古诗词

辞谢南康府学官

胡居仁

薄德何堪古道看,延留连日谢儒官。báo dé hé kān gǔ dào kàn,yán liú lián rì xiè rú guān。
天心若欲兴斯道,莫叹人生会晤难。tiān xīn ruò yù xīng sī dào,mò tàn rén shēng huì wù nán。

胡居仁

明江西馀干人,字叔心,号敬斋。吴与弼门人。绝意仕进。其学以主忠信为先,以求放心为要。筑室山中,四方来学者甚众。后主白鹿书院。万历中追谥文敬。有《易象钞》、《居业录》、《胡文敬公集》。 胡居仁的作品>>

猜您喜欢

别松江郡侯诸公

胡居仁

驷牡不遑王事盬,野人归去白云闲。sì mǔ bù huáng wáng shì gǔ,yě rén guī qù bái yún xián。
人心万古同此理,城外青山即岘山。rén xīn wàn gǔ tóng cǐ lǐ,chéng wài qīng shān jí xiàn shān。

石桥晚坐

胡居仁

身随所寓贫何害,浓酒三杯落日残。shēn suí suǒ yù pín hé hài,nóng jiǔ sān bēi luò rì cán。
半醒却来桥上坐,乾坤容我一人闲。bàn xǐng què lái qiáo shàng zuò,qián kūn róng wǒ yī rén xián。

别同府于先生

胡居仁

粒我生民未敢休,乐天知命更何忧。lì wǒ shēng mín wèi gǎn xiū,lè tiān zhī mìng gèng hé yōu。
他年了却公家事,向拟楼山共白头。tā nián le què gōng jiā shì,xiàng nǐ lóu shān gòng bái tóu。

赠五宜翁

胡居仁

富贵真为身外物,此心一动便成非。fù guì zhēn wèi shēn wài wù,cǐ xīn yī dòng biàn chéng fēi。
五宜却被公全了,我愿公今事事宜。wǔ yí què bèi gōng quán le,wǒ yuàn gōng jīn shì shì yí。

赠永福寺张僧

胡居仁

禅家直欲寻空去,却有张僧爱读书。chán jiā zhí yù xún kōng qù,què yǒu zhāng sēng ài dú shū。
此是秉彝千古性,谁言无极是真无。cǐ shì bǐng yí qiān gǔ xìng,shuí yán wú jí shì zhēn wú。

立春诗赠丘时雍

胡居仁

眼前时景初开泰,心里乾坤总属仁。yǎn qián shí jǐng chū kāi tài,xīn lǐ qián kūn zǒng shǔ rén。
昨日欢迎满城市,草堂分得几多春。zuó rì huān yíng mǎn chéng shì,cǎo táng fēn dé jǐ duō chūn。

赠致仕严掌教

胡居仁

轩前兰菊经霜后,雪里梅花更有神。xuān qián lán jú jīng shuāng hòu,xuě lǐ méi huā gèng yǒu shén。
每笑玄都桃李树,东风依旧欲争春。měi xiào xuán dōu táo lǐ shù,dōng fēng yī jiù yù zhēng chūn。

赠蔡推府致仕

胡居仁

脱屣功名能几人,丈夫何患志难伸。tuō xǐ gōng míng néng jǐ rén,zhàng fū hé huàn zhì nán shēn。
傍人莫讶归田早,云锦江头自有春。bàng rén mò yà guī tián zǎo,yún jǐn jiāng tóu zì yǒu chūn。

寓居偶成

胡居仁

案上有书勤着眼,壶中无酒懒衔杯。àn shàng yǒu shū qín zhe yǎn,hú zhōng wú jiǔ lǎn xián bēi。
心闲自有行窝乐,笑看灯花夜夜开。xīn xián zì yǒu xíng wō lè,xiào kàn dēng huā yè yè kāi。

咏春秋

胡居仁

经世文成百代宗,一从轲死圣无踪。jīng shì wén chéng bǎi dài zōng,yī cóng kē sǐ shèng wú zōng。
龙门妙契心传后,画笔徒劳拟化工。lóng mén miào qì xīn chuán hòu,huà bǐ tú láo nǐ huà gōng。

