古诗词

为夏叔度写葡萄于雪洲之上因赋叙别

王绂

我生负气尤好奇,襟怀抑塞蟠蛟螭。wǒ shēng fù qì yóu hǎo qí,jīn huái yì sāi pán jiāo chī。
屡遭屈折莫我知,向人委顺长低垂。lǚ zāo qū zhé mò wǒ zhī,xiàng rén wěi shùn zhǎng dī chuí。
倘尔逢君雪洲上,酌我凉州寄来酿。tǎng ěr féng jūn xuě zhōu shàng,zhuó wǒ liáng zhōu jì lái niàng。
醉倾墨汁为君涂,一吐胸中气千丈。zuì qīng mò zhī wèi jūn tú,yī tǔ xiōng zhōng qì qiān zhàng。
维时雨歇凉风生,薄阴零乱纵复横。wéi shí yǔ xiē liáng fēng shēng,báo yīn líng luàn zòng fù héng。
蛰龙蜕骨冷云湿,骊珠出海秋蟾明。zhé lóng tuì gǔ lěng yún shī,lí zhū chū hǎi qiū chán míng。
坐间观者皆惊讶,何繇宝帐人间挂。zuò jiān guān zhě jiē jīng yà,hé yáo bǎo zhàng rén jiān guà。
恐令痴眼起贪心,主者收藏始知画。kǒng lìng chī yǎn qǐ tān xīn,zhǔ zhě shōu cáng shǐ zhī huà。
知我如君能有几,此术聊将游戏耳。zhī wǒ rú jūn néng yǒu jǐ,cǐ shù liáo jiāng yóu xì ěr。
白鸥湖海一身轻,长揖谢君吾去矣。bái ōu hú hǎi yī shēn qīng,zhǎng yī xiè jūn wú qù yǐ。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

登剑台望京华作

王绂

一上高台首重回,五云何处是蓬莱。yī shàng gāo tái shǒu zhòng huí,wǔ yún hé chù shì péng lái。
帆随雁影天边去,人共春光日下来。fān suí yàn yǐng tiān biān qù,rén gòng chūn guāng rì xià lái。
淮甸烟销平似掌,河流冰泮碧于苔。huái diān yān xiāo píng shì zhǎng,hé liú bīng pàn bì yú tái。
翠华行幸应非远,佳气氤氲绕上台。cuì huá xíng xìng yīng fēi yuǎn,jiā qì yīn yūn rào shàng tái。

寄同舍余彦行乡友

王绂

髫年交谊在乡闾,老大京华共客居。tiáo nián jiāo yì zài xiāng lǘ,lǎo dà jīng huá gòng kè jū。
分手又经千里远,对床空忆两年馀。fēn shǒu yòu jīng qiān lǐ yuǎn,duì chuáng kōng yì liǎng nián yú。
春风禁苑莺声早,暮雨关河雁影疏。chūn fēng jìn yuàn yīng shēng zǎo,mù yǔ guān hé yàn yǐng shū。
聚散人生那可料,平安须用托缄书。jù sàn rén shēng nà kě liào,píng ān xū yòng tuō jiān shū。

夜泊徐州

王绂

楼船今夜宿彭城,楚汉当时此战争。lóu chuán jīn yè sù péng chéng,chǔ hàn dāng shí cǐ zhàn zhēng。
帝业定知归有道,兵家尤忌出无名。dì yè dìng zhī guī yǒu dào,bīng jiā yóu jì chū wú míng。
废兴旧迹馀山色,今古流年逐水声。fèi xīng jiù jì yú shān sè,jīn gǔ liú nián zhú shuǐ shēng。
感慨独吟眠未得,忍看孤月照人明。gǎn kǎi dú yín mián wèi dé,rěn kàn gū yuè zhào rén míng。

静夜

王绂

夜久篆烟凝,欲眠方掩扃。yè jiǔ zhuàn yān níng,yù mián fāng yǎn jiōng。
梧桐窗外月,悭到枕边屏。wú tóng chuāng wài yuè,qiān dào zhěn biān píng。

芭蕉

王绂

嫩绿开如扇,不禁风雨秋。nèn lǜ kāi rú shàn,bù jìn fēng yǔ qiū。
都来浑几叶,作出许多愁。dōu lái hún jǐ yè,zuò chū xǔ duō chóu。

题斗方山水

王绂

雨过乱泉流,风声满树头。yǔ guò luàn quán liú,fēng shēng mǎn shù tóu。
山斋如斗大,容得许多秋。shān zhāi rú dòu dà,róng dé xǔ duō qiū。

和董校书秋香十咏种菊

王绂

根宜宿土随,疏列可分移。gēn yí sù tǔ suí,shū liè kě fēn yí。
只恐人轻触,先教护短篱。zhǐ kǒng rén qīng chù,xiān jiào hù duǎn lí。

和董校书秋香十咏种菊

王绂

灌时须趁晓,日出露将晞。guàn shí xū chèn xiǎo,rì chū lù jiāng xī。
栽后无多日,苗添几叶肥。zāi hòu wú duō rì,miáo tiān jǐ yè féi。

和董校书秋香十咏种菊

王绂

种尔酬佳节,节过开尚迟。zhǒng ěr chóu jiā jié,jié guò kāi shàng chí。
纵令迟更好,争似莫愆期。zòng lìng chí gèng hǎo,zhēng shì mò qiān qī。

和董校书秋香十咏种菊

王绂

无日不相访,殷勤直到开。wú rì bù xiāng fǎng,yīn qín zhí dào kāi。
一从栽种后,篱落几徘徊。yī cóng zāi zhǒng hòu,lí luò jǐ pái huái。

和董校书秋香十咏种菊

王绂

秋来菊覆畦,青蕊着枝时。qiū lái jú fù qí,qīng ruǐ zhe zhī shí。
蕊少花方好,浑消三两枝。ruǐ shǎo huā fāng hǎo,hún xiāo sān liǎng zhī。

和董校书秋香十咏种菊

王绂

秋来开几丛,宛见晋人风。qiū lái kāi jǐ cóng,wǎn jiàn jìn rén fēng。
折向东屏笑,樽中酒可空。zhé xiàng dōng píng xiào,zūn zhōng jiǔ kě kōng。

和董校书秋香十咏种菊

王绂

篱下开虽好,盆中看亦宜。lí xià kāi suī hǎo,pén zhōng kàn yì yí。
金钱盈屋里,宁敢富翁欺。jīn qián yíng wū lǐ,níng gǎn fù wēng qī。

和董校书秋香十咏种菊

王绂

篱畔醉黄花,巾披一幅纱。lí pàn zuì huáng huā,jīn pī yī fú shā。
浊醪还自酿,何必向邻赊。zhuó láo hái zì niàng,hé bì xiàng lín shē。

和董校书秋香十咏种菊

王绂

秋菊可餐服,落英多晚香。qiū jú kě cān fú,luò yīng duō wǎn xiāng。
不知骚赋后,才思有谁强。bù zhī sāo fù hòu,cái sī yǒu shuí qiáng。