古诗词

长诗一章美韩侯也侯宰无锡多善政复以捍御有功遂升州守之秩行且有日乡人王昶会予京师能具谈侯德予辱知遇尤深弗得归预攀辕之列敬用次第昶言赋成长诗五十韵使邑人歌之窃比甘棠之咏云耳

王绂

有客黄昏来寓邸,扣门吴语知乡里。yǒu kè huáng hūn lái yù dǐ,kòu mén wú yǔ zhī xiāng lǐ。
肃容升堂再拜馀,袖出平安书一纸。sù róng shēng táng zài bài yú,xiù chū píng ān shū yī zhǐ。
上言间阔苦忧思,下叙寒温询动止。shàng yán jiān kuò kǔ yōu sī,xià xù hán wēn xún dòng zhǐ。
灯前鸡黍款客尝,品味无兼嗟客里。dēng qián jī shǔ kuǎn kè cháng,pǐn wèi wú jiān jiē kè lǐ。
酒酣询访悉乡闾,祗说韩侯政声美。jiǔ hān xún fǎng xī xiāng lǘ,zhī shuō hán hóu zhèng shēng měi。
自从侯初下车日,务敦朴厚消浮靡。zì cóng hóu chū xià chē rì,wù dūn pǔ hòu xiāo fú mí。
劝民衣食务农桑,游食咸驱业耘耔。quàn mín yī shí wù nóng sāng,yóu shí xián qū yè yún zǐ。
西风阡陌凉雨晴,黍稷盈畴光薿薿。xī fēng qiān mò liáng yǔ qíng,shǔ jì yíng chóu guāng nǐ nǐ。
日斜村巷归牛羊,霜老园林熟梨柿。rì xié cūn xiàng guī niú yáng,shuāng lǎo yuán lín shú lí shì。
每岁春秋社祭馀,亲率吾民行饮礼。měi suì chūn qiū shè jì yú,qīn lǜ wú mín xíng yǐn lǐ。
推崇有德尊高年,一一酒行躬拜跽。tuī chóng yǒu dé zūn gāo nián,yī yī jiǔ xíng gōng bài jì。
宾主从容酬献间,观感人人良有启。bīn zhǔ cóng róng chóu xiàn jiān,guān gǎn rén rén liáng yǒu qǐ。
时因公暇入庠舍,左右琴书坐凭几。shí yīn gōng xiá rù xiáng shě,zuǒ yòu qín shū zuò píng jǐ。
诸生济济趋上堂,问难执经穷至理。zhū shēng jì jì qū shàng táng,wèn nán zhí jīng qióng zhì lǐ。
遂致吾乡孝弟风,敦睦夐非他邑比。suì zhì wú xiāng xiào dì fēng,dūn mù xiòng fēi tā yì bǐ。
纵有凶顽亦革面,讼庭罕见施鞭捶。zòng yǒu xiōng wán yì gé miàn,sòng tíng hǎn jiàn shī biān chuí。
岂独强梁化柔顺,坐使妖魑绝淫祀。qǐ dú qiáng liáng huà róu shùn,zuò shǐ yāo chī jué yín sì。
寸心既正天弗违,雨旸任意如颐指。cùn xīn jì zhèng tiān fú wéi,yǔ yáng rèn yì rú yí zhǐ。
事神治民各尽心,实以一廉先律已。shì shén zhì mín gè jǐn xīn,shí yǐ yī lián xiān lǜ yǐ。
处心宽仁复明恕,皎若日星清似水。chù xīn kuān rén fù míng shù,jiǎo ruò rì xīng qīng shì shuǐ。
况复尤长捍御功,文武全才孰能拟。kuàng fù yóu zhǎng hàn yù gōng,wén wǔ quán cái shú néng nǐ。
象纬今年示灾变,天兵抵阙除奸宄。xiàng wěi jīn nián shì zāi biàn,tiān bīng dǐ quē chú jiān guǐ。
雄师百万才渡淮,败卒南奔散如蚁。xióng shī bǎi wàn cái dù huái,bài zú nán bēn sàn rú yǐ。
却来州县事劫掠,行旅道边相枕死。què lái zhōu xiàn shì jié lüè,xíng lǚ dào biān xiāng zhěn sǐ。
顿使前时革面徒,旧恶乘风亦群起。dùn shǐ qián shí gé miàn tú,jiù è chéng fēng yì qún qǐ。
