古诗词

秋至

张家珍

秋至一何好,新凉气候清。qiū zhì yī hé hǎo,xīn liáng qì hòu qīng。
井梧当槛落,海月入窗明。jǐng wú dāng kǎn luò,hǎi yuè rù chuāng míng。
燕别草堂垒,鸿流关塞声。yàn bié cǎo táng lěi,hóng liú guān sāi shēng。
天涯有知己,此夜念孤征。tiān yá yǒu zhī jǐ,cǐ yè niàn gū zhēng。

张家珍

张家珍,字璩子。东莞人。家玉仲弟,祖明教、父兆龙俱布衣。明桂王永历元年(一六四七)年十六,从家玉起兵抗清。家玉殁,与总兵陈镇国拥残卒数万于龙门以图恢复,旋以兄荫拜锦衣卫指挥使。广州再破,隐于铁园,家居养父,折节读书,年未及三十而卒。遗作由友人编为《寒木居诗钞》一卷。清陈伯陶《胜朝粤东遗民录》卷二有传。张家珍诗,以清光绪三十二年(一九〇六)东莞寓园祖若旧庐刊《寒木居诗钞》为底本,参校民国二十一至二十三年东莞张伯桢纂《沧海丛书》本《张文烈遗集》附刻之《寒木居诗钞》。 张家珍的作品>>

猜您喜欢

登楼怀陈元孝

张家珍

云气纵横一望秋,大江波浪撼扬州。yún qì zòng héng yī wàng qiū,dà jiāng bō làng hàn yáng zhōu。
万山东锁城千雉,一雨西来风满楼。wàn shān dōng suǒ chéng qiān zhì,yī yǔ xī lái fēng mǎn lóu。
黄木夕阳人去后,新亭芳草泪应流。huáng mù xī yáng rén qù hòu,xīn tíng fāng cǎo lèi yīng liú。
谁怜飘泊干戈里,秋思长依鹦鹉洲。shuí lián piāo pō gàn gē lǐ,qiū sī zhǎng yī yīng wǔ zhōu。

白燕

张家珍

玉宇依依看不见,差池犹自傍瑶台。yù yǔ yī yī kàn bù jiàn,chà chí yóu zì bàng yáo tái。
孤踪天外寻春社,素影风前舞落梅。gū zōng tiān wài xún chūn shè,sù yǐng fēng qián wǔ luò méi。
羽铩蛾眉新月落,尾翻银剪向空裁。yǔ shā é méi xīn yuè luò,wěi fān yín jiǎn xiàng kōng cái。
年来我亦冰心冷,万里劳君带雪来。nián lái wǒ yì bīng xīn lěng,wàn lǐ láo jūn dài xuě lái。

望罗浮瀑布

张家珍

久病杜门迎客少,野情时出坐芦洲。jiǔ bìng dù mén yíng kè shǎo,yě qíng shí chū zuò lú zhōu。
候潮打鼓船将去,啄水饥鸣鹤尚留。hòu cháo dǎ gǔ chuán jiāng qù,zhuó shuǐ jī míng hè shàng liú。
四望人烟含返照,一天黄叶引清秋。sì wàng rén yān hán fǎn zhào,yī tiān huáng yè yǐn qīng qiū。
何时拄杖飞云顶,瀑布遥看天际流。hé shí zhǔ zhàng fēi yún dǐng,pù bù yáo kàn tiān jì liú。

十四夜陈晚卿聂遂公区麟子李木从蔡叶先过集濠梁小斋分赋得十四寒

张家珍

返照城西海市残,兰舟闻道过江干。fǎn zhào chéng xī hǎi shì cán,lán zhōu wén dào guò jiāng gàn。
莫言明夕清辉满,且醉今宵白露团。mò yán míng xī qīng huī mǎn,qiě zuì jīn xiāo bái lù tuán。
避世每添离别泪,偷生留得箭刀瘢。bì shì měi tiān lí bié lèi,tōu shēng liú dé jiàn dāo bān。
酒阑倚剑江天迥,一夜旄头何处看。jiǔ lán yǐ jiàn jiāng tiān jiǒng,yī yè máo tóu hé chù kàn。

