古诗词

为王彦本题乐善堂

王绂

万类既莫齐,人生有贤愚。wàn lèi jì mò qí,rén shēng yǒu xián yú。
所趋各异向,所乐亦已殊。suǒ qū gè yì xiàng,suǒ lè yì yǐ shū。
仰惟古圣哲,动与道谊俱。yǎng wéi gǔ shèng zhé,dòng yǔ dào yì jù。
穷巷虽饮水,寸心常有馀。qióng xiàng suī yǐn shuǐ,cùn xīn cháng yǒu yú。
咄彼夸毗人,多贪竟忘劬。duō bǐ kuā pí rén,duō tān jìng wàng qú。
苟得适暂欣,旋踵即忧虞。gǒu dé shì zàn xīn,xuán zhǒng jí yōu yú。
吾宗有佳士,近寓都城居。wú zōng yǒu jiā shì,jìn yù dōu chéng jū。
形迹隐廛市,心志在诗书。xíng jì yǐn chán shì,xīn zhì zài shī shū。
生业惟足用,何尝逞丰腴。shēng yè wéi zú yòng,hé cháng chěng fēng yú。
有妻主中馈,有子从师儒。yǒu qī zhǔ zhōng kuì,yǒu zi cóng shī rú。
老老复幼幼,一家常宴如。lǎo lǎo fù yòu yòu,yī jiā cháng yàn rú。
我适扈跸来,相延过其庐。wǒ shì hù bì lái,xiāng yán guò qí lú。
新酒初泼醅,时羞问园蔬。xīn jiǔ chū pō pēi,shí xiū wèn yuán shū。
维时春正好,芝兰满阶除。wéi shí chūn zhèng hǎo,zhī lán mǎn jiē chú。
累觞不知醉,宾主情怡愉。lèi shāng bù zhī zuì,bīn zhǔ qíng yí yú。
谱牒未暇论,亦足叙友于。pǔ dié wèi xiá lùn,yì zú xù yǒu yú。
高堂扁乐善,此语良不虚。gāo táng biǎn lè shàn,cǐ yǔ liáng bù xū。
酒阑袖出卷,辞章揖我须。jiǔ lán xiù chū juǎn,cí zhāng yī wǒ xū。
我惟三槐泽,今尚蒙沾濡。wǒ wéi sān huái zé,jīn shàng méng zhān rú。
后裔能不坠,其亦在子欤。hòu yì néng bù zhuì,qí yì zài zi yú。
愿言崇令德,始终永无渝。yuàn yán chóng lìng dé,shǐ zhōng yǒng wú yú。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

和董校书秋香十咏种菊

王绂

浊酒几番醉,黄花千古秋。zhuó jiǔ jǐ fān zuì,huáng huā qiān gǔ qiū。
酒香花正好,不必漫生愁。jiǔ xiāng huā zhèng hǎo,bù bì màn shēng chóu。

题山水

王绂

路缘清涧转,门对白云闲。lù yuán qīng jiàn zhuǎn,mén duì bái yún xián。
每每看图画,令人忆故山。měi měi kàn tú huà,lìng rén yì gù shān。

题邹园十咏容春阁

王绂

一醉更无事,四时长有花。yī zuì gèng wú shì,sì shí zhǎng yǒu huā。
谁知春去尽,却独在君家。shuí zhī chūn qù jǐn,què dú zài jūn jiā。

题邹园十咏容春阁

王绂

人生贵自适,于焉乐所遇。rén shēng guì zì shì,yú yān lè suǒ yù。
开轩水石间,无限湖山趣。kāi xuān shuǐ shí jiān,wú xiàn hú shān qù。

题邹园十咏容春阁

王绂

亭前竹色好,亭下池水宽。tíng qián zhú sè hǎo,tíng xià chí shuǐ kuān。
平波浸寒影,古镜飞青鸾。píng bō jìn hán yǐng,gǔ jìng fēi qīng luán。

题邹园十咏容春阁

王绂

米老拜为丈,我复结为友。mǐ lǎo bài wèi zhàng,wǒ fù jié wèi yǒu。
坚贞太古心,天地同不朽。jiān zhēn tài gǔ xīn,tiān dì tóng bù xiǔ。

题邹园十咏容春阁

王绂

斋前凿方池,聊以供涤砚。zhāi qián záo fāng chí,liáo yǐ gōng dí yàn。
云影与天光,波静时时见。yún yǐng yǔ tiān guāng,bō jìng shí shí jiàn。

题邹园十咏容春阁

王绂

疑是广寒物,金翠何灿灿。yí shì guǎng hán wù,jīn cuì hé càn càn。
香风四面围,经霜犹不散。xiāng fēng sì miàn wéi,jīng shuāng yóu bù sàn。

题邹园十咏容春阁

王绂

香叶多攀结,铜柯巧屈蟠。xiāng yè duō pān jié,tóng kē qiǎo qū pán。
苍龙倚檐外,翠壁耸高寒。cāng lóng yǐ yán wài,cuì bì sǒng gāo hán。

题邹园十咏容春阁

王绂

结盖多川产,盘根盛吴中。jié gài duō chuān chǎn,pán gēn shèng wú zhōng。
清风记赋笔,允矣欧阳公。qīng fēng jì fù bǐ,yǔn yǐ ōu yáng gōng。

题邹园十咏容春阁

王绂

柔条架低屋,紫心开玉团。róu tiáo jià dī wū,zǐ xīn kāi yù tuán。
摘花酿芳醑,清香入肺肝。zhāi huā niàng fāng xǔ,qīng xiāng rù fèi gān。

题邹园十咏容春阁

王绂

爱此九节蒲,托根一拳石。ài cǐ jiǔ jié pú,tuō gēn yī quán shí。
晴窗风日妍,相看眼逾碧。qíng chuāng fēng rì yán,xiāng kàn yǎn yú bì。

松溪书屋

王绂

一榻半书卷,主翁如此清。yī tà bàn shū juǎn,zhǔ wēng rú cǐ qīng。
松风与溪水,夜夜作秋声。sōng fēng yǔ xī shuǐ,yè yè zuò qiū shēng。

题画

王绂

繁露陨黄叶,西风起白蘋。fán lù yǔn huáng yè,xī fēng qǐ bái píng。
一声新雁过,惊却未归人。yī shēng xīn yàn guò,jīng què wèi guī rén。

晚节

王绂

不独宜烟雨,尤能傲雪霜。bù dú yí yān yǔ,yóu néng ào xuě shuāng。
隆冬残腊里,相伴野梅芳。lóng dōng cán là lǐ,xiāng bàn yě méi fāng。