古诗词

百字令贺悔堂弟得子,即用远春韵

张玉珍

灯花红穗,早双鱼喜报,新添犹子。dēng huā hóng suì,zǎo shuāng yú xǐ bào,xīn tiān yóu zi。
此际闲愁都扫尽,笑对浣花笺纸。cǐ jì xián chóu dōu sǎo jǐn,xiào duì huàn huā jiān zhǐ。
兰秀阶前,珠擎掌上,顿慰平生志。lán xiù jiē qián,zhū qíng zhǎng shàng,dùn wèi píng shēng zhì。
筵陈汤饼,为招词客齐至。yán chén tāng bǐng,wèi zhāo cí kè qí zhì。
却喜聪慧无灾,琼枝渐长,貌更佳于姊。què xǐ cōng huì wú zāi,qióng zhī jiàn zhǎng,mào gèng jiā yú zǐ。
黾勉青箱仔旧业,定许光荣闾里。mǐn miǎn qīng xiāng zǎi jiù yè,dìng xǔ guāng róng lǘ lǐ。
旗角悬铃,云端化凤,嘉兆依稀似。qí jiǎo xuán líng,yún duān huà fèng,jiā zhào yī xī shì。
真成英物,小名应唤温字。zhēn chéng yīng wù,xiǎo míng yīng huàn wēn zì。

张玉珍

清江苏华亭人,字蓝生,金瑚妻。自幼工诗。王述庵、钱竹汀、吴白华皆推重之。有《晚香居词》。 张玉珍的作品>>

猜您喜欢

清平乐·题墨菊兰画帧

张玉珍

幽贞如许。yōu zhēn rú xǔ。
只合空山住。zhǐ hé kōng shān zhù。
梦影愁痕无著处。mèng yǐng chóu hén wú zhù chù。
一片潇湘烟雨。yī piàn xiāo xiāng yān yǔ。
墨云吹堕生绡。mò yún chuī duò shēng xiāo。
清香暗袭吟毫。qīng xiāng àn xí yín háo。
移挂琴枱斜侧,夜凉伴读离骚。yí guà qín tái xié cè,yè liáng bàn dú lí sāo。

西子妆

张玉珍

瑶草含香,琪花吐艳,巧缀蕊珠宫殿。yáo cǎo hán xiāng,qí huā tǔ yàn,qiǎo zhuì ruǐ zhū gōng diàn。
阑干十二碧玲珑,斗妍姿、玉人凭遍。lán gàn shí èr bì líng lóng,dòu yán zī yù rén píng biàn。
低徊眷恋。dī huái juàn liàn。
恐花也、羞窥人面。kǒng huā yě xiū kuī rén miàn。
自锄云,把好春常护,休教吹散。zì chú yún,bǎ hǎo chūn cháng hù,xiū jiào chuī sàn。
新妆倩。xīn zhuāng qiàn。
翠羽明珰,影若惊鸿现。cuì yǔ míng dāng,yǐng ruò jīng hóng xiàn。
披图我欲觅青鸾,步天风、只愁缘浅。pī tú wǒ yù mì qīng luán,bù tiān fēng zhǐ chóu yuán qiǎn。
情怀更羡。qíng huái gèng xiàn。
道佳句、吟来百炼。dào jiā jù yín lái bǎi liàn。
算千秋韵事,金闺妙擅。suàn qiān qiū yùn shì,jīn guī miào shàn。

苍梧谣·立秋

张玉珍

秋。qiū。
一叶飘来便是愁。yī yè piāo lái biàn shì chóu。
良宵静,况见月当头。liáng xiāo jìng,kuàng jiàn yuè dāng tóu。
931234567