白昼挥戈肆仇杀,阖室连村遭破燬。bái zhòu huī gē sì chóu shā,hé shì lián cūn zāo pò huǐ。
圣皇戡乱已登极,如日行空正天纪。shèng huáng kān luàn yǐ dēng jí,rú rì xíng kōng zhèng tiān jì。
诏书驰布宣至仁,此辈猖狂犹未已。zhào shū chí bù xuān zhì rén,cǐ bèi chāng kuáng yóu wèi yǐ。
侯言我职当字民,涂炭吾民能坐视。hóu yán wǒ zhí dāng zì mín,tú tàn wú mín néng zuò shì。
协谋僚寀集吏卒,爰整戈矛张弓矢。xié móu liáo cǎi jí lì zú,yuán zhěng gē máo zhāng gōng shǐ。
奋身鼓勇当众先,尽获渠魁磔诸市。fèn shēn gǔ yǒng dāng zhòng xiān,jǐn huò qú kuí zhé zhū shì。
从此居民始贴席,老稚欣欣免惊徙。cóng cǐ jū mín shǐ tiē xí,lǎo zhì xīn xīn miǎn jīng xǐ。
且今无恙共相见,不得我侯安得尔。qiě jīn wú yàng gòng xiāng jiàn,bù dé wǒ hóu ān dé ěr。
事定侯来达上闻,奏功特启宸衷喜。shì dìng hóu lái dá shàng wén,zòu gōng tè qǐ chén zhōng xǐ。
锡赉荣颁品秩尊,县令乔迁州刺史。xī lài róng bān pǐn zhì zūn,xiàn lìng qiáo qiān zhōu cì shǐ。
只今催上去有期,无计攀留嗟失恃。zhǐ jīn cuī shàng qù yǒu qī,wú jì pān liú jiē shī shì。
徒切甘棠去后思,抚字情亲恩浃髓。tú qiè gān táng qù hòu sī,fǔ zì qíng qīn ēn jiā suǐ。
我闻客言兴叹嗟,始信学优才可仕。wǒ wén kè yán xīng tàn jiē,shǐ xìn xué yōu cái kě shì。
忆予前岁初还家,旧业荒芜没荆杞。yì yǔ qián suì chū hái jiā,jiù yè huāng wú méi jīng qǐ。
亦曾修刺谒侯堂,一见下阶蒙倒屣。yì céng xiū cì yè hóu táng,yī jiàn xià jiē méng dào xǐ。
谬承奖谕勉前修,不以孤寒辄相鄙。miù chéng jiǎng yù miǎn qián xiū,bù yǐ gū hán zhé xiāng bǐ。
迩来别侯已三载,雅论洋洋犹在耳。ěr lái bié hóu yǐ sān zài,yǎ lùn yáng yáng yóu zài ěr。
会侯来京我入蜀,彼此参商乃如是。huì hóu lái jīng wǒ rù shǔ,bǐ cǐ cān shāng nǎi rú shì。
感侯知我情更深,听客之言良有以。gǎn hóu zhī wǒ qíng gèng shēn,tīng kè zhī yán liáng yǒu yǐ。
古云郎官应列宿,益信斯言非谬矣。gǔ yún láng guān yīng liè sù,yì xìn sī yán fēi miù yǐ。
百里民心有休戚,政关令佐人臧否。bǎi lǐ mín xīn yǒu xiū qī,zhèng guān lìng zuǒ rén zāng fǒu。
嗟我韩侯能惠民,政声足与龚黄齿。jiē wǒ hán hóu néng huì mín,zhèng shēng zú yǔ gōng huáng chǐ。
愿言守令皆韩侯,尧舜吾民立堪俟。yuàn yán shǒu lìng jiē hán hóu,yáo shùn wú mín lì kān qí。
侯当此去不再留,发轫青云自兹始。hóu dāng cǐ qù bù zài liú,fā rèn qīng yún zì zī shǐ。
客还为我深致辞,攀饯无繇身绊此。kè hái wèi wǒ shēn zhì cí,pān jiàn wú yáo shēn bàn cǐ。
山斗区区景仰情,作诗颂侯烦送似。shān dòu qū qū jǐng yǎng qíng,zuò shī sòng hóu fán sòng shì。
王绂

