古诗词

晴月

张家珍

木杪云初亮,山前瀑布寒。mù miǎo yún chū liàng,shān qián pù bù hán。
光辉今夜倍,圆缺几人看。guāng huī jīn yè bèi,yuán quē jǐ rén kàn。
柳影池心乱,琴声露气漙。liǔ yǐng chí xīn luàn,qín shēng lù qì tuán。
含情与谁语,惆怅夜漫漫。hán qíng yǔ shuí yǔ,chóu chàng yè màn màn。

张家珍

张家珍,字璩子。东莞人。家玉仲弟,祖明教、父兆龙俱布衣。明桂王永历元年(一六四七)年十六,从家玉起兵抗清。家玉殁,与总兵陈镇国拥残卒数万于龙门以图恢复,旋以兄荫拜锦衣卫指挥使。广州再破,隐于铁园,家居养父,折节读书,年未及三十而卒。遗作由友人编为《寒木居诗钞》一卷。清陈伯陶《胜朝粤东遗民录》卷二有传。张家珍诗,以清光绪三十二年(一九〇六)东莞寓园祖若旧庐刊《寒木居诗钞》为底本,参校民国二十一至二十三年东莞张伯桢纂《沧海丛书》本《张文烈遗集》附刻之《寒木居诗钞》。 张家珍的作品>>

猜您喜欢

秋怀

张家珍

一夜秋风木叶飞,惊回残梦别慈闱。yī yè qiū fēng mù yè fēi,jīng huí cán mèng bié cí wéi。
休将陟屺重开卷,痛哭新坟葬旧衣。xiū jiāng zhì qǐ zhòng kāi juǎn,tòng kū xīn fén zàng jiù yī。
怀橘未成当日愿,负薪当与此生违。huái jú wèi chéng dāng rì yuàn,fù xīn dāng yǔ cǐ shēng wéi。
孤怀耿耿难成寐,坐剔寒灯泪暗挥。gū huái gěng gěng nán chéng mèi,zuò tī hán dēng lèi àn huī。

秋怀

张家珍

生还黯黯空依父,死别悠悠复念兄。shēng hái àn àn kōng yī fù,sǐ bié yōu yōu fù niàn xiōng。
壮士悲歌天地老,封侯侠骨古今情。zhuàng shì bēi gē tiān dì lǎo,fēng hóu xiá gǔ gǔ jīn qíng。
鹡鸰原上如闻语,鸿雁洲边似有声。jí líng yuán shàng rú wén yǔ,hóng yàn zhōu biān shì yǒu shēng。
十载园花惭雨露,不堪深夜抚青萍。shí zài yuán huā cán yǔ lù,bù kān shēn yè fǔ qīng píng。

秋怀

张家珍

何处悲秋不可怜,无心奏曲入冰弦。hé chù bēi qiū bù kě lián,wú xīn zòu qū rù bīng xián。
窗前山水消闲日,镜里光阴度壮年。chuāng qián shān shuǐ xiāo xián rì,jìng lǐ guāng yīn dù zhuàng nián。
社燕方辞红叶冷,宾鸿欲过碧云连。shè yàn fāng cí hóng yè lěng,bīn hóng yù guò bì yún lián。
从来物态关人意,自展鸾笺一惘然。cóng lái wù tài guān rén yì,zì zhǎn luán jiān yī wǎng rán。

访友不遇留题

张家珍

江村落日过城隅,古木阴阴噪晚乌。jiāng cūn luò rì guò chéng yú,gǔ mù yīn yīn zào wǎn wū。
君去池塘空皎月,人听蟋蟀倚秋梧。jūn qù chí táng kōng jiǎo yuè,rén tīng xī shuài yǐ qiū wú。
疏钟远动三更候,画角寒吹一枕孤。shū zhōng yuǎn dòng sān gèng hòu,huà jiǎo hán chuī yī zhěn gū。
此夜西窗眠不得,难将一梦到西湖。cǐ yè xī chuāng mián bù dé,nán jiāng yī mèng dào xī hú。

秋日尹如度王德孚梁馀仲周伟石吴康侯叔柄弟集江居

张家珍

花气阴阴拂槛低,寒蝉处处向风嘶。huā qì yīn yīn fú kǎn dī,hán chán chù chù xiàng fēng sī。
江皋昨日开莲社,客棹何迟泊柳堤。jiāng gāo zuó rì kāi lián shè,kè zhào hé chí pō liǔ dī。
我辈不妨消白眼,心期岂用祭丹鸡。wǒ bèi bù fáng xiāo bái yǎn,xīn qī qǐ yòng jì dān jī。
已知匡济人间事,乱世声名醉懒题。yǐ zhī kuāng jì rén jiān shì,luàn shì shēng míng zuì lǎn tí。

九日

张家珍

水国西风霜露微,东篱九日菊花稀。shuǐ guó xī fēng shuāng lù wēi,dōng lí jiǔ rì jú huā xī。
寒深苏武雁初至,秋老王孙草尚肥。hán shēn sū wǔ yàn chū zhì,qiū lǎo wáng sūn cǎo shàng féi。
采得蕨薇分鷇食,裁成荷叶易儒衣。cǎi dé jué wēi fēn kòu shí,cái chéng hé yè yì rú yī。
自怜不及商山老,出为储王定是非。zì lián bù jí shāng shān lǎo,chū wèi chǔ wáng dìng shì fēi。

怀中翰贲士

张家珍

云山怅望伊人远,芳草飘摇游子情。yún shān chàng wàng yī rén yuǎn,fāng cǎo piāo yáo yóu zi qíng。
六月梧桐将叶老,一生离别有秋声。liù yuè wú tóng jiāng yè lǎo,yī shēng lí bié yǒu qiū shēng。
乡园未信能长乐,旅馆何妨归不成。xiāng yuán wèi xìn néng zhǎng lè,lǚ guǎn hé fáng guī bù chéng。
莫向他乡悲夜锦,由来富贵自当轻。mò xiàng tā xiāng bēi yè jǐn,yóu lái fù guì zì dāng qīng。