中秋朱尔钦尔周方周客陈以虚林仲己叔吾姚翰士过江居待月

张家珍

一年人事逢秋半,木叶萧条秋气清。yī nián rén shì féng qiū bàn,mù yè xiāo tiáo qiū qì qīng。
紫燕飞飞将欲去,寒蝉嘒嘒故争鸣。zǐ yàn fēi fēi jiāng yù qù,hán chán huì huì gù zhēng míng。
主人击磬时一笑,客子渡江来不迎。zhǔ rén jī qìng shí yī xiào,kè zi dù jiāng lái bù yíng。
共坐桥西看流水,海东圆月逐潮生。gòng zuò qiáo xī kàn liú shuǐ,hǎi dōng yuán yuè zhú cháo shēng。

十六夜

张家珍

海阔天长万里风,光辉不减又当空。hǎi kuò tiān zhǎng wàn lǐ fēng,guāng huī bù jiǎn yòu dāng kōng。
水花荡漾何尝定,桂影依微一样同。shuǐ huā dàng yàng hé cháng dìng,guì yǐng yī wēi yī yàng tóng。
对酒及时还似镜,登楼相待恐如弓。duì jiǔ jí shí hái shì jìng,dēng lóu xiāng dài kǒng rú gōng。
今宵昨夜看圆缺,照尽兴亡一点中。jīn xiāo zuó yè kàn yuán quē,zhào jǐn xīng wáng yī diǎn zhōng。

送杨长旦归虎丘

张家珍

满堤图画送君还,古道垂杨不可攀。mǎn dī tú huà sòng jūn hái,gǔ dào chuí yáng bù kě pān。
落日浮云仍北郭,渭城朝雨尽阳关。luò rì fú yún réng běi guō,wèi chéng cháo yǔ jǐn yáng guān。
虎丘人去听鸿雁,水国谁知放白鹇。hǔ qiū rén qù tīng hóng yàn,shuǐ guó shuí zhī fàng bái xián。
独我年年岩壑寂,西风藜杖倚空山。dú wǒ nián nián yán hè jì,xī fēng lí zhàng yǐ kōng shān。

寄叔炳弟

张家珍

题诗漫写布头笺,寄子杨花二月天。tí shī màn xiě bù tóu jiān,jì zi yáng huā èr yuè tiān。
白社可能容我隐,光阴自不为君怜。bái shè kě néng róng wǒ yǐn,guāng yīn zì bù wèi jūn lián。
龙文眼底求千里,藜火窗中易一年。lóng wén yǎn dǐ qiú qiān lǐ,lí huǒ chuāng zhōng yì yī nián。
嚼胆莫虚慈母意,读书先取仲容贤。jué dǎn mò xū cí mǔ yì,dú shū xiān qǔ zhòng róng xián。

寿世皮老任四十又一时任避客罗浮

张家珍

谢墅幽怀记昔时,邦家如鼎命如丝。xiè shù yōu huái jì xī shí,bāng jiā rú dǐng mìng rú sī。
岂图此日酌春酒,拟向名山采石芝。qǐ tú cǐ rì zhuó chūn jiǔ,nǐ xiàng míng shān cǎi shí zhī。
艺秫一区徒买醉,著书明世待诸儿。yì shú yī qū tú mǎi zuì,zhù shū míng shì dài zhū ér。
共惟伯阮栽培力,长叹馀生未有涯。gòng wéi bó ruǎn zāi péi lì,zhǎng tàn yú shēng wèi yǒu yá。

月夜怀吴康侯

张家珍

江村绿酒对斜阳,潦倒絺衣坐石凉。jiāng cūn lǜ jiǔ duì xié yáng,lǎo dào chī yī zuò shí liáng。
古木藤萝悬海月,高原松柏动秋霜。gǔ mù téng luó xuán hǎi yuè,gāo yuán sōng bǎi dòng qiū shuāng。
故人不见知何处,邻杵忽闻思渺茫。gù rén bù jiàn zhī hé chù,lín chǔ hū wén sī miǎo máng。
自掩南窗眠未稳,依稀一梦到池塘。zì yǎn nán chuāng mián wèi wěn,yī xī yī mèng dào chí táng。