王绂

明常州府无锡人,字孟端,号友石生,以隐居九龙山,又号九龙山人。自少志气高发,北游逾雁门。永乐中以荐入翰林为中书舍人。善书法,自谓书必如古人,庶可名业传后。尤工画山水竹石,妙绝一时。性高介绝俗,豪贵往见,每闭门不纳。有《王舍人诗集》。 王绂的作品>>

猜您喜欢

黄广文席上咏白瓷杯

王绂

愁把相逢一笑开,广文今夕试新杯。chóu bǎ xiāng féng yī xiào kāi,guǎng wén jīn xī shì xīn bēi。
浅深自是甄陶出,制作应从模范来。qiǎn shēn zì shì zhēn táo chū,zhì zuò yīng cóng mó fàn lái。
清夜举时宜问月,初春携处好寻梅。qīng yè jǔ shí yí wèn yuè,chū chūn xié chù hǎo xún méi。
摩挲醉眼灯前看,玉质娟娟绝点埃。mó sā zuì yǎn dēng qián kàn,yù zhì juān juān jué diǎn āi。

耳聩自嘲

王绂

自喜从今不畏雷,是非无较转痴呆。zì xǐ cóng jīn bù wèi léi,shì fēi wú jiào zhuǎn chī dāi。
心情要与分明解,指掌须教点画来。xīn qíng yào yǔ fēn míng jiě,zhǐ zhǎng xū jiào diǎn huà lái。
每事应酬将意测,卒时呼唤肯头回。měi shì yīng chóu jiāng yì cè,zú shí hū huàn kěn tóu huí。
偶逢生客初相访,未及交谈便指腮。ǒu féng shēng kè chū xiāng fǎng,wèi jí jiāo tán biàn zhǐ sāi。

谢吕先生惠幅巾

王绂

乌纱寄惠承高谊,两带翩翩一幅全。wū shā jì huì chéng gāo yì,liǎng dài piān piān yī fú quán。
制度想从周礼出,风流得自晋人传。zhì dù xiǎng cóng zhōu lǐ chū,fēng liú dé zì jìn rén chuán。
寒炉坐守偏相称,晓镜看来亦自妍。hán lú zuò shǒu piān xiāng chēng,xiǎo jìng kàn lái yì zì yán。
昨夜寻梅到山寺,僧言疑是老逋仙。zuó yè xún méi dào shān sì,sēng yán yí shì lǎo bū xiān。

为夏以廉写松于扇

王绂

宠拜秦封未足夸,昂霄耸壑势槎牙。chǒng bài qín fēng wèi zú kuā,áng xiāo sǒng hè shì chá yá。
扫烟曾见烧成墨,酿酒常思剩采花。sǎo yān céng jiàn shāo chéng mò,niàng jiǔ cháng sī shèng cǎi huā。
夜静风声惊鸟雀,月明林影写龙蛇。yè jìng fēng shēng jīng niǎo què,yuè míng lín yǐng xiě lóng shé。
携归好为而翁寿,岁晚相看色转嘉。xié guī hǎo wèi ér wēng shòu,suì wǎn xiāng kàn sè zhuǎn jiā。

