古诗词

石冈园杂诗二首

程嘉燧

出郭不知远,沿林新笋成。chū guō bù zhī yuǎn,yán lín xīn sǔn chéng。
柳桥尘乍染,枳径雪初明。liǔ qiáo chén zhà rǎn,zhǐ jìng xuě chū míng。
客到山云起,鱼跳春水生。kè dào shān yún qǐ,yú tiào chūn shuǐ shēng。
岩扉对轩敞,遥识读书声。yán fēi duì xuān chǎng,yáo shí dú shū shēng。

程嘉燧

明徽州府休宁人,侨居嘉定,字孟阳,号松圆。应试无所得,折节读书。工诗善画,又通晓音律。钱谦益罢归,筑耦耕堂,邀嘉燧读书其中。阅十年返休宁,甲申前一年十二月卒。有《浪淘集》。 程嘉燧的作品>>

猜您喜欢

答江似孙谢遗锦衾

程嘉燧

故衾何意托交欢,得共高人寤寐宽。gù qīn hé yì tuō jiāo huān,dé gòng gāo rén wù mèi kuān。
不分秋风破茅屋,从教夜雪满长安。bù fēn qiū fēng pò máo wū,cóng jiào yè xuě mǎn zhǎng ān。
空床独枕琴三尺,远札相遗绮一端。kōng chuáng dú zhěn qín sān chǐ,yuǎn zhá xiāng yí qǐ yī duān。
早晚平津谁与报,布衣思庇九州寒。zǎo wǎn píng jīn shuí yǔ bào,bù yī sī bì jiǔ zhōu hán。

正月十八日同仲和侯园看梅因期同出西郭即事

程嘉燧

八年远客一归来,又见江南两度梅。bā nián yuǎn kè yī guī lái,yòu jiàn jiāng nán liǎng dù méi。
旧曲偶随新侣唱,欢颜犹逐故人回。jiù qū ǒu suí xīn lǚ chàng,huān yán yóu zhú gù rén huí。
烧灯院落俄残月,绕树池亭已半苔。shāo dēng yuàn luò é cán yuè,rào shù chí tíng yǐ bàn tái。
更约拿舟同出郭,商量嫩蕊莫齐开。gèng yuē ná zhōu tóng chū guō,shāng liàng nèn ruǐ mò qí kāi。

十月十日汪九飒哉宅中闻歌作

程嘉燧

送客留髡饮正忺,江城清夜月如镰。sòng kè liú kūn yǐn zhèng xiān,jiāng chéng qīng yè yuè rú lián。
双楼海燕巢金屋,十月流莺隔画帘。shuāng lóu hǎi yàn cháo jīn wū,shí yuè liú yīng gé huà lián。
香泽微闻尘袅袅,星河欲堕漏厌厌。xiāng zé wēi wén chén niǎo niǎo,xīng hé yù duò lòu yàn yàn。
老夫忽忆西园事,衫袖龙钟已半淹。lǎo fū hū yì xī yuán shì,shān xiù lóng zhōng yǐ bàn yān。

山居夜雨迟比玉不至惜别

程嘉燧

命驾论文复几时,孤怀怆别愿春迟。mìng jià lùn wén fù jǐ shí,gū huái chuàng bié yuàn chūn chí。
君豪视昔长中酒,我老于前并废诗。jūn háo shì xī zhǎng zhōng jiǔ,wǒ lǎo yú qián bìng fèi shī。
晚节风尘那可傍,旧游花月若为思。wǎn jié fēng chén nà kě bàng,jiù yóu huā yuè ruò wèi sī。
扁舟十日东城曲,辜负西窗话雨期。biǎn zhōu shí rì dōng chéng qū,gū fù xī chuāng huà yǔ qī。

八月十二夜次牧斋韵

程嘉燧

湖山风月属新收,一片高寒百尺头。hú shān fēng yuè shǔ xīn shōu,yī piàn gāo hán bǎi chǐ tóu。
试手步檐曾不夜,振衣风磴已知秋。shì shǒu bù yán céng bù yè,zhèn yī fēng dèng yǐ zhī qiū。
平疑素魄来窥发,直上青天可溯流。píng yí sù pò lái kuī fā,zhí shàng qīng tiān kě sù liú。
何处鹊飞还绕树,八年看我走三州。hé chù què fēi hái rào shù,bā nián kàn wǒ zǒu sān zhōu。

十三夜叠前韵

程嘉燧

云軿月驾要人收,合着亭台在上头。yún píng yuè jià yào rén shōu,hé zhe tíng tái zài shàng tóu。
曳影轩窗含远瀑,行空阿阁俯高秋。yè yǐng xuān chuāng hán yuǎn pù,xíng kōng ā gé fǔ gāo qiū。
招延风物争人胜,揽驻湖山放月流。zhāo yán fēng wù zhēng rén shèng,lǎn zhù hú shān fàng yuè liú。
何得更言官酝美,世间应笑鹤扬州。hé dé gèng yán guān yùn měi,shì jiān yīng xiào hè yáng zhōu。

答朱子暇见访同牧斋次韵三首

程嘉燧

幽栖元不厌山深,把臂何人共入林。yōu qī yuán bù yàn shān shēn,bǎ bì hé rén gòng rù lín。
树下凉风中散客,窗间白日上皇心。shù xià liáng fēng zhōng sàn kè,chuāng jiān bái rì shàng huáng xīn。
青苔果落空庭得,流水花香别涧寻。qīng tái guǒ luò kōng tíng dé,liú shuǐ huā xiāng bié jiàn xún。
但恐鹤书知处所,不容高卧只如今。dàn kǒng hè shū zhī chù suǒ,bù róng gāo wò zhǐ rú jīn。

