古诗词

次韵和牧斋移居六首

程嘉燧

乌皮几在十年闲,虚阁松声锁旧山。wū pí jǐ zài shí nián xián,xū gé sōng shēng suǒ jiù shān。
南巷岂须推大宅,东头只合借三间。nán xiàng qǐ xū tuī dà zhái,dōng tóu zhǐ hé jiè sān jiān。
未甘洒扫专除室,不作侏儒笑抱关。wèi gān sǎ sǎo zhuān chú shì,bù zuò zhū rú xiào bào guān。
却愧此身同社燕,衔泥来往傍人寰。què kuì cǐ shēn tóng shè yàn,xián ní lái wǎng bàng rén huán。

程嘉燧

明徽州府休宁人,侨居嘉定,字孟阳,号松圆。应试无所得,折节读书。工诗善画,又通晓音律。钱谦益罢归,筑耦耕堂,邀嘉燧读书其中。阅十年返休宁,甲申前一年十二月卒。有《浪淘集》。 程嘉燧的作品>>

猜您喜欢

东林寺雨中张次孙丈话旧

程嘉燧

忆昨南徐官舍东,江心遥夜与君同。yì zuó nán xú guān shě dōng,jiāng xīn yáo yè yǔ jūn tóng。
重看焦岭终宵月,却话松寥彻晓风。zhòng kàn jiāo lǐng zhōng xiāo yuè,què huà sōng liáo chè xiǎo fēng。
病眼向梅空脉脉,旅愁兼雪太匆匆。bìng yǎn xiàng méi kōng mài mài,lǚ chóu jiān xuě tài cōng cōng。
可怜襆被寻君处,暝雨寒烟野寺中。kě lián fú bèi xún jūn chù,míng yǔ hán yān yě sì zhōng。

题张仲复西康草堂

程嘉燧

我爱城西张仲居,天寒鸟雀下阶除。wǒ ài chéng xī zhāng zhòng jū,tiān hán niǎo què xià jiē chú。
弹琴响动游山帖,隐几风开种树书。dàn qín xiǎng dòng yóu shān tiē,yǐn jǐ fēng kāi zhǒng shù shū。
留客添灯尝蜜酒,呼儿吸水煮河鱼。liú kè tiān dēng cháng mì jiǔ,hū ér xī shuǐ zhǔ hé yú。
寻常自爱吾庐好,若到君家愧不如。xún cháng zì ài wú lú hǎo,ruò dào jūn jiā kuì bù rú。

过虎丘寻君实尔常夜归忆前月同伯美于此送客

程嘉燧

吴洲四月尚春衣,日暮停舟转翠微。wú zhōu sì yuè shàng chūn yī,rì mù tíng zhōu zhuǎn cuì wēi。
又喜清辉山顶见,不妨疏雨树头飞。yòu xǐ qīng huī shān dǐng jiàn,bù fáng shū yǔ shù tóu fēi。
黄鹂入寺浑相识,白月当门恰送归。huáng lí rù sì hún xiāng shí,bái yuè dāng mén qià sòng guī。
灌木阴阴萍沼绿,重游心念故人违。guàn mù yīn yīn píng zhǎo lǜ,zhòng yóu xīn niàn gù rén wéi。

瓜洲东郭访王隐士同方平仲

程嘉燧

安稳茅斋水郭东,沙围曲映绿杨中。ān wěn máo zhāi shuǐ guō dōng,shā wéi qū yìng lǜ yáng zhōng。
余寒出浦三春酒,片雨横江五月风。yú hán chū pǔ sān chūn jiǔ,piàn yǔ héng jiāng wǔ yuè fēng。
远意几因高士发,清游难得故人同。yuǎn yì jǐ yīn gāo shì fā,qīng yóu nán dé gù rén tóng。
斜阳醉眼怜归路,野翠烟岚半彩虹。xié yáng zuì yǎn lián guī lù,yě cuì yān lán bàn cǎi hóng。

早春同茂修过东林庄居

程嘉燧

斜日轻舟远背城,野中一见一含情。xié rì qīng zhōu yuǎn bèi chéng,yě zhōng yī jiàn yī hán qíng。
乍过门巷多相似,遥识衣冠已出迎。zhà guò mén xiàng duō xiāng shì,yáo shí yī guān yǐ chū yíng。
岸岸水生芳草绿,家家梅向晚天清。àn àn shuǐ shēng fāng cǎo lǜ,jiā jiā méi xiàng wǎn tiān qīng。
频来自觅题诗处,绕槛巡檐仔细行。pín lái zì mì tí shī chù,rào kǎn xún yán zǎi xì xíng。

风雨

程嘉燧

风雨鸡鸣百感萦,披衣起坐到天明。fēng yǔ jī míng bǎi gǎn yíng,pī yī qǐ zuò dào tiān míng。
饥寒未保心肠惯,干谒先愁项领成。jī hán wèi bǎo xīn cháng guàn,gàn yè xiān chóu xiàng lǐng chéng。
漫论田园方乐志,细思沟壑亦虚名。màn lùn tián yuán fāng lè zhì,xì sī gōu hè yì xū míng。
来朝客路休看镜,白发羞从一夜生。lái cháo kè lù xiū kàn jìng,bái fā xiū cóng yī yè shēng。

次韵寄子柔兄兼柬所亲

程嘉燧

东林还往近如何,客里春寒忽忽过。dōng lín hái wǎng jìn rú hé,kè lǐ chūn hán hū hū guò。
望远不堪芳草遍,开书应对落花多。wàng yuǎn bù kān fāng cǎo biàn,kāi shū yīng duì luò huā duō。
天边帆影扬州路,雪后江声滟滪波。tiān biān fān yǐng yáng zhōu lù,xuě hòu jiāng shēng yàn yù bō。
为报心情萧飒尽,相逢无复旧悲歌。wèi bào xīn qíng xiāo sà jǐn,xiāng féng wú fù jiù bēi gē。

