古诗词

十六字令闺情

曹溶

轻。qīng。
认得伊家画屧声。rèn dé yī jiā huà xiè shēng。
花边绕,蛱蝶不曾惊。huā biān rào,jiá dié bù céng jīng。

曹溶

(1613—1685)明末清初浙江嘉兴人,字秋岳,一字洁躬,号倦圃,别号金陀老圃。明崇祯十年进士,官御史。清顺治元年,授原官,后屡起屡踬,至广东布政使,降山西阳和道,以裁缺去官。工诗。富藏书。有《刘豫事迹》、《静惕堂诗集》、《静惕堂词》、《倦圃莳植记》等。 曹溶的作品>>

猜您喜欢

万年欢·答曾青藜兼留别雨文诸子

曹溶

百斛明珠,遍江南几家,能绘空雪。bǎi hú míng zhū,biàn jiāng nán jǐ jiā,néng huì kōng xuě。
逆旅逢君,意气买舟同发。nì lǚ féng jūn,yì qì mǎi zhōu tóng fā。
见许柔情旖旎,笑铁板、髯苏粗绝。jiàn xǔ róu qíng yǐ nǐ,xiào tiě bǎn rán sū cū jué。
小红倚、白石吹箫,西湖堪换枯骨。xiǎo hóng yǐ bái shí chuī xiāo,xī hú kān huàn kū gǔ。
青萍电光怨歇。qīng píng diàn guāng yuàn xiē。
卷高台酒幔,如与春别。juǎn gāo tái jiǔ màn,rú yǔ chūn bié。
调弄英雄,不过旦暮间物。diào nòng yīng xióng,bù guò dàn mù jiān wù。
起赋临风弱絮,仿佛见、江妃绡袜。qǐ fù lín fēng ruò xù,fǎng fú jiàn jiāng fēi xiāo wà。
幽人事、虾菜犹存,曰归分赋吴月。yōu rén shì xiā cài yóu cún,yuē guī fēn fù wú yuè。

桂枝香望罗浮山

曹溶

江霞万叠。jiāng xiá wàn dié。
乍影到艨艟,梅花飞雪。zhà yǐng dào méng chōng,méi huā fēi xuě。
怪石丛边,犹是晋时薇蕨。guài shí cóng biān,yóu shì jìn shí wēi jué。
山村几许佳人梦,被青鸾、一声啼歇。shān cūn jǐ xǔ jiā rén mèng,bèi qīng luán yī shēng tí xiē。
葛洪存否,罅空煮药,夜寒碑碣。gé hóng cún fǒu,xià kōng zhǔ yào,yè hán bēi jié。
又何必、仙桥踏月。yòu hé bì xiān qiáo tà yuè。
怕坐来深洞,十分难别。pà zuò lái shēn dòng,shí fēn nán bié。
较似髯苏,官舍共眠冰铁。jiào shì rán sū,guān shě gòng mián bīng tiě。
风尘无限关心事,算丹丘、应属豪杰。fēng chén wú xiàn guān xīn shì,suàn dān qiū yīng shǔ háo jié。
戏鞭哑虎,瑶笙更把,海云吹裂。xì biān yǎ hǔ,yáo shēng gèng bǎ,hǎi yún chuī liè。

桂枝香祖园春宴

曹溶

侯家第宅。hóu jiā dì zhái。
有野水朱桥,锦帆轻渡。yǒu yě shuǐ zhū qiáo,jǐn fān qīng dù。
一架藤花索袅,玉铃新护。yī jià téng huā suǒ niǎo,yù líng xīn hù。
卖饧天气争游冶,画楼前、是东风路。mài táng tiān qì zhēng yóu yě,huà lóu qián shì dōng fēng lù。
乍停珠勒,半揎翠袖,女郎无数。zhà tíng zhū lēi,bàn xuān cuì xiù,nǚ láng wú shù。
爱筵上、笙歌似雾。ài yán shàng shēng gē shì wù。
尽杜鹃啼遍,不教春暮。jǐn dù juān tí biàn,bù jiào chūn mù。
絮扑征衫,重与曲尘相遇。xù pū zhēng shān,zhòng yǔ qū chén xiāng yù。
多情本是江南物,到长安、牵惹如故。duō qíng běn shì jiāng nán wù,dào zhǎng ān qiān rě rú gù。
倚阑干醉,谁家蛱蝶,换人愁去。yǐ lán gàn zuì,shuí jiā jiá dié,huàn rén chóu qù。

水龙吟·与兰生饮酒

曹溶

萧萧阮杖犹存,得钱便觉余杭姥。xiāo xiāo ruǎn zhàng yóu cún,dé qián biàn jué yú háng lǎo。
茂陵芳草,联翩裘马,今成尘土。mào líng fāng cǎo,lián piān qiú mǎ,jīn chéng chén tǔ。
欲称情怀,邹枚捧砚,美人歌舞。yù chēng qíng huái,zōu méi pěng yàn,měi rén gē wǔ。
自蓬莱清浅,新愁隔断,空留下,对床雨。zì péng lái qīng qiǎn,xīn chóu gé duàn,kōng liú xià,duì chuáng yǔ。
兄弟二三零落,各匆匆、渔樵为伍。xiōng dì èr sān líng luò,gè cōng cōng yú qiáo wèi wǔ。
霜花布帽,杜家诗瘦,逢春更苦。shuāng huā bù mào,dù jiā shī shòu,féng chūn gèng kǔ。
青山无恙,尚堪行乐,莫嫌豺虎。qīng shān wú yàng,shàng kān xíng lè,mò xián chái hǔ。
徵往事、古屋灯昏,闲数尽,城头鼓。zhēng wǎng shì gǔ wū dēng hūn,xián shù jǐn,chéng tóu gǔ。

