古诗词

为楮府高先生赋牧云歌

王绂

我闻黄初平,牧石惊其兄。wǒ wén huáng chū píng,mù shí jīng qí xiōng。
至今山中石,尚作羝羊形。zhì jīn shān zhōng shí,shàng zuò dī yáng xíng。
又闻苏子卿,风雪牧北庭。yòu wén sū zi qīng,fēng xuě mù běi tíng。
辛勤十九年,犹持汉家旌。xīn qín shí jiǔ nián,yóu chí hàn jiā jīng。
未闻牧云谁氏子,牧云自号逃其名。wèi wén mù yún shuí shì zi,mù yún zì hào táo qí míng。
云中所牧竟何物,以云为牧何所凭。yún zhōng suǒ mù jìng hé wù,yǐ yún wèi mù hé suǒ píng。
比之牧石仙,犹乃系尘缨。bǐ zhī mù shí xiān,yóu nǎi xì chén yīng。
意为牧云人,足不到边城。yì wèi mù yún rén,zú bù dào biān chéng。
但见长裾曳侯第,傍人指是侯门英。dàn jiàn zhǎng jū yè hóu dì,bàng rén zhǐ shì hóu mén yīng。
静中默与元气会,雄谈四座风雷惊。jìng zhōng mò yǔ yuán qì huì,xióng tán sì zuò fēng léi jīng。
端倪变化竟莫测,显晦孰可知其情。duān ní biàn huà jìng mò cè,xiǎn huì shú kě zhī qí qíng。
得非当年豢龙氏,驯致神物驱幽灵。dé fēi dāng nián huàn lóng shì,xùn zhì shén wù qū yōu líng。
丰隆施鞭掣明电,天吴出浪翻沧溟。fēng lóng shī biān chè míng diàn,tiān wú chū làng fān cāng míng。
厥术乃至是,厥德良可称。jué shù nǎi zhì shì,jué dé liáng kě chēng。
吾将荐之达,天府游帝廷。wú jiāng jiàn zhī dá,tiān fǔ yóu dì tíng。
好施霖雨苏苍生呜呼,好施霖雨苏苍生。hǎo shī lín yǔ sū cāng shēng wū hū,hǎo shī lín yǔ sū cāng shēng。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

种竹

王绂

翠影生阴雨露新,泠泠如玉净无尘。cuì yǐng shēng yīn yǔ lù xīn,líng líng rú yù jìng wú chén。
衡门自此休教闭,待取清狂直造人。héng mén zì cǐ xiū jiào bì,dài qǔ qīng kuáng zhí zào rén。

种竹

王绂

密叶初抽凤尾齐,纷纷苍雪点春泥。mì yè chū chōu fèng wěi qí,fēn fēn cāng xuě diǎn chūn ní。
遥知客到应非俗,好句无妨节上题。yáo zhī kè dào yīng fēi sú,hǎo jù wú fáng jié shàng tí。

写竹寄王仲渊

王绂

几度相思目断云,乡心无那惜离群。jǐ dù xiāng sī mù duàn yún,xiāng xīn wú nà xī lí qún。
殷勤寄语诸亲旧,衰貌年来似此君。yīn qín jì yǔ zhū qīn jiù,shuāi mào nián lái shì cǐ jūn。

种竹月馀稍觉憔悴恐有不安意用前韵慰之

王绂

东风无处不阳春,小草皆承雨露新。dōng fēng wú chù bù yáng chūn,xiǎo cǎo jiē chéng yǔ lù xīn。
底事独含憔悴色,多应不乐近嚣尘。dǐ shì dú hán qiáo cuì sè,duō yīng bù lè jìn xiāo chén。

种竹月馀稍觉憔悴恐有不安意用前韵慰之

王绂

不作风声即雨声,客窗萧索可怜生。bù zuò fēng shēng jí yǔ shēng,kè chuāng xiāo suǒ kě lián shēng。
凭君切莫怀乡土,随处何妨弄锦䙀。píng jūn qiè mò huái xiāng tǔ,suí chù hé fáng nòng jǐn běng。