秋后戏柬吴中亲知二首

程嘉燧

莫论楚客易悲哀,况值经秋信始回。mò lùn chǔ kè yì bēi āi,kuàng zhí jīng qiū xìn shǐ huí。
抱影不知江上住,连宵微觉浪声来。bào yǐng bù zhī jiāng shàng zhù,lián xiāo wēi jué làng shēng lái。
镜中白发千梳雪,屋里乌皮一寸埃。jìng zhōng bái fā qiān shū xuě,wū lǐ wū pí yī cùn āi。
若问身心调伏否,相将都是不燃灰。ruò wèn shēn xīn diào fú fǒu,xiāng jiāng dōu shì bù rán huī。

秋后戏柬吴中亲知二首

程嘉燧

虚舟早已逐萍蓬,环堵依然半亩宫。xū zhōu zǎo yǐ zhú píng péng,huán dǔ yī rán bàn mǔ gōng。
勋业不劳看镜里,生涯聊复闭门中。xūn yè bù láo kàn jìng lǐ,shēng yá liáo fù bì mén zhōng。
携来茗饮仍吴饷,隔绝人烟断楚风。xié lái míng yǐn réng wú xiǎng,gé jué rén yān duàn chǔ fēng。
譬是在家禅丈室,多时未与故交通。pì shì zài jiā chán zhàng shì,duō shí wèi yǔ gù jiāo tōng。

感春

程嘉燧

少小兹晨喜欲狂,相邀结束踏春场。shǎo xiǎo zī chén xǐ yù kuáng,xiāng yāo jié shù tà chūn chǎng。
暗思豪兴随年减,空愧浮生向老忙。àn sī háo xīng suí nián jiǎn,kōng kuì fú shēng xiàng lǎo máng。
游队懒追依酒伴,歌棚嫌闹憩僧房。yóu duì lǎn zhuī yī jiǔ bàn,gē péng xián nào qì sēng fáng。
明年只有还山约,愿醉松傍与竹傍。míng nián zhǐ yǒu hái shān yuē,yuàn zuì sōng bàng yǔ zhú bàng。

雨中同茂初闲孟过子薪村居即事

程嘉燧

朝寒霢霢荡舟行,渚柳江花白浪生。cháo hán mài mài dàng zhōu xíng,zhǔ liǔ jiāng huā bái làng shēng。
客到杯香怜閤小,兴移墨漫爱窗明。kè dào bēi xiāng lián gé xiǎo,xīng yí mò màn ài chuāng míng。
檐前树缺春山出,桥外天低野寺平。yán qián shù quē chūn shān chū,qiáo wài tiān dī yě sì píng。
共道主人能下榻,不愁风雨断柴荆。gòng dào zhǔ rén néng xià tà,bù chóu fēng yǔ duàn chái jīng。

仲夏偶过长蘅水槛即事

程嘉燧

轻舟出郭信风扬,过雨陂塘五月凉。qīng zhōu chū guō xìn fēng yáng,guò yǔ bēi táng wǔ yuè liáng。
山槛水添平入户,野亭树密远生香。shān kǎn shuǐ tiān píng rù hù,yě tíng shù mì yuǎn shēng xiāng。
村中客少过逢简,醉后情深笑语长。cūn zhōng kè shǎo guò féng jiǎn,zuì hòu qíng shēn xiào yǔ zhǎng。
频到不须仍载酒,自煎花乳闲黄粱。pín dào bù xū réng zài jiǔ,zì jiān huā rǔ xián huáng liáng。

雨中过张鲁生清夜听曲

程嘉燧

新赏由来兴不违,忍逢高唱独言归。xīn shǎng yóu lái xīng bù wéi,rěn féng gāo chàng dú yán guī。
共穿疏雨牵花艇,自载清樽款竹扉。gòng chuān shū yǔ qiān huā tǐng,zì zài qīng zūn kuǎn zhú fēi。
红蜡泪多时见跋,娇莺声断一沾衣。hóng là lèi duō shí jiàn bá,jiāo yīng shēng duàn yī zhān yī。
已拌白发从今尽,莫放梁尘到晓飞。yǐ bàn bái fā cóng jīn jǐn,mò fàng liáng chén dào xiǎo fēi。

春尽感怀

程嘉燧

一年春尽送春时,万事伤心独咏诗。yī nián chūn jǐn sòng chūn shí,wàn shì shāng xīn dú yǒng shī。
梦里楚江昏似墨,画中湖雨白于丝。mèng lǐ chǔ jiāng hūn shì mò,huà zhōng hú yǔ bái yú sī。
空烦儿女啼书札,应有亲朋覆酒卮。kōng fán ér nǚ tí shū zhá,yīng yǒu qīn péng fù jiǔ zhī。
明日夏云徒极目,断魂摇曳各天涯。míng rì xià yún tú jí mù,duàn hún yáo yè gè tiān yá。

春尽

程嘉燧

老惜光阴并日游,及看春尽恨悠悠。lǎo xī guāng yīn bìng rì yóu,jí kàn chūn jǐn hèn yōu yōu。
已拌浓艳随黄土,转觉欢娱恼白头。yǐ bàn nóng yàn suí huáng tǔ,zhuǎn jué huān yú nǎo bái tóu。
兰叶醉痕沾旧扇,烛花红泪在空楼。lán yè zuì hén zhān jiù shàn,zhú huā hóng lèi zài kōng lóu。
不因千里伤春目,领断江南一味愁。bù yīn qiān lǐ shāng chūn mù,lǐng duàn jiāng nán yī wèi chóu。
1921234567»