寄陈元孝

张家珍

孤窗有月亭如雪,不见故人空见月。gū chuāng yǒu yuè tíng rú xuě,bù jiàn gù rén kōng jiàn yuè。
相思杳在天际头,鸿雁一声生白发。xiāng sī yǎo zài tiān jì tóu,hóng yàn yī shēng shēng bái fā。

答赠中都李司马

张家珍

南国有佳士,翩翩鸿鹄姿。nán guó yǒu jiā shì,piān piān hóng gǔ zī。
独宿慕俦侣,高举淩天涯。dú sù mù chóu lǚ,gāo jǔ líng tiān yá。
万里云海心,寄托良可知。wàn lǐ yún hǎi xīn,jì tuō liáng kě zhī。
我居罗浮下,息驾怀希夷。wǒ jū luó fú xià,xī jià huái xī yí。
匣剑久不鸣,木石性所怡。xiá jiàn jiǔ bù míng,mù shí xìng suǒ yí。
清江枉兰桨,叩我岩下扉。qīng jiāng wǎng lán jiǎng,kòu wǒ yán xià fēi。
我去采灵药,还当与君期。wǒ qù cǎi líng yào,hái dāng yǔ jūn qī。
毫素见幽襟,一字堪一思。háo sù jiàn yōu jīn,yī zì kān yī sī。

失题

张家珍

泠泠江水深,水深千万尺。líng líng jiāng shuǐ shēn,shuǐ shēn qiān wàn chǐ。
登楼有所思,所思在行客。dēng lóu yǒu suǒ sī,suǒ sī zài xíng kè。
期我春风时,春风期已迫。qī wǒ chūn fēng shí,chūn fēng qī yǐ pò。
人生几何时,晷运如过隙。rén shēng jǐ hé shí,guǐ yùn rú guò xì。

乌生八九子

张家珍

深谷有郁林,繁城多芳躅。shēn gǔ yǒu yù lín,fán chéng duō fāng zhú。
盛衰各有故,所分在显伏。shèng shuāi gè yǒu gù,suǒ fēn zài xiǎn fú。
不见城头树上乌,巢有八九雏。bù jiàn chéng tóu shù shàng wū,cháo yǒu bā jiǔ chú。
高栖远啄身乐妻子腴,智则不足灵有馀。gāo qī yuǎn zhuó shēn lè qī zi yú,zhì zé bù zú líng yǒu yú。
曾噪将军树,又集大夫居。céng zào jiāng jūn shù,yòu jí dà fū jū。
告人凶吉,亡己安危。gào rén xiōng jí,wáng jǐ ān wēi。
世人自福不汝德,世人招祸则汝责。shì rén zì fú bù rǔ dé,shì rén zhāo huò zé rǔ zé。
吁嗟汝乌何不呼雏辞南飞去北,从今勿攫道傍肉。xū jiē rǔ wū hé bù hū chú cí nán fēi qù běi,cóng jīn wù jué dào bàng ròu。
续弦断竹,世上机关备险毒。xù xián duàn zhú,shì shàng jī guān bèi xiǎn dú。

拟古

张家珍

妾家南海傍,青春兰芷香。qiè jiā nán hǎi bàng,qīng chūn lán zhǐ xiāng。
堕马梳成吴后髻,织腰学作楚宫妆。duò mǎ shū chéng wú hòu jì,zhī yāo xué zuò chǔ gōng zhuāng。
自别阿郎难记时,空帷不复整蛾眉。zì bié ā láng nán jì shí,kōng wéi bù fù zhěng é méi。
春风白昼帘不卷,紫燕双飞高下窥。chūn fēng bái zhòu lián bù juǎn,zǐ yàn shuāng fēi gāo xià kuī。
错问阿郎郎不语,对镜两人空泪垂。cuò wèn ā láng láng bù yǔ,duì jìng liǎng rén kōng lèi chuí。
不见十年颜色老,落花满地伤怀抱。bù jiàn shí nián yán sè lǎo,luò huā mǎn dì shāng huái bào。
妾上高楼望楚云,郎在湘江怨芳草。qiè shàng gāo lóu wàng chǔ yún,láng zài xiāng jiāng yuàn fāng cǎo。
6512345