古诗词

山居

张家珍

久不出城市,幽居道自尊。jiǔ bù chū chéng shì,yōu jū dào zì zūn。
云深溪欲雨,树密昼常昏。yún shēn xī yù yǔ,shù mì zhòu cháng hūn。
懒性惟依枕,看山辄启门。lǎn xìng wéi yī zhěn,kàn shān zhé qǐ mén。
悠然人境外,流水自潺湲。yōu rán rén jìng wài,liú shuǐ zì chán yuán。

张家珍

张家珍,字璩子。东莞人。家玉仲弟,祖明教、父兆龙俱布衣。明桂王永历元年(一六四七)年十六,从家玉起兵抗清。家玉殁,与总兵陈镇国拥残卒数万于龙门以图恢复,旋以兄荫拜锦衣卫指挥使。广州再破,隐于铁园,家居养父,折节读书,年未及三十而卒。遗作由友人编为《寒木居诗钞》一卷。清陈伯陶《胜朝粤东遗民录》卷二有传。张家珍诗,以清光绪三十二年(一九〇六)东莞寓园祖若旧庐刊《寒木居诗钞》为底本,参校民国二十一至二十三年东莞张伯桢纂《沧海丛书》本《张文烈遗集》附刻之《寒木居诗钞》。 张家珍的作品>>

猜您喜欢

柬澹归和尚

张家珍

端水衣冠地,离群感昔年。duān shuǐ yī guān dì,lí qún gǎn xī nián。
浮云自朝暮,往事在山川。fú yún zì cháo mù,wǎng shì zài shān chuān。
飞锡庐山上,浮杯粤海边。fēi xī lú shān shàng,fú bēi yuè hǎi biān。
相思定何处,松月照寒泉。xiāng sī dìng hé chù,sōng yuè zhào hán quán。

山中岁暮怀友

张家珍

王孙当岁暮,迟滞故园归。wáng sūn dāng suì mù,chí zhì gù yuán guī。
五老峰头住,悠然歌采薇。wǔ lǎo fēng tóu zhù,yōu rán gē cǎi wēi。
闲修高士传,常着比丘衣。xián xiū gāo shì chuán,cháng zhe bǐ qiū yī。
独有罗浮侣,同看春草肥。dú yǒu luó fú lǚ,tóng kàn chūn cǎo féi。

尹右民作先文烈行状诗以谢之

张家珍

岳渎郁奇气,东南挺大儒。yuè dú yù qí qì,dōng nán tǐng dà rú。
鸿章俪典训,高行重师谟。hóng zhāng lì diǎn xùn,gāo xíng zhòng shī mó。
言念先文烈,挥毫绍董狐。yán niàn xiān wén liè,huī háo shào dǒng hú。
精忠如可述,公道岂曾孤。jīng zhōng rú kě shù,gōng dào qǐ céng gū。

旅月

张家珍

日落月复生,升沉感慨并。rì luò yuè fù shēng,shēng chén gǎn kǎi bìng。
古今俱若此,旅夜难为情。gǔ jīn jù ruò cǐ,lǚ yè nán wèi qíng。
潮水三更起,村鸡历乱鸣。cháo shuǐ sān gèng qǐ,cūn jī lì luàn míng。
镆铘时一拂,寂寞壮心惊。mò yé shí yī fú,jì mò zhuàng xīn jīng。

与黎务光兄弟夜话

张家珍

秋风正萧瑟,秋雨更凄凄。qiū fēng zhèng xiāo sè,qiū yǔ gèng qī qī。
世事不能测,深山当稳栖。shì shì bù néng cè,shēn shān dāng wěn qī。
逃名有巢许,抗节本夷齐。táo míng yǒu cháo xǔ,kàng jié běn yí qí。
共是牢骚者,愁听子夜鸡。gòng shì láo sāo zhě,chóu tīng zi yè jī。

林孟易昆玉山堂落成诗以赠之

张家珍

山园卜筑静,门对大江开。shān yuán bo zhù jìng,mén duì dà jiāng kāi。
花木繁阴处,罗浮翠色来。huā mù fán yīn chù,luó fú cuì sè lái。
青毡空故物,黄卷属多才。qīng zhān kōng gù wù,huáng juǎn shǔ duō cái。
不负先人意,弟兄君子哉。bù fù xiān rén yì,dì xiōng jūn zi zāi。

答赠何柏友山中

张家珍

踪迹同为一隐沦,思君落落少相亲。zōng jì tóng wèi yī yǐn lún,sī jūn luò luò shǎo xiāng qīn。
鸟知好木终难择,剑有千金尚未贫。niǎo zhī hǎo mù zhōng nán zé,jiàn yǒu qiān jīn shàng wèi pín。
松桧春林时独往,藤萝明月夜无人。sōng guì chūn lín shí dú wǎng,téng luó míng yuè yè wú rén。
年来更有牢骚者,不钓滨江欲买邻。nián lái gèng yǒu láo sāo zhě,bù diào bīn jiāng yù mǎi lín。