题萧仲和戍成都思亲卷

王绂

剑阁峥嵘列翠岑,东吴一望一沾襟。jiàn gé zhēng róng liè cuì cén,dōng wú yī wàng yī zhān jīn。
不惟客久怀乡切,复恐亲尤念子深。bù wéi kè jiǔ huái xiāng qiè,fù kǒng qīn yóu niàn zi shēn。
甘旨百年乌鸟志,关河千里白云心。gān zhǐ bǎi nián wū niǎo zhì,guān hé qiān lǐ bái yún xīn。
知君近得荣归好,爱日惟忧暮景侵。zhī jūn jìn dé róng guī hǎo,ài rì wéi yōu mù jǐng qīn。

寄樗林华先生

王绂

先生眼里虽无子,怀抱老年能自开。xiān shēng yǎn lǐ suī wú zi,huái bào lǎo nián néng zì kāi。
令女素称闺阁秀,外甥尤具孝廉材。lìng nǚ sù chēng guī gé xiù,wài shēng yóu jù xiào lián cái。
一筇吟影梅边月,两屐行踪竹下苔。yī qióng yín yǐng méi biān yuè,liǎng jī xíng zōng zhú xià tái。
别久令人想高致,雪中应拟泛舟来。bié jiǔ lìng rén xiǎng gāo zhì,xuě zhōng yīng nǐ fàn zhōu lái。

为夏雪洲舟中屏上写竹

王绂

一剪轻云落小舟,漫将书法效湖州。yī jiǎn qīng yún luò xiǎo zhōu,màn jiāng shū fǎ xiào hú zhōu。
清游便欲邀坡老,雅好还宜载子猷。qīng yóu biàn yù yāo pō lǎo,yǎ hǎo hái yí zài zi yóu。
篷底影横湘浦月,灯前声带海门秋。péng dǐ yǐng héng xiāng pǔ yuè,dēng qián shēng dài hǎi mén qiū。
兴来欲作长竿去,钓却连鳌访十洲。xīng lái yù zuò zhǎng gān qù,diào què lián áo fǎng shí zhōu。

赠徐君邦孝

王绂

难后不知何处在,客中相见鬓丝新。nán hòu bù zhī hé chù zài,kè zhōng xiāng jiàn bìn sī xīn。
此身已老谁知己,旧业如今尽属邻。cǐ shēn yǐ lǎo shuí zhī jǐ,jiù yè rú jīn jǐn shǔ lín。
归梦几回胶岭月,借耕十亩练塘春。guī mèng jǐ huí jiāo lǐng yuè,jiè gēng shí mǔ liàn táng chūn。
人生万事应难料,未信长年孺子贫。rén shēng wàn shì yīng nán liào,wèi xìn zhǎng nián rú zi pín。

用韩先生看梅韵述怀

王绂

嗅梅林下看新晴,顿觉萧然俗虑清。xiù méi lín xià kàn xīn qíng,dùn jué xiāo rán sú lǜ qīng。
事往语人犹在梦,才疏于世若忘情。shì wǎng yǔ rén yóu zài mèng,cái shū yú shì ruò wàng qíng。
雨添江水春无迹,雪堕松梢夜有声。yǔ tiān jiāng shuǐ chūn wú jì,xuě duò sōng shāo yè yǒu shēng。
自古人生须适意,是非身后托谁明。zì gǔ rén shēng xū shì yì,shì fēi shēn hòu tuō shuí míng。