答朱子暇见访同牧斋次韵三首

程嘉燧

招得无家一布袍,留连酒圣狎诗豪。zhāo dé wú jiā yī bù páo,liú lián jiǔ shèng xiá shī háo。
林端水聒归潭静,云里峰来跂石高。lín duān shuǐ guā guī tán jìng,yún lǐ fēng lái qí shí gāo。
晓案晴光研竹露,夜瓢明月煮松涛。xiǎo àn qíng guāng yán zhú lù,yè piáo míng yuè zhǔ sōng tāo。
山中入夏先凉冷,便约湖心弄小舠。shān zhōng rù xià xiān liáng lěng,biàn yuē hú xīn nòng xiǎo dāo。

答朱子暇见访同牧斋次韵三首

程嘉燧

乘兴停舟草岸时,落帆高树鸟先知。chéng xīng tíng zhōu cǎo àn shí,luò fān gāo shù niǎo xiān zhī。
茶神句里看云过,草圣行间识露垂。chá shén jù lǐ kàn yún guò,cǎo shèng xíng jiān shí lù chuí。
洗砚池香萦墨细,解巾松月逗眠迟。xǐ yàn chí xiāng yíng mò xì,jiě jīn sōng yuè dòu mián chí。
夫君不浅中林意,流水空山待子期。fū jūn bù qiǎn zhōng lín yì,liú shuǐ kōng shān dài zi qī。

十四夜和招友人

程嘉燧

水边林外夕阳楼,已分残年伴送秋。shuǐ biān lín wài xī yáng lóu,yǐ fēn cán nián bàn sòng qiū。
谁谓孤云亡住著,自吟丛桂可淹留。shuí wèi gū yún wáng zhù zhù,zì yín cóng guì kě yān liú。
剩添风月闲家具,凭占烟波小钓舟。shèng tiān fēng yuè xián jiā jù,píng zhàn yān bō xiǎo diào zhōu。
君肯放忙相料理,不妨斜日到林丘。jūn kěn fàng máng xiāng liào lǐ,bù fáng xié rì dào lín qiū。

十五夜无月和韵

程嘉燧

节物阴晴总不愁,思家时复一低头。jié wù yīn qíng zǒng bù chóu,sī jiā shí fù yī dī tóu。
空劳拄杖中宵待,未遣倾罍向月羞。kōng láo zhǔ zhàng zhōng xiāo dài,wèi qiǎn qīng léi xiàng yuè xiū。
放客惺惺归别院,任他晻晻下西楼。fàng kè xīng xīng guī bié yuàn,rèn tā àn àn xià xī lóu。
嫦娥亦是人间意,想像含颦耐九秋。cháng é yì shì rén jiān yì,xiǎng xiàng hán pín nài jiǔ qiū。

庚午除夕

程嘉燧

湖山斯夕与斯晨,不觉园梅又放春。hú shān sī xī yǔ sī chén,bù jué yuán méi yòu fàng chūn。
蜂似解衣延画史,泉来穿户款茶神。fēng shì jiě yī yán huà shǐ,quán lái chuān hù kuǎn chá shén。
宁须守岁过咸舍,何用辞年恼比邻。níng xū shǒu suì guò xián shě,hé yòng cí nián nǎo bǐ lín。
深愧皇天私老眼,东家贳我作闲人。shēn kuì huáng tiān sī lǎo yǎn,dōng jiā shì wǒ zuò xián rén。

辛未人日即事

程嘉燧

望入山腰古寺晨,坐深蓝尾一家春。wàng rù shān yāo gǔ sì chén,zuò shēn lán wěi yī jiā chūn。
且娱灯烛喧儿女,不用哀丝动鬼神。qiě yú dēng zhú xuān ér nǚ,bù yòng āi sī dòng guǐ shén。
梅试寒香移北涧,池添新水出西邻。méi shì hán xiāng yí běi jiàn,chí tiān xīn shuǐ chū xī lín。
风光合度阳阿曲,自觉尊前少和人。fēng guāng hé dù yáng ā qū,zì jué zūn qián shǎo hé rén。

钱纯中挽诗

程嘉燧

谁怜地下老明经,宿草坟头又化萤。shuí lián dì xià lǎo míng jīng,sù cǎo fén tóu yòu huà yíng。
朽骨尚应思驾驭,朱颜终自惜娉婷。xiǔ gǔ shàng yīng sī jià yù,zhū yán zhōng zì xī pīng tíng。
一生辛苦为玄白,何处流传付杀青。yī shēng xīn kǔ wèi xuán bái,hé chù liú chuán fù shā qīng。
独有中郎铭不没,断虹斜日贯幽扃。dú yǒu zhōng láng míng bù méi,duàn hóng xié rì guàn yōu jiōng。

夜雨伤娄兄兼怀拂水山居

程嘉燧

千古伤心为绝弦,老人流泪过残年。qiān gǔ shāng xīn wèi jué xián,lǎo rén liú lèi guò cán nián。
春寒澒洞风床殷,夜火青荧雨屋燃。chūn hán hòng dòng fēng chuáng yīn,yè huǒ qīng yíng yǔ wū rán。
乱落暗泉虚榻畔,繁枝晴昊豁崖前。luàn luò àn quán xū tà pàn,fán zhī qíng hào huō yá qián。
扁舟欲往愁花事,白昼昏昏闭閤眠。biǎn zhōu yù wǎng chóu huā shì,bái zhòu hūn hūn bì gé mián。