古诗词

送深上人湛然游方

王绂

我生忆当年少时,清狂纵逸谁能羁。wǒ shēng yì dāng nián shǎo shí,qīng kuáng zòng yì shuí néng jī。
杖头百钱一壶酒,布袜青鞋随所之。zhàng tóu bǎi qián yī hú jiǔ,bù wà qīng xié suí suǒ zhī。
不肯低头学干谒,每向名山访幽绝。bù kěn dī tóu xué gàn yè,měi xiàng míng shān fǎng yōu jué。
片帆晴度浙江涛,疋马寒冲蓟门雪。piàn fān qíng dù zhè jiāng tāo,pǐ mǎ hán chōng jì mén xuě。
黄河西来一带横,岷江东下连沧溟。huáng hé xī lái yī dài héng,mín jiāng dōng xià lián cāng míng。
望中惟觉隘寰宇,物外尚欲登蓬瀛。wàng zhōng wéi jué ài huán yǔ,wù wài shàng yù dēng péng yíng。
年来潦倒浑无用,疾气攻身常隐痛。nián lái lǎo dào hún wú yòng,jí qì gōng shēn cháng yǐn tòng。
稍因休暇辄欲眠,并舍相呼懒行动。shāo yīn xiū xiá zhé yù mián,bìng shě xiāng hū lǎn xíng dòng。
矧并感荷君恩深,优容散逸居词林。shěn bìng gǎn hé jūn ēn shēn,yōu róng sàn yì jū cí lín。
私怀固有寻山约,激切难忘恋阙心。sī huái gù yǒu xún shān yuē,jī qiè nán wàng liàn quē xīn。
云水烟霞应宿好,静自寻思还自笑。yún shuǐ yān xiá yīng sù hǎo,jìng zì xún sī hái zì xiào。
至今天姥与匡庐,清夜犹能梦中到。zhì jīn tiān lǎo yǔ kuāng lú,qīng yè yóu néng mèng zhōng dào。
深师乃是学佛人,与予似有三生因。shēn shī nǎi shì xué fú rén,yǔ yǔ shì yǒu sān shēng yīn。
岭上孤云久为伴,天涯片月长随身。lǐng shàng gū yún jiǔ wèi bàn,tiān yá piàn yuè zhǎng suí shēn。
清容磊落苍厓古,破衲斓斑杂缯补。qīng róng lěi luò cāng yá gǔ,pò nà lán bān zá zēng bǔ。
不惟潭底解降龙,才遇山深即驯虎。bù wéi tán dǐ jiě jiàng lóng,cái yù shān shēn jí xùn hǔ。
初从云中登五台,淮流杯渡江云开。chū cóng yún zhōng dēng wǔ tái,huái liú bēi dù jiāng yún kāi。
少林长芦虽古刹,丛林须向京都来。shǎo lín zhǎng lú suī gǔ shā,cóng lín xū xiàng jīng dōu lái。
京都诸山遍游瞩,犹能过我蓬庵宿。jīng dōu zhū shān biàn yóu zhǔ,yóu néng guò wǒ péng ān sù。
对榻听残上苑钟,论诗剪尽西窗烛。duì tà tīng cán shàng yuàn zhōng,lùn shī jiǎn jǐn xī chuāng zhú。
相看身世总忘机,水自潺潺云自飞。xiāng kàn shēn shì zǒng wàng jī,shuǐ zì chán chán yún zì fēi。
师利远寻居士室,大颠留却使君衣。shī lì yuǎn xún jū shì shì,dà diān liú què shǐ jūn yī。
无心偶尔欣相遇,又复飘然拂衣去。wú xīn ǒu ěr xīn xiāng yù,yòu fù piāo rán fú yī qù。
问师此去游何方,多半名山我游处。wèn shī cǐ qù yóu hé fāng,duō bàn míng shān wǒ yóu chù。
大江南北浙东西,是处堪行路不迷。dà jiāng nán běi zhè dōng xī,shì chù kān xíng lù bù mí。
试觅名山最奇处,石间多有我留题。shì mì míng shān zuì qí chù,shí jiān duō yǒu wǒ liú tí。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

次韵张真人所画潇湘意

王绂

苍龙掩雨响萧骚,墨沼风生起翠涛。cāng lóng yǎn yǔ xiǎng xiāo sāo,mò zhǎo fēng shēng qǐ cuì tāo。
想见仙翁挥洒罢,洞庭空阔楚山高。xiǎng jiàn xiān wēng huī sǎ bà,dòng tíng kōng kuò chǔ shān gāo。