游卧龙庵

胡居仁

庐山奇秀甲天下,我今来作庐山游。lú shān qí xiù jiǎ tiān xià,wǒ jīn lái zuò lú shān yóu。
卧龙庵里驻孤迹,前贤遗教空追求。wò lóng ān lǐ zhù gū jì,qián xián yí jiào kōng zhuī qiú。
峰头瀑布泻飞练,涧里寒潭六月秋。fēng tóu pù bù xiè fēi liàn,jiàn lǐ hán tán liù yuè qiū。
释子不识吾儒趣,且言二教元无异。shì zi bù shí wú rú qù,qiě yán èr jiào yuán wú yì。
道一缘何教有三,何独儒家能治世。dào yī yuán hé jiào yǒu sān,hé dú rú jiā néng zhì shì。
长吟抱膝南阳庐,此时未展胸中奇。zhǎng yín bào xī nán yáng lú,cǐ shí wèi zhǎn xiōng zhōng qí。
三驾不顾龙不起,山河宰割谁能为。sān jià bù gù lóng bù qǐ,shān hé zǎi gē shuí néng wèi。
近瞻五老峰,壁立青霄里。jìn zhān wǔ lǎo fēng,bì lì qīng xiāo lǐ。
峰头高风满顶来,峰腰蔼蔼白云起。fēng tóu gāo fēng mǎn dǐng lái,fēng yāo ǎi ǎi bái yún qǐ。
纵目长天不尽头,浩歌一吐英雄气。zòng mù zhǎng tiān bù jǐn tóu,hào gē yī tǔ yīng xióng qì。

希贤吟

胡居仁

颜渊刚且明,已私方可克。yán yuān gāng qiě míng,yǐ sī fāng kě kè。
曾氏极弘毅,战兢终易箦。céng shì jí hóng yì,zhàn jīng zhōng yì zé。
中庸首谨独,屋漏无愧慝。zhōng yōng shǒu jǐn dú,wū lòu wú kuì tè。
集义孟子贤,浩然气充塞。jí yì mèng zi xián,hào rán qì chōng sāi。
降自汉唐下,谁能践斯域。jiàng zì hàn táng xià,shuí néng jiàn sī yù。
河洛程氏兴,焕开千载惑。hé luò chéng shì xīng,huàn kāi qiān zài huò。
大哉敬义功,外方并内直。dà zāi jìng yì gōng,wài fāng bìng nèi zhí。
致知务穷理,为我开阃阈。zhì zhī wù qióng lǐ,wèi wǒ kāi kǔn yù。
践履极其纯,昭然万世则。jiàn lǚ jí qí chún,zhāo rán wàn shì zé。
晦庵集其全,精微尽剖析。huì ān jí qí quán,jīng wēi jǐn pōu xī。
穷理务反躬,万世立人极。qióng lǐ wù fǎn gōng,wàn shì lì rén jí。
我生今何迟,人亡世已隔。wǒ shēng jīn hé chí,rén wáng shì yǐ gé。
因言求其心,勇猛日不息。yīn yán qiú qí xīn,yǒng měng rì bù xī。
逸驾虽难攀,驱驰紧鞭策。yì jià suī nán pān,qū chí jǐn biān cè。
鹏鹗不易并,数飞无停翼。péng è bù yì bìng,shù fēi wú tíng yì。
敬义两夹持,知行互相益。jìng yì liǎng jiā chí,zhī xíng hù xiāng yì。
扩此天理公,去彼人欲贼。kuò cǐ tiān lǐ gōng,qù bǐ rén yù zéi。
彼我皆丈夫,到头奚可择。bǐ wǒ jiē zhàng fū,dào tóu xī kě zé。

