古诗词

唐多令

许德蘋

鸿雁一声秋。hóng yàn yī shēng qiū。
江干钓未收。jiāng gàn diào wèi shōu。
是何人、独倚西楼,听彻邻家吹玉笛,明月下、诉扬州。shì hé rén dú yǐ xī lóu,tīng chè lín jiā chuī yù dí,míng yuè xià sù yáng zhōu。
蓦地起边愁。mò dì qǐ biān chóu。
金戈载道游。jīn gē zài dào yóu。
说桃源、何处渔舟。shuō táo yuán hé chù yú zhōu。
霜叶围山红簌簌,还认是、武陵邱。shuāng yè wéi shān hóng sù sù,hái rèn shì wǔ líng qiū。

许德蘋

许德蘋,字香滨,吴县人,自号采白仙子。本扬州邓氏女,父母早亡遂为苏州许氏女。么凤词人朱和羲侧室,咸丰辛酉殉粤匪难。 许德蘋的作品>>

猜您喜欢

庆清朝慢

许德蘋

燕影穿帘,莺声选树,兰闺倦对芳春。yàn yǐng chuān lián,yīng shēng xuǎn shù,lán guī juàn duì fāng chūn。
长吟短咏握管,空拟清真。zhǎng yín duǎn yǒng wò guǎn,kōng nǐ qīng zhēn。
好把低颦浅笑,几回着意巧翻新。hǎo bǎ dī pín qiǎn xiào,jǐ huí zhe yì qiǎo fān xīn。
看湖上,淡妆浓抹,羞煞文君。kàn hú shàng,dàn zhuāng nóng mǒ,xiū shā wén jūn。
梅魂清,鹤梦杳,正寸心千转,暗逐征轮。méi hún qīng,hè mèng yǎo,zhèng cùn xīn qiān zhuǎn,àn zhú zhēng lún。
重重幕外,飞来野马成尘。zhòng zhòng mù wài,fēi lái yě mǎ chéng chén。
折得一枝幽艳,和香黏露粉朱匀。zhé dé yī zhī yōu yàn,hé xiāng nián lù fěn zhū yún。
筠屏倚,怎样描出,似醉昏昏。yún píng yǐ,zěn yàng miáo chū,shì zuì hūn hūn。

永遇乐·元宵

许德蘋

月浸春城,花明灯市,游冶佳处。yuè jìn chūn chéng,huā míng dēng shì,yóu yě jiā chù。
桥畔云迷,楼头彩结,仙阙应也许。qiáo pàn yún mí,lóu tóu cǎi jié,xiān quē yīng yě xǔ。
翠影丛中,艳歌声里,最怕霎时微雨。cuì yǐng cóng zhōng,yàn gē shēng lǐ,zuì pà shà shí wēi yǔ。
还端整、靓妆簇簇,好牵凤俦鸳侣。hái duān zhěng jìng zhuāng cù cù,hǎo qiān fèng chóu yuān lǚ。
千门如昼,六街闲步,不觉签声催五。qiān mén rú zhòu,liù jiē xián bù,bù jué qiān shēng cuī wǔ。
宝马尘飞,钿车香惹,群屧争楚楚。bǎo mǎ chén fēi,diàn chē xiāng rě,qún xiè zhēng chǔ chǔ。
鱼龙游戏,因风忽撼,势若凌空飞去。yú lóng yóu xì,yīn fēng hū hàn,shì ruò líng kōng fēi qù。
听邻女、月地花天,从头细语。tīng lín nǚ yuè dì huā tiān,cóng tóu xì yǔ。