过李子草堂

张家珍

草堂卜筑依山势,五里松阴接海潮。cǎo táng bo zhù yī shān shì,wǔ lǐ sōng yīn jiē hǎi cháo。
渔舫隔州烟火乱,江枫夹岸浦帆遥。yú fǎng gé zhōu yān huǒ luàn,jiāng fēng jiā àn pǔ fān yáo。
云深古寺时闻磬,人到穷厓忽见桥。yún shēn gǔ sì shí wén qìng,rén dào qióng yá hū jiàn qiáo。
十载乱离逢此地,好驱鸡犬赴相招。shí zài luàn lí féng cǐ dì,hǎo qū jī quǎn fù xiāng zhāo。

今日僧李正甫还零丁山

张家珍

靖康一买钓鱼船,牢落零丁有几年。jìng kāng yī mǎi diào yú chuán,láo luò líng dīng yǒu jǐ nián。
今夜暂同灯下酒,明朝相望岛中天。jīn yè zàn tóng dēng xià jiǔ,míng cháo xiāng wàng dǎo zhōng tiān。
山深麋鹿依弘景,海阔鱼龙傍鲁连。shān shēn mí lù yī hóng jǐng,hǎi kuò yú lóng bàng lǔ lián。
莫叹无成当此日,从来贤哲本山川。mò tàn wú chéng dāng cǐ rì,cóng lái xián zhé běn shān chuān。

薄暮送友回江干野望

张家珍

森榕郁郁瞰江流,落日人归古渡头。sēn róng yù yù kàn jiāng liú,luò rì rén guī gǔ dù tóu。
远浦烟云含暮色,隔溪芦苇隐渔舟。yuǎn pǔ yān yún hán mù sè,gé xī lú wěi yǐn yú zhōu。
海门汐上家家饭,村老田归处处牛。hǎi mén xī shàng jiā jiā fàn,cūn lǎo tián guī chù chù niú。
回首木棉花树杪,郊西新上月如钩。huí shǒu mù mián huā shù miǎo,jiāo xī xīn shàng yuè rú gōu。

用公归自中都言湖山之胜余以负恩之身频年抱病于用公闲云野鹤为何如哉

张家珍

一年飞锡遍中原,踏尽湖山道自尊。yī nián fēi xī biàn zhōng yuán,tà jǐn hú shān dào zì zūn。
于我卧游淹粤海,怜君乞食到吴门。yú wǒ wò yóu yān yuè hǎi,lián jūn qǐ shí dào wú mén。
妄身去住皆沦迹,病骨存亡总负恩。wàng shēn qù zhù jiē lún jì,bìng gǔ cún wáng zǒng fù ēn。
吾舌纵横何所用,此生心事付文园。wú shé zòng héng hé suǒ yòng,cǐ shēng xīn shì fù wén yuán。

江居同何柏友赋

张家珍

一身多病卧蓬蒿,离乱生涯付浊醪。yī shēn duō bìng wò péng hāo,lí luàn shēng yá fù zhuó láo。
旧有交游归海国,寂无车马到江皋。jiù yǒu jiāo yóu guī hǎi guó,jì wú chē mǎ dào jiāng gāo。
此生纪迹寻莲社,十载闲心愧宝刀。cǐ shēng jì jì xún lián shè,shí zài xián xīn kuì bǎo dāo。
莫道端居俦侣寡,与君长自把离骚。mò dào duān jū chóu lǚ guǎ,yǔ jūn zhǎng zì bǎ lí sāo。

偶出江干别业遗址

张家珍

别业榕堤旧宅东,水松环岸水淙淙。bié yè róng dī jiù zhái dōng,shuǐ sōng huán àn shuǐ cóng cóng。
野花数落横塘侧,英石仍埋芳草中。yě huā shù luò héng táng cè,yīng shí réng mái fāng cǎo zhōng。
远浦帆摇榆荚雨,晚墟楼荡酒旗风。yuǎn pǔ fān yáo yú jiá yǔ,wǎn xū lóu dàng jiǔ qí fēng。
结茅虽得藏身计,更欲头颅向大嵩。jié máo suī dé cáng shēn jì,gèng yù tóu lú xiàng dà sōng。

山居

张家珍

蓑笠农书总一肩,诛茅盖屋碧溪前。suō lì nóng shū zǒng yī jiān,zhū máo gài wū bì xī qián。
闲寻灵药穿林出,每向寒潭枕石眠。xián xún líng yào chuān lín chū,měi xiàng hán tán zhěn shí mián。
雨过松梢双鹳立,云生天半万峰连。yǔ guò sōng shāo shuāng guàn lì,yún shēng tiān bàn wàn fēng lián。
孤村极目人烟起,返照微茫哭杜鹃。gū cūn jí mù rén yān qǐ,fǎn zhào wēi máng kū dù juān。

山居

张家珍

危峰削壁翠千寻,一啸遥传空谷音。wēi fēng xuē bì cuì qiān xún,yī xiào yáo chuán kōng gǔ yīn。
天地正当戎马日,声名何与蕨薇心。tiān dì zhèng dāng róng mǎ rì,shēng míng hé yǔ jué wēi xīn。
溪桥曲折随山势,松树参差碍日阴。xī qiáo qū zhé suí shān shì,sōng shù cān chà ài rì yīn。
归去西林馀兴在,洞门萝月照弹琴。guī qù xī lín yú xīng zài,dòng mén luó yuè zhào dàn qín。
6512345