阿侬羞杀黄帽郎,桂舟兰楫藻中藏。ā nóng xiū shā huáng mào láng,guì zhōu lán jí zǎo zhōng cáng。
芦竹生花秋满地,棹歌才动便寻榔。lú zhú shēng huā qiū mǎn dì,zhào gē cái dòng biàn xún láng。
【其六】
粉痕随泪湿春罗,郎似芭蕉侬似荷。fěn hén suí lèi shī chūn luó,láng shì bā jiāo nóng shì hé。
荷叶团圆映莲蕊,不比芭蕉纹路多。hé yè tuán yuán yìng lián ruǐ,bù bǐ bā jiāo wén lù duō。
【其七】
为郎有意办罗裳,绣成花鸟好文章。wèi láng yǒu yì bàn luó shang,xiù chéng huā niǎo hǎo wén zhāng。
黄昏含愁不敢剪,只恐分开双凤凰。huáng hūn hán chóu bù gǎn jiǎn,zhǐ kǒng fēn kāi shuāng fèng huáng。
【其八】
春望山头松百株,若耶溪里好黄鱼。chūn wàng shān tóu sōng bǎi zhū,ruò yé xī lǐ hǎo huáng yú。
黄鱼上得青松树,阿侬始是弃郎时。huáng yú shàng dé qīng sōng shù,ā nóng shǐ shì qì láng shí。
461234