多丽·白菊

许德蘋

乍重阳,漫天清露珠垂。zhà zhòng yáng,màn tiān qīng lù zhū chuí。
听鸣秋、千林黄叶,飙飙寒色侵肌。tīng míng qiū qiān lín huáng yè,biāo biāo hán sè qīn jī。
也记起、玉妃贴鬓,也记起、青女低眉。yě jì qǐ yù fēi tiē bìn,yě jì qǐ qīng nǚ dī méi。
三径萧疏,千株冷淡,不随春艳斗妍奇。sān jìng xiāo shū,qiān zhū lěng dàn,bù suí chūn yàn dòu yán qí。
正好趁、持螯把酒,风趣算偏宜。zhèng hǎo chèn chí áo bǎ jiǔ,fēng qù suàn piān yí。
满头插,粉花玉蕊,错认酴醾。mǎn tóu chā,fěn huā yù ruǐ,cuò rèn tú mí。
向园林、秋光渐老,傲霜挺秀相依。xiàng yuán lín qiū guāng jiàn lǎo,ào shuāng tǐng xiù xiāng yī。
有宫人、乍吟愁赋,有倦客、重咏新诗。yǒu gōng rén zhà yín chóu fù,yǒu juàn kè zhòng yǒng xīn shī。
旅邸情怀,柴桑伴侣,颓然野鹤旧容姿。lǚ dǐ qíng huái,chái sāng bàn lǚ,tuí rán yě hè jiù róng zī。
忍守著、孤标晚节,知遇雁来时。rěn shǒu zhù gū biāo wǎn jié,zhī yù yàn lái shí。
西风紧,归来彭泽,检点疏篱。xī fēng jǐn,guī lái péng zé,jiǎn diǎn shū lí。

拜新月

许德蘋

当头见新月,细步出帘拜。dāng tóu jiàn xīn yuè,xì bù chū lián bài。
待得如镜圆,妾心方称快。dài dé rú jìng yuán,qiè xīn fāng chēng kuài。

玉楼春·梦中作春情一阕,醒后续成夏秋冬三词

许德蘋

闲来几日寻芳径。xián lái jǐ rì xún fāng jìng。
踏碎几多杨柳影。tà suì jǐ duō yáng liǔ yǐng。
枝头燕子语双双,也学人情飞不定。zhī tóu yàn zi yǔ shuāng shuāng,yě xué rén qíng fēi bù dìng。
凭栏陡起伤春病。píng lán dǒu qǐ shāng chūn bìng。
满树桃花如我命。mǎn shù táo huā rú wǒ mìng。
碧天和露种何年,莫使风吹红雨冷。bì tiān hé lù zhǒng hé nián,mò shǐ fēng chuī hóng yǔ lěng。

玉楼春·夏情

许德蘋

亭亭曲沼荷风卷。tíng tíng qū zhǎo hé fēng juǎn。
惊起鸳鸯飞去远。jīng qǐ yuān yāng fēi qù yuǎn。
垂杨低挂万千丝,遮莫青骢都不绾。chuí yáng dī guà wàn qiān sī,zhē mò qīng cōng dōu bù wǎn。
起来又把瑶琴怨。qǐ lái yòu bǎ yáo qín yuàn。
流水高山弹已遍。liú shuǐ gāo shān dàn yǐ biàn。
蒹葭深处有伊人,真个曲中人不见。jiān jiā shēn chù yǒu yī rén,zhēn gè qū zhōng rén bù jiàn。

玉楼春·秋情

许德蘋

秋光最是添愁绪。qiū guāng zuì shì tiān chóu xù。
一霎风吹一霎雨。yī shà fēng chuī yī shà yǔ。
啼螀唧唧到天明,万叠相思无觅处。tí jiāng jī jī dào tiān míng,wàn dié xiāng sī wú mì chù。
相思凭著谁人诉。xiāng sī píng zhù shuí rén sù。
征雁刚来天际语。zhēng yàn gāng lái tiān jì yǔ。
那人未有一行书,梦里今宵亲自去。nà rén wèi yǒu yī xíng shū,mèng lǐ jīn xiāo qīn zì qù。

玉楼春·冬情

许德蘋

重帏未下尖风透。zhòng wéi wèi xià jiān fēng tòu。
独拥熏炉烧炭兽。dú yōng xūn lú shāo tàn shòu。
养娘何事太无情,反欲催人勤刺绣。yǎng niáng hé shì tài wú qíng,fǎn yù cuī rén qín cì xiù。
几回拈起残针扣。jǐ huí niān qǐ cán zhēn kòu。
绣出平原犹未就。xiù chū píng yuán yóu wèi jiù。
檐冰倒挂玉玲珑,梅蕊争开红结豆。yán bīng dào guà yù líng lóng,méi ruǐ zhēng kāi hóng jié dòu。

子夜歌新秋寄怀主人

许德蘋

凉云薄薄如罗绮。liáng yún báo báo rú luó qǐ。
丝丝欲绣回文字。sī sī yù xiù huí wén zì。
鸿雁不归来。hóng yàn bù guī lái。
叫奴心上猜。jiào nú xīn shàng cāi。
自怜腰减旧。zì lián yāo jiǎn jiù。
却忆人同瘦。què yì rén tóng shòu。
蓦见暗飞霜。mò jiàn àn fēi shuāng。
沿堤柳色黄。yán dī liǔ sè huáng。

