古诗词

念奴娇·余于戊戌仲冬归娄江,倏又季春时矣,离思萦怀,填此词寄悔堂弟

张玉珍

纸鸢声动,算离家、又过清明时节。zhǐ yuān shēng dòng,suàn lí jiā yòu guò qīng míng shí jié。
一昔东风吹梦断,此际离愁难说。yī xī dōng fēng chuī mèng duàn,cǐ jì lí chóu nán shuō。
菊槛评花,桐窗煮茗,曾记三秋别。jú kǎn píng huā,tóng chuāng zhǔ míng,céng jì sān qiū bié。
片帆迢递,远山如阻千叠。piàn fān tiáo dì,yuǎn shān rú zǔ qiān dié。
遥想绮阁春融,尊开良夜,同盼团圆月。yáo xiǎng qǐ gé chūn róng,zūn kāi liáng yè,tóng pàn tuán yuán yuè。
玉树琼枝看渐长,添得堂前欢悦。yù shù qióng zhī kàn jiàn zhǎng,tiān dé táng qián huān yuè。
屈指归期,归期偏杳,柳岸应飞雪。qū zhǐ guī qī,guī qī piān yǎo,liǔ àn yīng fēi xuě。
最堪怜处,小桃红绽如血。zuì kān lián chù,xiǎo táo hóng zhàn rú xuè。

张玉珍

清江苏华亭人,字蓝生,金瑚妻。自幼工诗。王述庵、钱竹汀、吴白华皆推重之。有《晚香居词》。 张玉珍的作品>>

猜您喜欢

清平乐·题墨菊兰画帧

张玉珍

幽贞如许。yōu zhēn rú xǔ。
只合空山住。zhǐ hé kōng shān zhù。
梦影愁痕无著处。mèng yǐng chóu hén wú zhù chù。
一片潇湘烟雨。yī piàn xiāo xiāng yān yǔ。
墨云吹堕生绡。mò yún chuī duò shēng xiāo。
清香暗袭吟毫。qīng xiāng àn xí yín háo。
移挂琴枱斜侧,夜凉伴读离骚。yí guà qín tái xié cè,yè liáng bàn dú lí sāo。

西子妆

张玉珍

瑶草含香,琪花吐艳,巧缀蕊珠宫殿。yáo cǎo hán xiāng,qí huā tǔ yàn,qiǎo zhuì ruǐ zhū gōng diàn。
阑干十二碧玲珑,斗妍姿、玉人凭遍。lán gàn shí èr bì líng lóng,dòu yán zī yù rén píng biàn。
低徊眷恋。dī huái juàn liàn。
恐花也、羞窥人面。kǒng huā yě xiū kuī rén miàn。
自锄云,把好春常护,休教吹散。zì chú yún,bǎ hǎo chūn cháng hù,xiū jiào chuī sàn。
新妆倩。xīn zhuāng qiàn。
翠羽明珰,影若惊鸿现。cuì yǔ míng dāng,yǐng ruò jīng hóng xiàn。
披图我欲觅青鸾,步天风、只愁缘浅。pī tú wǒ yù mì qīng luán,bù tiān fēng zhǐ chóu yuán qiǎn。
情怀更羡。qíng huái gèng xiàn。
道佳句、吟来百炼。dào jiā jù yín lái bǎi liàn。
算千秋韵事,金闺妙擅。suàn qiān qiū yùn shì,jīn guī miào shàn。

苍梧谣·立秋

张玉珍

秋。qiū。
一叶飘来便是愁。yī yè piāo lái biàn shì chóu。
良宵静,况见月当头。liáng xiāo jìng,kuàng jiàn yuè dāng tóu。
931234567