古诗词

送刘汝德还蜀

邹智

两地八千里,忍看生别离。liǎng dì bā qiān lǐ,rěn kàn shēng bié lí。
最知忧道切,不是爱山痴。zuì zhī yōu dào qiè,bù shì ài shān chī。
晚雨虽微急,晨光本自熹。wǎn yǔ suī wēi jí,chén guāng běn zì xī。
明年二三月,正是望君时。míng nián èr sān yuè,zhèng shì wàng jūn shí。

邹智

邹智(1466—1491)字汝愚,号立斋,又号秋囦,四川合州(今重庆市合川)人。成化二十三年(1487)进士。熹宗天启初年,追谥“忠介”。十二岁能文,家贫,读书焚木叶继晷者三年。成化二十二年(1486)乡试第一,即有志擿奸发伏。曾上书明宪宗,建议亲贤良,疏宦官,罢浮冗而广求风节之臣,考经史之义理而明圣学。邹智至广东,闻理学陈宪章讲学于新会,乃往受业,自此学益精深。弘治四年(1491)因病卒于官,年仅二十六岁。熹宗天启初年,追谥“忠介”。邹智诗文多发于至性,不加修饰。撰有《立斋遗文》五卷,《四库总目》传于世。 邹智的作品>>

猜您喜欢

玉堂槐

邹智

一自文皇植此根,累朝培养更殷勤。yī zì wén huáng zhí cǐ gēn,lèi cháo péi yǎng gèng yīn qín。
地清半拟三公位,天近争看列宿分。dì qīng bàn nǐ sān gōng wèi,tiān jìn zhēng kàn liè sù fēn。
宿德应生真宰相,雄才宁羡大将军。sù dé yīng shēng zhēn zǎi xiāng,xióng cái níng xiàn dà jiāng jūn。
老蛟堕地如人立,震电惊雷只乱蚊。lǎo jiāo duò dì rú rén lì,zhèn diàn jīng léi zhǐ luàn wén。

内垣芍药

邹智

暖风作伴彩云妆,笑倚宫墙夜有光。nuǎn fēng zuò bàn cǎi yún zhuāng,xiào yǐ gōng qiáng yè yǒu guāng。
五鼎味中知自别,万花会里定谁强。wǔ dǐng wèi zhōng zhī zì bié,wàn huā huì lǐ dìng shuí qiáng。
稚圭北起延开宝,介甫南来致靖康。zhì guī běi qǐ yán kāi bǎo,jiè fǔ nán lái zhì jìng kāng。
世道盛衰真差异,天几先露一围黄。shì dào shèng shuāi zhēn chà yì,tiān jǐ xiān lù yī wéi huáng。

新燕

邹智

白玉堂开日正迟,瞥然惊见燕儿飞。bái yù táng kāi rì zhèng chí,piē rán jīng jiàn yàn ér fēi。
荼蘼架远和烟度,玳瑁梁高戴月归。tú mí jià yuǎn hé yān dù,dài mào liáng gāo dài yuè guī。
小掠芹泥犹怯冷,初沾杏雨未生肥。xiǎo lüè qín ní yóu qiè lěng,chū zhān xìng yǔ wèi shēng féi。
千言万语无人会,只付东风主是非。qiān yán wàn yǔ wú rén huì,zhǐ fù dōng fēng zhǔ shì fēi。

送刘御史致政西还

邹智

中外飞扬二十春,黑头先已厌红尘。zhōng wài fēi yáng èr shí chūn,hēi tóu xiān yǐ yàn hóng chén。
才登殿上朝元辟,便入山中侍老亲。cái dēng diàn shàng cháo yuán pì,biàn rù shān zhōng shì lǎo qīn。
张禹悠悠终误国,范滂谔谔竟危身。zhāng yǔ yōu yōu zhōng wù guó,fàn pāng è è jìng wēi shēn。
风流孰与陶元亮,自是羲皇以上人。fēng liú shú yǔ táo yuán liàng,zì shì xī huáng yǐ shàng rén。

感怀

邹智

两年孤负切云冠,已觉清羸带眼宽。liǎng nián gū fù qiè yún guān,yǐ jué qīng léi dài yǎn kuān。
梅大十围应自白,葵长一丈为谁丹。méi dà shí wéi yīng zì bái,kuí zhǎng yī zhàng wèi shuí dān。
剑如可借朱槐里,股不能箕管幼安。jiàn rú kě jiè zhū huái lǐ,gǔ bù néng jī guǎn yòu ān。
时止时行熊掌在,百年分付史臣看。shí zhǐ shí xíng xióng zhǎng zài,bǎi nián fēn fù shǐ chén kàn。

送温重廉还临江

邹智

差见临江第一仙,丹崖青壁欲生烟。chà jiàn lín jiāng dì yī xiān,dān yá qīng bì yù shēng yān。
祥鸾忽报当年信,灵鹊真成此夕缘。xiáng luán hū bào dāng nián xìn,líng què zhēn chéng cǐ xī yuán。
元献眼高应绝世,文忠才大合擎天。yuán xiàn yǎn gāo yīng jué shì,wén zhōng cái dà hé qíng tiān。
临岐预作重逢约,红杏香中早着鞭。lín qí yù zuò zhòng féng yuē,hóng xìng xiāng zhōng zǎo zhe biān。

送董庶子使朝鲜

邹智

天启休符又戊申,独衔紫诏下枫宸。tiān qǐ xiū fú yòu wù shēn,dú xián zǐ zhào xià fēng chén。
弛张仰见真文武,出入争看老凤麟。chí zhāng yǎng jiàn zhēn wén wǔ,chū rù zhēng kàn lǎo fèng lín。
七叶皇风清八道,百年高节重千钧。qī yè huáng fēng qīng bā dào,bǎi nián gāo jié zhòng qiān jūn。
文章光烛烟霄上,未是中朝第一珍。wén zhāng guāng zhú yān xiāo shàng,wèi shì zhōng cháo dì yī zhēn。

