古诗词

题师将军寿椿堂

王绂

我闻南华老仙所谈之灵椿,长年度世殊可人。wǒ wén nán huá lǎo xiān suǒ tán zhī líng chūn,zhǎng nián dù shì shū kě rén。
尔来万有八千岁,方乃一秋兼一春。ěr lái wàn yǒu bā qiān suì,fāng nǎi yī qiū jiān yī chūn。
桓桓师将军,忠孝孰可伦。huán huán shī jiāng jūn,zhōng xiào shú kě lún。
缅思此椿寿,将以奉严君。miǎn sī cǐ chūn shòu,jiāng yǐ fèng yán jūn。
严君乃是先皇之虎臣,英姿雄略如有神。yán jūn nǎi shì xiān huáng zhī hǔ chén,yīng zī xióng lüè rú yǒu shén。
起家昔住荆溪滨,曾同周处为比邻。qǐ jiā xī zhù jīng xī bīn,céng tóng zhōu chù wèi bǐ lín。
惟将三尺剑,扫净六合尘。wéi jiāng sān chǐ jiàn,sǎo jìng liù hé chén。
先皇骑龙上苍旻,攀髯不及空逡巡。xiān huáng qí lóng shàng cāng mín,pān rán bù jí kōng qūn xún。
至今心尚赤,其奈发如银。zhì jīn xīn shàng chì,qí nài fā rú yín。
将军袭爵尤忠勤,远持节钺镇八闽。jiāng jūn xí jué yóu zhōng qín,yuǎn chí jié yuè zhèn bā mǐn。
列鼎之养何足珍,惟思种椿搆堂怡其亲。liè dǐng zhī yǎng hé zú zhēn,wéi sī zhǒng chūn gòu táng yí qí qīn。
君不见椿枝长茂椿叶重,堂前人对椿阴浓。jūn bù jiàn chūn zhī zhǎng mào chūn yè zhòng,táng qián rén duì chūn yīn nóng。
灵根盘结托厚地,高柯直上摩苍穹。líng gēn pán jié tuō hòu dì,gāo kē zhí shàng mó cāng qióng。
蟠桃见之犹屈膝,乔松并之应敛容。pán táo jiàn zhī yóu qū xī,qiáo sōng bìng zhī yīng liǎn róng。
况并颦眉杨柳低头榕,世间凡木莫与同。kuàng bìng pín méi yáng liǔ dī tóu róng,shì jiān fán mù mò yǔ tóng。
呜呼世间凡木莫与同,唯孔明庙前之老柏,千古可与相争雄。wū hū shì jiān fán mù mò yǔ tóng,wéi kǒng míng miào qián zhī lǎo bǎi,qiān gǔ kě yǔ xiāng zhēng xióng。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

和董校书秋香十咏种菊

王绂

浊酒几番醉,黄花千古秋。zhuó jiǔ jǐ fān zuì,huáng huā qiān gǔ qiū。
酒香花正好,不必漫生愁。jiǔ xiāng huā zhèng hǎo,bù bì màn shēng chóu。

题山水

王绂

路缘清涧转,门对白云闲。lù yuán qīng jiàn zhuǎn,mén duì bái yún xián。
每每看图画,令人忆故山。měi měi kàn tú huà,lìng rén yì gù shān。

题邹园十咏容春阁

王绂

一醉更无事,四时长有花。yī zuì gèng wú shì,sì shí zhǎng yǒu huā。
谁知春去尽,却独在君家。shuí zhī chūn qù jǐn,què dú zài jūn jiā。

题邹园十咏容春阁

王绂

人生贵自适,于焉乐所遇。rén shēng guì zì shì,yú yān lè suǒ yù。
开轩水石间,无限湖山趣。kāi xuān shuǐ shí jiān,wú xiàn hú shān qù。

题邹园十咏容春阁

王绂

亭前竹色好,亭下池水宽。tíng qián zhú sè hǎo,tíng xià chí shuǐ kuān。
平波浸寒影,古镜飞青鸾。píng bō jìn hán yǐng,gǔ jìng fēi qīng luán。

题邹园十咏容春阁

王绂

米老拜为丈,我复结为友。mǐ lǎo bài wèi zhàng,wǒ fù jié wèi yǒu。
坚贞太古心,天地同不朽。jiān zhēn tài gǔ xīn,tiān dì tóng bù xiǔ。

题邹园十咏容春阁

王绂

斋前凿方池,聊以供涤砚。zhāi qián záo fāng chí,liáo yǐ gōng dí yàn。
云影与天光,波静时时见。yún yǐng yǔ tiān guāng,bō jìng shí shí jiàn。

题邹园十咏容春阁

王绂

疑是广寒物,金翠何灿灿。yí shì guǎng hán wù,jīn cuì hé càn càn。
香风四面围,经霜犹不散。xiāng fēng sì miàn wéi,jīng shuāng yóu bù sàn。

题邹园十咏容春阁

王绂

香叶多攀结,铜柯巧屈蟠。xiāng yè duō pān jié,tóng kē qiǎo qū pán。
苍龙倚檐外,翠壁耸高寒。cāng lóng yǐ yán wài,cuì bì sǒng gāo hán。

题邹园十咏容春阁

王绂

结盖多川产,盘根盛吴中。jié gài duō chuān chǎn,pán gēn shèng wú zhōng。
清风记赋笔,允矣欧阳公。qīng fēng jì fù bǐ,yǔn yǐ ōu yáng gōng。

题邹园十咏容春阁

王绂

柔条架低屋,紫心开玉团。róu tiáo jià dī wū,zǐ xīn kāi yù tuán。
摘花酿芳醑,清香入肺肝。zhāi huā niàng fāng xǔ,qīng xiāng rù fèi gān。

题邹园十咏容春阁

王绂

爱此九节蒲,托根一拳石。ài cǐ jiǔ jié pú,tuō gēn yī quán shí。
晴窗风日妍,相看眼逾碧。qíng chuāng fēng rì yán,xiāng kàn yǎn yú bì。

松溪书屋

王绂

一榻半书卷,主翁如此清。yī tà bàn shū juǎn,zhǔ wēng rú cǐ qīng。
松风与溪水,夜夜作秋声。sōng fēng yǔ xī shuǐ,yè yè zuò qiū shēng。

题画

王绂

繁露陨黄叶,西风起白蘋。fán lù yǔn huáng yè,xī fēng qǐ bái píng。
一声新雁过,惊却未归人。yī shēng xīn yàn guò,jīng què wèi guī rén。

晚节

王绂

不独宜烟雨,尤能傲雪霜。bù dú yí yān yǔ,yóu néng ào xuě shuāng。
隆冬残腊里,相伴野梅芳。lóng dōng cán là lǐ,xiāng bàn yě méi fāng。