种竹月馀稍觉憔悴恐有不安意用前韵慰之

王绂

春泥过雨落花香,根下行鞭想渐长。chūn ní guò yǔ luò huā xiāng,gēn xià xíng biān xiǎng jiàn zhǎng。
正好峥嵘露头角,休教俗眼笑凄凉。zhèng hǎo zhēng róng lù tóu jiǎo,xiū jiào sú yǎn xiào qī liáng。

种竹月馀稍觉憔悴恐有不安意用前韵慰之

王绂

欲持杯酒慰清寒,作底含愁不尽欢。yù chí bēi jiǔ wèi qīng hán,zuò dǐ hán chóu bù jǐn huān。
当领主翁珍重意,特回青眼为君看。dāng lǐng zhǔ wēng zhēn zhòng yì,tè huí qīng yǎn wèi jūn kàn。

种竹月馀稍觉憔悴恐有不安意用前韵慰之

王绂

满城桃李斗芳新,车马春风紫陌尘。mǎn chéng táo lǐ dòu fāng xīn,chē mǎ chūn fēng zǐ mò chén。
君独胡为存苦节,饥虚休学采薇人。jūn dú hú wèi cún kǔ jié,jī xū xiū xué cǎi wēi rén。

种竹月馀稍觉憔悴恐有不安意用前韵慰之

王绂

扬州骑鹤理难齐,雨后来看两屐泥。yáng zhōu qí hè lǐ nán qí,yǔ hòu lái kàn liǎng jī ní。
相慰固惭无别物,新诗千首为君题。xiāng wèi gù cán wú bié wù,xīn shī qiān shǒu wèi jūn tí。

为家兄以中写归乐图并赋诗以寄

王绂

半生行役走风尘,年老还家乐更真。bàn shēng xíng yì zǒu fēng chén,nián lǎo hái jiā lè gèng zhēn。
遥想岁时欢聚处,可能相念未归人。yáo xiǎng suì shí huān jù chù,kě néng xiāng niàn wèi guī rén。

寄乡中诸亲旧

王绂

几番相忆强悲歌,久客京华奈老何。jǐ fān xiāng yì qiáng bēi gē,jiǔ kè jīng huá nài lǎo hé。
莫怪年来倍惆怅,白头亲旧已无多。mò guài nián lái bèi chóu chàng,bái tóu qīn jiù yǐ wú duō。

四时绝句寄题皆山轩

王绂

燕飞帘幕日初长,面面青山出短墙。yàn fēi lián mù rì chū zhǎng,miàn miàn qīng shān chū duǎn qiáng。
昨夜春归风雨送,满渠流水落花香。zuó yè chūn guī fēng yǔ sòng,mǎn qú liú shuǐ luò huā xiāng。

四时绝句寄题皆山轩

王绂

岚光飞翠入帘楹,枕簟生凉暑气清。lán guāng fēi cuì rù lián yíng,zhěn diàn shēng liáng shǔ qì qīng。
公退日斜新浴罢,坐看峰影过州城。gōng tuì rì xié xīn yù bà,zuò kàn fēng yǐng guò zhōu chéng。

四时绝句寄题皆山轩

王绂

屋外青山画不如,屋头高树影扶疏。wū wài qīng shān huà bù rú,wū tóu gāo shù yǐng fú shū。
晚来宾退轩窗静,一榻秋声夜读书。wǎn lái bīn tuì xuān chuāng jìng,yī tà qiū shēng yè dú shū。

四时绝句寄题皆山轩

王绂

雪飞林壑晓初晴,坐对琅玕眼倍明。xuě fēi lín hè xiǎo chū qíng,zuò duì láng gān yǎn bèi míng。
却忆夜来清梦里,满空鸾鹤上瑶京。què yì yè lái qīng mèng lǐ,mǎn kōng luán hè shàng yáo jīng。