卜算子·送春感赋

许德蘋

乍喜好春来,何事匆匆去。zhà xǐ hǎo chūn lái,hé shì cōng cōng qù。
为把东皇着意留,花幛重重护。wèi bǎ dōng huáng zhe yì liú,huā zhàng zhòng zhòng hù。
自笑太痴情,又自从头悟。zì xiào tài chī qíng,yòu zì cóng tóu wù。
分付荼蘼不许开,春也归无处。fēn fù tú mí bù xǔ kāi,chūn yě guī wú chù。

点绛唇·暮春感赋

许德蘋

花落花开,恨春作弄千般巧。huā luò huā kāi,hèn chūn zuò nòng qiān bān qiǎo。
此情谁晓。cǐ qíng shuí xiǎo。
都是催人老。dōu shì cuī rén lǎo。
杜宇声声,偏向楼头叫。dù yǔ shēng shēng,piān xiàng lóu tóu jiào。
春归了。chūn guī le。
飞花料峭。fēi huā liào qiào。
有个蜂儿抱。yǒu gè fēng ér bào。

菩萨蛮·秋夜书怀

许德蘋

凉飙黄叶催寒色。liáng biāo huáng yè cuī hán sè。
纸窗月照无情碧。zhǐ chuāng yuè zhào wú qíng bì。
一阵雨潇潇。yī zhèn yǔ xiāo xiāo。
墙东悔种蕉。qiáng dōng huǐ zhǒng jiāo。
嘹嘹新雁过。liáo liáo xīn yàn guò。
刀尺声相和。dāo chǐ shēng xiāng hé。
莫说是寻常。mò shuō shì xún cháng。
人情怨夜长。rén qíng yuàn yè zhǎng。

钗头凤秋夜不寐,漫成此调

许德蘋

秋怀闷。qiū huái mèn。
秋心凉。qiū xīn liáng。
一番秋意无人问。yī fān qiū yì wú rén wèn。
眼花落。yǎn huā luò。
灯花落。dēng huā luò。
数尽莲筹,满街剥啄。shù jǐn lián chóu,mǎn jiē bō zhuó。
柝。tuò。
柝。tuò。
柝。tuò。
风声紧。fēng shēng jǐn。
虫声近。chóng shēng jìn。
搅人魂梦何曾稳。jiǎo rén hún mèng hé céng wěn。
罗衾薄。luó qīn báo。
罗衫薄。luó shān báo。
坐到更残,鸡声已作。zuò dào gèng cán,jī shēng yǐ zuò。
喔。ō。
喔。ō。
喔。ō。

苏幕遮·梦

许德蘋

下罗帏,推绣被。xià luó wéi,tuī xiù bèi。
倦态朦胧,已入甜乡里。juàn tài méng lóng,yǐ rù tián xiāng lǐ。
意象须臾盈眼底。yì xiàng xū yú yíng yǎn dǐ。
飞度华胥,又到辽西矣。fēi dù huá xū,yòu dào liáo xī yǐ。
渡头鸳,柯畔蚁。dù tóu yuān,kē pàn yǐ。
各自游仙,各自逢场戏。gè zì yóu xiān,gè zì féng chǎng xì。
知否黄梁炊熟未。zhī fǒu huáng liáng chuī shú wèi。
种种相思,说起无头尾。zhǒng zhǒng xiāng sī,shuō qǐ wú tóu wěi。

虞美人·春日病起

许德蘋

晓莺啼破愁人梦。xiǎo yīng tí pò chóu rén mèng。
紫燕窥帘缝。zǐ yàn kuī lián fèng。
侍儿扶我过楼东。shì ér fú wǒ guò lóu dōng。
只见琴床画箧、被尘封。zhǐ jiàn qín chuáng huà qiè bèi chén fēng。
两肩犹觉罗衣重。liǎng jiān yóu jué luó yī zhòng。
瘦与梅魂共。shòu yǔ méi hún gòng。
病馀不耐诉情衷。bìng yú bù nài sù qíng zhōng。
忍看花明柳暗、一重重。rěn kàn huā míng liǔ àn yī zhòng zhòng。
551234