题海榴靛瓮鸟

王绂

曾随阿母作青衣,人世于今几变移。céng suí ā mǔ zuò qīng yī,rén shì yú jīn jǐ biàn yí。
仙驾不来云路杳,海榴枝上立多时。xiān jià bù lái yún lù yǎo,hǎi liú zhī shàng lì duō shí。

题桂花士女

王绂

沈沈凉夜玉阶空,独立含情小苑东。shěn shěn liáng yè yù jiē kōng,dú lì hán qíng xiǎo yuàn dōng。
明月未来人已倦,薄罗香透木樨风。míng yuè wèi lái rén yǐ juàn,báo luó xiāng tòu mù xī fēng。

喜家兄以中自滇南归

王绂

每叹飘零若转蓬,归来复喜两情浓。měi tàn piāo líng ruò zhuǎn péng,guī lái fù xǐ liǎng qíng nóng。
翻思在昔遥相忆,山水几重云几重。fān sī zài xī yáo xiāng yì,shān shuǐ jǐ zhòng yún jǐ zhòng。

写墨竹遗人

王绂

满几秋阴落砚池,漫涂烟雨墨淋漓。mǎn jǐ qiū yīn luò yàn chí,màn tú yān yǔ mò lín lí。
不工形似难持玩,一种闲情许自知。bù gōng xíng shì nán chí wán,yī zhǒng xián qíng xǔ zì zhī。

古木竹石

王绂

苍苍寒色未知春,野石荒苔古涧滨。cāng cāng hán sè wèi zhī chūn,yě shí huāng tái gǔ jiàn bīn。
一段闲情谁可共,相知殊是寂寥人。yī duàn xián qíng shuí kě gòng,xiāng zhī shū shì jì liáo rén。

桃源图

王绂

碧嶂排空隔世尘,几家鸡犬自相亲。bì zhàng pái kōng gé shì chén,jǐ jiā jī quǎn zì xiāng qīn。
种桃底事临溪水,惹得渔郎来问津。zhǒng táo dǐ shì lín xī shuǐ,rě dé yú láng lái wèn jīn。

王绂

舟子歌残月欲低,一枝苍翠凤毛齐。zhōu zi gē cán yuè yù dī,yī zhī cāng cuì fèng máo qí。
几番风雨打篷夜,梦入楚云湘水西。jǐ fān fēng yǔ dǎ péng yè,mèng rù chǔ yún xiāng shuǐ xī。

题画赠刘巡检

王绂

柳暗花深犬不惊,雨晴村巷绿苔生。liǔ àn huā shēn quǎn bù jīng,yǔ qíng cūn xiàng lǜ tái shēng。
县中近日无巡警,挟弹来听树底莺。xiàn zhōng jìn rì wú xún jǐng,xié dàn lái tīng shù dǐ yīng。

题士女戏婴图

王绂

新剪春衫白苎轻,宜男花放午风晴。xīn jiǎn chūn shān bái zhù qīng,yí nán huā fàng wǔ fēng qíng。
儿痴未肯离怀抱,却忆当时弄化生。ér chī wèi kěn lí huái bào,què yì dāng shí nòng huà shēng。

送友

王绂

路极天涯未忍分,一重山外一重云。lù jí tiān yá wèi rěn fēn,yī zhòng shān wài yī zhòng yún。
人生自古多离别,江海飘零岂独君。rén shēng zì gǔ duō lí bié,jiāng hǎi piāo líng qǐ dú jūn。

写古松图寄澄江教谕蔡广文

王绂

长年云气护奇材,鳞满霜皮蚀古苔。zhǎng nián yún qì hù qí cái,lín mǎn shuāng pí shí gǔ tái。
只恐化龙天上去,清阴不复覆书台。zhǐ kǒng huà lóng tiān shàng qù,qīng yīn bù fù fù shū tái。

送僧怀师古庵住惠山并写竹枝以赠

王绂

泉声山色古今同,师去尤能继若翁。quán shēng shān sè gǔ jīn tóng,shī qù yóu néng jì ruò wēng。
临别自惭无可赠,一枝聊为助清风。lín bié zì cán wú kě zèng,yī zhī liáo wèi zhù qīng fēng。

寄乡人

王绂

浪将踪迹寄京华,深负秋香一径花。làng jiāng zōng jì jì jīng huá,shēn fù qiū xiāng yī jìng huā。
欲托归心向潮水,朝朝暮暮过君家。yù tuō guī xīn xiàng cháo shuǐ,cháo cháo mù mù guò jūn jiā。

题静照轩

王绂

门掩闲庭草色新,箪瓢穷巷不知贫。mén yǎn xián tíng cǎo sè xīn,dān piáo qióng xiàng bù zhī pín。
东风一夜消残雪,花柳眼前随处春。dōng fēng yī yè xiāo cán xuě,huā liǔ yǎn qián suí chù chūn。