适闲翁以松蕈风销见饷以诗戏呈

王绂

寄来佳品见高情,露菌风销始识名。jì lái jiā pǐn jiàn gāo qíng,lù jūn fēng xiāo shǐ shí míng。
翠釜煮时云朵朵,玉纤传处雪盈盈。cuì fǔ zhǔ shí yún duǒ duǒ,yù xiān chuán chù xuě yíng yíng。
香甘绝胜牛酥饼,嫩滑偏宜豆乳羹。xiāng gān jué shèng niú sū bǐng,nèn huá piān yí dòu rǔ gēng。
却爱老饕难便饱,吟肠依旧作雷鸣。què ài lǎo tāo nán biàn bǎo,yín cháng yī jiù zuò léi míng。

钓诗钩

王绂

好句如璜得者难,江天佳趣浩漫漫。hǎo jù rú huáng dé zhě nán,jiāng tiān jiā qù hào màn màn。
长吟对酒初投饵,小立支筇胜把竿。zhǎng yín duì jiǔ chū tóu ěr,xiǎo lì zhī qióng shèng bǎ gān。
兴逐白鸥挥彩笔,思牵华藻出层澜。xīng zhú bái ōu huī cǎi bǐ,sī qiān huá zǎo chū céng lán。
只今湖海多风雅,不独名高七里滩。zhǐ jīn hú hǎi duō fēng yǎ,bù dú míng gāo qī lǐ tān。

煅诗炉

王绂

物情为炭趣为铜,始信经营意匠工。wù qíng wèi tàn qù wèi tóng,shǐ xìn jīng yíng yì jiàng gōng。
光焰腾冲天上下,词锋淬就剑雌雄。guāng yàn téng chōng tiān shàng xià,cí fēng cuì jiù jiàn cí xióng。
推敲句法从精鍊,陶冶心云入混融。tuī qiāo jù fǎ cóng jīng liàn,táo yě xīn yún rù hùn róng。
雅颂百篇存古制,定将橐籥鼓淳风。yǎ sòng bǎi piān cún gǔ zhì,dìng jiāng tuó yuè gǔ chún fēng。

贮诗囊

王绂

吴奴背上日随行,小李当时早得名。wú nú bèi shàng rì suí xíng,xiǎo lǐ dāng shí zǎo dé míng。
檃括寻常风月趣,包容今古咏歌情。yǐn kuò xún cháng fēng yuè qù,bāo róng jīn gǔ yǒng gē qíng。
珍珠粲粲光华满,文锦辉辉彩色明。zhēn zhū càn càn guāng huá mǎn,wén jǐn huī huī cǎi sè míng。
累牍联篇藏已久,未逢删采向谁倾。lèi dú lián piān cáng yǐ jiǔ,wèi féng shān cǎi xiàng shuí qīng。

送谢长司归山西守制

王绂

左迁花县居莲幕,故道经行尚避骢。zuǒ qiān huā xiàn jū lián mù,gù dào jīng xíng shàng bì cōng。
正待瓜期登上考,遽闻椿寿告初终。zhèng dài guā qī dēng shàng kǎo,jù wén chūn shòu gào chū zhōng。
松楸望远愁云外,山水程多泪眼中。sōng qiū wàng yuǎn chóu yún wài,shān shuǐ chéng duō lèi yǎn zhōng。
更好节哀思为国,莫徒伤毁恸苍穹。gèng hǎo jié āi sī wèi guó,mò tú shāng huǐ tòng cāng qióng。

赵县丞以事系法司乃弟自台州来赴难及狱平始告归省以诗送之

王绂

急难每闻人共勉,况君骨肉最情深。jí nán měi wén rén gòng miǎn,kuàng jūn gǔ ròu zuì qíng shēn。
不惟友爱弟兄义,正欲怡愉父母心。bù wéi yǒu ài dì xiōng yì,zhèng yù yí yú fù mǔ xīn。
花底醉歌忘旅况,灯前欢叙话乡音。huā dǐ zuì gē wàng lǚ kuàng,dēng qián huān xù huà xiāng yīn。
到家具庆尤堪美,椿桂满堂生昼阴。dào jiā jù qìng yóu kān měi,chūn guì mǎn táng shēng zhòu yīn。