忆先文烈兄增城侯

张家珍

草堂睡起怜孤影,忆到增城莫可寻。cǎo táng shuì qǐ lián gū yǐng,yì dào zēng chéng mò kě xún。
杜宇年年枝上血,鹡鸰夜夜梦中心。dù yǔ nián nián zhī shàng xuè,jí líng yè yè mèng zhōng xīn。
剑同王气沉秋水,星暗流云失羽林。jiàn tóng wáng qì chén qiū shuǐ,xīng àn liú yún shī yǔ lín。
鼙鼓中原睢泪尽,不堪风雨独哀吟。pí gǔ zhōng yuán suī lèi jǐn,bù kān fēng yǔ dú āi yín。

忆先文烈兄增城侯

张家珍

大业曾教好自期,梯云楼上日相随。dà yè céng jiào hǎo zì qī,tī yún lóu shàng rì xiāng suí。
独传黄石书三卷,说向青萍酒一卮。dú chuán huáng shí shū sān juǎn,shuō xiàng qīng píng jiǔ yī zhī。
碧血难寻天地阔,幽怀无诉鬼神知。bì xuè nán xún tiān dì kuò,yōu huái wú sù guǐ shén zhī。
茫茫何处看华表,愁绝吾生鬓欲丝。máng máng hé chù kàn huá biǎo,chóu jué wú shēng bìn yù sī。

佗城

张家珍

六朝往事竟如何,落日黄沙饮橐驼。liù cháo wǎng shì jìng rú hé,luò rì huáng shā yǐn tuó tuó。
自昔弦歌闻百粤,于今烽火比三河。zì xī xián gē wén bǎi yuè,yú jīn fēng huǒ bǐ sān hé。
愁人寂寞秋闻笛,壮士悲凉夜枕戈。chóu rén jì mò qiū wén dí,zhuàng shì bēi liáng yè zhěn gē。
不见赵佗能拒汉,年来事业独蹉跎。bù jiàn zhào tuó néng jù hàn,nián lái shì yè dú cuō tuó。

喜王德孚过宿江馆

张家珍

我住江村君住城,不来如隔数千程。wǒ zhù jiāng cūn jūn zhù chéng,bù lái rú gé shù qiān chéng。
十年往事同归梦,半世闲身等泛萍。shí nián wǎng shì tóng guī mèng,bàn shì xián shēn děng fàn píng。
海月有情移榻近,荷风随意入帘清。hǎi yuè yǒu qíng yí tà jìn,hé fēng suí yì rù lián qīng。
相留一宿非容易,对话藤床感慨生。xiāng liú yī sù fēi róng yì,duì huà téng chuáng gǎn kǎi shēng。

秋泛

张家珍

秋水空明放木兰,潮平两岸坐来宽。qiū shuǐ kōng míng fàng mù lán,cháo píng liǎng àn zuò lái kuān。
扬舲远引孤山鹤,垂钓翻疑七里滩。yáng líng yuǎn yǐn gū shān hè,chuí diào fān yí qī lǐ tān。
芦苇月明时泛泛,烟波暝色共漫漫。lú wěi yuè míng shí fàn fàn,yān bō míng sè gòng màn màn。
无端忽忆当年事,东海茫茫白浪寒。wú duān hū yì dāng nián shì,dōng hǎi máng máng bái làng hán。

秋怀

张家珍

中原回首十年情,每到秋来感慨生。zhōng yuán huí shǒu shí nián qíng,měi dào qiū lái gǎn kǎi shēng。
偃月营边多鸟噪,歌风台畔少人行。yǎn yuè yíng biān duō niǎo zào,gē fēng tái pàn shǎo rén xíng。
羽林散尽旌旗影,玉垒消沉鼓角声。yǔ lín sàn jǐn jīng qí yǐng,yù lěi xiāo chén gǔ jiǎo shēng。
愁绝年来边外草,西风吹雨暗长城。chóu jué nián lái biān wài cǎo,xī fēng chuī yǔ àn zhǎng chéng。

秋怀

张家珍

百粤三吴山水长,孝陵翘首哭秋霜。bǎi yuè sān wú shān shuǐ zhǎng,xiào líng qiào shǒu kū qiū shuāng。
宵衣定鼎思当日,汗血开疆迈昔王。xiāo yī dìng dǐng sī dāng rì,hàn xuè kāi jiāng mài xī wáng。
雨过鹧鸪啼寝殿,夜残鼯鼠走雕梁。yǔ guò zhè gū tí qǐn diàn,yè cán wú shǔ zǒu diāo liáng。
明禋衮职今何在,松柏萧条总可伤。míng yīn gǔn zhí jīn hé zài,sōng bǎi xiāo tiáo zǒng kě shāng。

秋怀

张家珍

金陵回首事成空,禾黍凄凉满故宫。jīn líng huí shǒu shì chéng kōng,hé shǔ qī liáng mǎn gù gōng。
万里关山听暮角,百年风雨感飘蓬。wàn lǐ guān shān tīng mù jiǎo,bǎi nián fēng yǔ gǎn piāo péng。
荷衣制就徒怀屈,麦饭炊来却忆冯。hé yī zhì jiù tú huái qū,mài fàn chuī lái què yì féng。
我亦艰难同此日,南宫烟树思何穷。wǒ yì jiān nán tóng cǐ rì,nán gōng yān shù sī hé qióng。
6512345