游龟峰

胡居仁

我来游龟峰,䇄然在青苍。wǒ lái yóu guī fēng,rán zài qīng cāng。
欲穷此理妙,应难尽其详。yù qióng cǐ lǐ miào,yīng nán jǐn qí xiáng。
太极本无极,动静生阴阳。tài jí běn wú jí,dòng jìng shēng yīn yáng。
阴阳有变合,五行自相当。yīn yáng yǒu biàn hé,wǔ xíng zì xiāng dāng。
造化自此成,阖辟乃其常。zào huà zì cǐ chéng,hé pì nǎi qí cháng。
穹窿须有际,磅礴非无疆。qióng lóng xū yǒu jì,bàng bó fēi wú jiāng。
清泉流碧涧,奇石何高昂。qīng quán liú bì jiàn,qí shí hé gāo áng。
水得阴之盛,周流无定方。shuǐ dé yīn zhī shèng,zhōu liú wú dìng fāng。
土本得冲气,体具柔与刚。tǔ běn dé chōng qì,tǐ jù róu yǔ gāng。
石乃刚之质,壁立千仞强。shí nǎi gāng zhī zhì,bì lì qiān rèn qiáng。
人皆览形色,此处诚茫茫。rén jiē lǎn xíng sè,cǐ chù chéng máng máng。
我从同类士,行行入其乡。wǒ cóng tóng lèi shì,xíng xíng rù qí xiāng。
目遍心多感,理趣深且长。mù biàn xīn duō gǎn,lǐ qù shēn qiě zhǎng。
物物有太极,此说非荒唐。wù wù yǒu tài jí,cǐ shuō fēi huāng táng。

会稽拜禹庙

胡居仁

两仪未肇判,此理已具存。liǎng yí wèi zhào pàn,cǐ lǐ yǐ jù cún。
动静机一施,阴阳自此分。dòng jìng jī yī shī,yīn yáng zì cǐ fēn。
两仪有定位,阴阳互为根。liǎng yí yǒu dìng wèi,yīn yáng hù wèi gēn。
二者既交错,五行斯絪缊。èr zhě jì jiāo cuò,wǔ xíng sī yīn yūn。
理气妙合凝,至灵斯在人。lǐ qì miào hé níng,zhì líng sī zài rén。
三才从此备,中处乾与坤。sān cái cóng cǐ bèi,zhōng chù qián yǔ kūn。
水未得所归,襄陵势逆奔。shuǐ wèi dé suǒ guī,xiāng líng shì nì bēn。
奠居本无所,民咨何日伸。diàn jū běn wú suǒ,mín zī hé rì shēn。
昔我夏后氏,代天心独勤。xī wǒ xià hòu shì,dài tiān xīn dú qín。
四海既为壑,平土皆吾民。sì hǎi jì wèi hè,píng tǔ jiē wú mín。
六府与三事,九功俱叙陈。liù fǔ yǔ sān shì,jiǔ gōng jù xù chén。
仰惟参赞功,万世人所尊。yǎng wéi cān zàn gōng,wàn shì rén suǒ zūn。
封山作州镇,会稽属南巡。fēng shān zuò zhōu zhèn,huì jī shǔ nán xún。
后此数千载,祀事旧益新。hòu cǐ shù qiān zài,sì shì jiù yì xīn。
比来得瞻仰,遂兹秉彝真。bǐ lái dé zhān yǎng,suì zī bǐng yí zhēn。
欲勤希圣功,当寻入圣门。yù qín xī shèng gōng,dāng xún rù shèng mén。
人心与道心,全具于吾身。rén xīn yǔ dào xīn,quán jù yú wú shēn。
大哉精一传,无问思弥敦。dà zāi jīng yī chuán,wú wèn sī mí dūn。
执中此其道,致用敷人文。zhí zhōng cǐ qí dào,zhì yòng fū rén wén。
绍迹俟来哲,此道毋昏昏。shào jì qí lái zhé,cǐ dào wú hūn hūn。

听松琴

胡居仁

清风满树生,恍若伯牙情。qīng fēng mǎn shù shēng,huǎng ruò bó yá qíng。
虽无钟子期,山岩人细听。suī wú zhōng zi qī,shān yán rén xì tīng。
81123456