古诗词

寄匡世德

王绂

风流应不似当年,镜里愁看雪满颠。fēng liú yīng bù shì dāng nián,jìng lǐ chóu kàn xuě mǎn diān。
博具更无豪客对,酒杯聊共细君传。bó jù gèng wú háo kè duì,jiǔ bēi liáo gòng xì jūn chuán。
久抛租产难供米,旧积房奁尽卖钱。jiǔ pāo zū chǎn nán gōng mǐ,jiù jī fáng lián jǐn mài qián。
肯信多男又多累,一身嬴得日高眠。kěn xìn duō nán yòu duō lèi,yī shēn yíng dé rì gāo mián。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

题画

王绂

汀洲潮落雨初晴,独坐兰舟酒半醒。tīng zhōu cháo luò yǔ chū qíng,dú zuò lán zhōu jiǔ bàn xǐng。
欲采芙蓉过江去,迢迢秋水数峰青。yù cǎi fú róng guò jiāng qù,tiáo tiáo qiū shuǐ shù fēng qīng。

题画

王绂

碧落云开灏气清,满山秋籁晚凉生。bì luò yún kāi hào qì qīng,mǎn shān qiū lài wǎn liáng shēng。
趣多翻笑诗难稳,不觉吟哦到月明。qù duō fān xiào shī nán wěn,bù jué yín ó dào yuè míng。

送大学士黄静庵先生拜封归永嘉

王绂

幢幢车盖出都门,宴别江亭日未曛。chuáng chuáng chē gài chū dōu mén,yàn bié jiāng tíng rì wèi xūn。
归会耆英风致好,举杯花下说君恩。guī huì qí yīng fēng zhì hǎo,jǔ bēi huā xià shuō jūn ēn。

送大学士黄静庵先生拜封归永嘉

王绂

纶音褒美拜恩归,父子同荣世所稀。lún yīn bāo měi bài ēn guī,fù zi tóng róng shì suǒ xī。
不但到家人共喜,旧时泉石总生辉。bù dàn dào jiā rén gòng xǐ,jiù shí quán shí zǒng shēng huī。

送大学士黄静庵先生拜封归永嘉

王绂

萧萧华发被恩荣,圣主于今重老成。xiāo xiāo huá fā bèi ēn róng,shèng zhǔ yú jīn zhòng lǎo chéng。
只恐东山眠未得,蒲轮非久又相迎。zhǐ kǒng dōng shān mián wèi dé,pú lún fēi jiǔ yòu xiāng yíng。

题枯木白头公鸟

王绂

落日西风秋满林,双飞双宿转情深。luò rì xī fēng qiū mǎn lín,shuāng fēi shuāng sù zhuǎn qíng shēn。
茂陵若使相如见,何待文君指下吟。mào líng ruò shǐ xiāng rú jiàn,hé dài wén jūn zhǐ xià yín。

题画

王绂

落日青山宿雨收,高林黄叶晚潇飕。luò rì qīng shān sù yǔ shōu,gāo lín huáng yè wǎn xiāo sōu。
无端惊起沙边鸟,点破清江一段秋。wú duān jīng qǐ shā biān niǎo,diǎn pò qīng jiāng yī duàn qiū。

小乔观书

王绂

云髻新妆珠翠团,杏花零落晓风寒。yún jì xīn zhuāng zhū cuì tuán,xìng huā líng luò xiǎo fēng hán。
每怜春事伤心处,偷把周郎曲谱看。měi lián chūn shì shāng xīn chù,tōu bǎ zhōu láng qū pǔ kàn。

送朱生回

王绂

雁落烟汀远树微,扁舟江上送君归。yàn luò yān tīng yuǎn shù wēi,biǎn zhōu jiāng shàng sòng jūn guī。
到家正好新醪熟,应向堂前戏彩衣。dào jiā zhèng hǎo xīn láo shú,yīng xiàng táng qián xì cǎi yī。

题竹石

王绂

石边萧索倚清寒,晓色开晴露未干。shí biān xiāo suǒ yǐ qīng hán,xiǎo sè kāi qíng lù wèi gàn。
宿酒半醒初睡起,一林苍翠卷帘看。sù jiǔ bàn xǐng chū shuì qǐ,yī lín cāng cuì juǎn lián kàn。

孙康映雪

王绂

金盏浅斟欢有馀,光阴谁解惜居诸。jīn zhǎn qiǎn zhēn huān yǒu yú,guāng yīn shuí jiě xī jū zhū。
家贫每慕孙夫子,雪照山窗夜读书。jiā pín měi mù sūn fū zi,xuě zhào shān chuāng yè dú shū。

山水

王绂

亭上相逢兴趣幽,松声林影一天秋。tíng shàng xiāng féng xīng qù yōu,sōng shēng lín yǐng yī tiān qiū。
瑶琴弹罢斜光晚,山自嵯峨水自流。yáo qín dàn bà xié guāng wǎn,shān zì cuó é shuǐ zì liú。

题马

王绂

黑河芳草接平沙,不独龙媒产渥洼。hēi hé fāng cǎo jiē píng shā,bù dú lóng méi chǎn wò wā。
万马群中有良骥,莫令长阪困盐车。wàn mǎ qún zhōng yǒu liáng jì,mò lìng zhǎng bǎn kùn yán chē。

写竹石乔柯图寄楚南书记

王绂

别来无处觅岩扉,城阙应知到亦稀。bié lái wú chù mì yán fēi,chéng quē yīng zhī dào yì xī。
月冷空山禅寂夜,石龛林影一灯微。yuè lěng kōng shān chán jì yè,shí kān lín yǐng yī dēng wēi。

松泉师携至日南所作三香图访予翰林命加松竹厕于其间盖将以物情之同者为一致耶抑亦心源之同者为一道耶因命题遂赋

王绂

冰雪生香飘翠襟,岁寒同结弟兄心。bīng xuě shēng xiāng piāo cuì jīn,suì hán tóng jié dì xiōng xīn。
谁知落落苍髯叟,尤与此君交谊深。shuí zhī luò luò cāng rán sǒu,yóu yǔ cǐ jūn jiāo yì shēn。