除夕

邹智

刁斗无声画戟寒,独看瘦鹤上阑干。diāo dòu wú shēng huà jǐ hán,dú kàn shòu hè shàng lán gàn。
荆扬以上云门镇,岭海之间首领官。jīng yáng yǐ shàng yún mén zhèn,lǐng hǎi zhī jiān shǒu lǐng guān。
消息盈虚天岂定,卷舒作用古来难。xiāo xī yíng xū tiān qǐ dìng,juǎn shū zuò yòng gǔ lái nán。
直须痛饮屠酥酒,此是人间郤老丹。zhí xū tòng yǐn tú sū jiǔ,cǐ shì rén jiān xì lǎo dān。

岭南道中

邹智

长衫大袖拥轻舆,搭飒乾坤一腐儒。zhǎng shān dà xiù yōng qīng yú,dā sà qián kūn yī fǔ rú。
平野时时火明灭,荒村往往竹扶疏。píng yě shí shí huǒ míng miè,huāng cūn wǎng wǎng zhú fú shū。
备倭将勇妖星落,穷海天寒厉鬼孤。bèi wō jiāng yǒng yāo xīng luò,qióng hǎi tiān hán lì guǐ gū。
不识不知朝又晚,几回惭愧送行夫。bù shí bù zhī cháo yòu wǎn,jǐ huí cán kuì sòng xíng fū。

岭南道中

邹智

我道炎荒别有天,炎荒也只是西川。wǒ dào yán huāng bié yǒu tiān,yán huāng yě zhǐ shì xī chuān。
诸洋但比瞿塘大,五岭何如栈道悬。zhū yáng dàn bǐ qú táng dà,wǔ lǐng hé rú zhàn dào xuán。
细和陶诗虽逸驾,力排日录亦空拳。xì hé táo shī suī yì jià,lì pái rì lù yì kōng quán。
乐天知命刘夫子,万古千秋独凛然。lè tiān zhī mìng liú fū zi,wàn gǔ qiān qiū dú lǐn rán。

奉和石翁游圭峰韵拜呈陶宪长

邹智

寸铁安能铸大钟,行藏空负翠微峰。cùn tiě ān néng zhù dà zhōng,xíng cáng kōng fù cuì wēi fēng。
适观云谷老人作,恐与武夷精舍同。shì guān yún gǔ lǎo rén zuò,kǒng yǔ wǔ yí jīng shě tóng。
落日还凭高阁望,晓风又速画船东。luò rì hái píng gāo gé wàng,xiǎo fēng yòu sù huà chuán dōng。
野花莫乱桓公眼,大构犹须讫此工。yě huā mò luàn huán gōng yǎn,dà gòu yóu xū qì cǐ gōng。

初到石城

邹智

浪信人言岂尽然,蓬莱元自属神仙。làng xìn rén yán qǐ jǐn rán,péng lái yuán zì shǔ shén xiān。
海浮沆瀣斟初满,天放婵娟赏最先。hǎi fú hàng xiè zhēn chū mǎn,tiān fàng chán juān shǎng zuì xiān。
草木已非王虺路,衣冠全别尉陀年。cǎo mù yǐ fēi wáng huī lù,yī guān quán bié wèi tuó nián。
昨来尽读骚人赋,最爱长沙第一篇。zuó lái jǐn dú sāo rén fù,zuì ài zhǎng shā dì yī piān。

初到石城

邹智

南北东西几谪仙,小臣独荷主恩偏。nán běi dōng xī jǐ zhé xiān,xiǎo chén dú hé zhǔ ēn piān。
疏狂言语施行半,简靖衙门偃仰便。shū kuáng yán yǔ shī xíng bàn,jiǎn jìng yá mén yǎn yǎng biàn。
旋织药笼供检讨,剩开花径待旬宣。xuán zhī yào lóng gōng jiǎn tǎo,shèng kāi huā jìng dài xún xuān。
老亲莫谩忧边远,此去分茅更一千。lǎo qīn mò mán yōu biān yuǎn,cǐ qù fēn máo gèng yī qiān。

巡海呈周文郁

邹智

逢一疏林酒一行,侍儿亲倚棹歌声。féng yī shū lín jiǔ yī xíng,shì ér qīn yǐ zhào gē shēng。
昔闻海水如天远,谁放山花似火明。xī wén hǎi shuǐ rú tiān yuǎn,shuí fàng shān huā shì huǒ míng。
烟外孤帆风正驶,苔中欹枕梦初醒。yān wài gū fān fēng zhèng shǐ,tái zhōng yī zhěn mèng chū xǐng。
细看斗笠非难制,莫遣乌纱累此生。xì kàn dòu lì fēi nán zhì,mò qiǎn wū shā lèi cǐ shēng。

和吴献臣衰病吟

邹智

岭表何官最我闲,我颜原不似公颜。lǐng biǎo hé guān zuì wǒ xián,wǒ yán yuán bù shì gōng yán。
坐残夜雨斑衣冷,望断秦云大被难。zuò cán yè yǔ bān yī lěng,wàng duàn qín yún dà bèi nán。
药盏不曾三日歇,柴门常用两重关。yào zhǎn bù céng sān rì xiē,chái mén cháng yòng liǎng zhòng guān。
小儿度日真如梦,独钓蟛蜞去不还。xiǎo ér dù rì zhēn rú mèng,dú diào péng qí qù bù hái。
88123456