水龙吟·垂丝海棠

曹溶

对花疑对佳人,问他栏外将谁倚。duì huā yí duì jiā rén,wèn tā lán wài jiāng shuí yǐ。
成都陌上,秤量颜色,似君无几。chéng dōu mò shàng,chèng liàng yán sè,shì jūn wú jǐ。
摇漾芳年,莫惊飘堕,蜂须扶起。yáo yàng fāng nián,mò jīng piāo duò,fēng xū fú qǐ。
忆唐宫旧事,杨家姊妹,同午梦,新妆洗。yì táng gōng jiù shì,yáng jiā zǐ mèi,tóng wǔ mèng,xīn zhuāng xǐ。
漫说织茸自喜。màn shuō zhī rōng zì xǐ。
护馀寒、正当愁际。hù yú hán zhèng dāng chóu jì。
丰姿想像,蝉光绿润,分簪红珥。fēng zī xiǎng xiàng,chán guāng lǜ rùn,fēn zān hóng ěr。
引罢回波,衔来娇靥,软绵如此。yǐn bà huí bō,xián lái jiāo yè,ruǎn mián rú cǐ。
愿萦牵不断,情丝万缕,把东风系。yuàn yíng qiān bù duàn,qíng sī wàn lǚ,bǎ dōng fēng xì。

水龙吟·午日湖上

曹溶

一年莺外时光,藕花将满湖南路。yī nián yīng wài shí guāng,ǒu huā jiāng mǎn hú nán lù。
绿荫斜带,层层珠箔,惹人深处。lǜ yīn xié dài,céng céng zhū bó,rě rén shēn chù。
倚遍重楼,共移清景,寻他箫鼓。yǐ biàn zhòng lóu,gòng yí qīng jǐng,xún tā xiāo gǔ。
怅吴霜染鬓,难簪艾叶,佳梦逐,奔驹去。chàng wú shuāng rǎn bìn,nán zān ài yè,jiā mèng zhú,bēn jū qù。
刚觉山川如故。gāng jué shān chuān rú gù。
别灵均、渐凋兰杜。bié líng jūn jiàn diāo lán dù。
红情待续,小吟消夏,谁传纨素。hóng qíng dài xù,xiǎo yín xiāo xià,shuí chuán wán sù。
徐挂轻帆,此身宜称,闲风浪雨。xú guà qīng fān,cǐ shēn yí chēng,xián fēng làng yǔ。
算归来未得,鸥盟七泽,被杯中误。suàn guī lái wèi dé,ōu méng qī zé,bèi bēi zhōng wù。

木兰花慢·题项东井画为文公寿

曹溶

禾兴悭岫色,赖张璪,富霜毫。hé xīng qiān xiù sè,lài zhāng zǎo,fù shuāng háo。
恣翠晕安篱,烟丝倚瀑,全取空寥。zì cuì yūn ān lí,yān sī yǐ pù,quán qǔ kōng liáo。
登临送情不浅,带斜晖、又听暮钟飘。dēng lín sòng qíng bù qiǎn,dài xié huī yòu tīng mù zhōng piāo。
疑有支公故业,闭关安问征桡。yí yǒu zhī gōng gù yè,bì guān ān wèn zhēng ráo。
名山何许傍云根,吾欲借书寮。míng shān hé xǔ bàng yún gēn,wú yù jiè shū liáo。
向王猷买竹,苏耽酿橘,兼种芭蕉。xiàng wáng yóu mǎi zhú,sū dān niàng jú,jiān zhǒng bā jiāo。
春应去人未远,肯蹉跎、三万六千朝。chūn yīng qù rén wèi yuǎn,kěn cuō tuó sān wàn liù qiān cháo。
除却图成景物,眼前都是蓬蒿。chú què tú chéng jǐng wù,yǎn qián dōu shì péng hāo。

木兰花慢·采山亭北杏花盛开

曹溶

问艳春何处,三四点,雨声中。wèn yàn chūn hé chù,sān sì diǎn,yǔ shēng zhōng。
便倩影裁成,疏红不闹,衬粉玲珑。biàn qiàn yǐng cái chéng,shū hóng bù nào,chèn fěn líng lóng。
枝头有些冷在,笑尚书、赋物未能工。zhī tóu yǒu xiē lěng zài,xiào shàng shū fù wù wèi néng gōng。
好认一帘墙外,那如双鬓楼东。hǎo rèn yī lián qiáng wài,nà rú shuāng bìn lóu dōng。
是他不放小园空,略比玉壶松。shì tā bù fàng xiǎo yuán kōng,lüè bǐ yù hú sōng。
谅有意偎人,烟横渐拆,日淡斜烘。liàng yǒu yì wēi rén,yān héng jiàn chāi,rì dàn xié hōng。
追看上林游侣,趁垂杨、夹道马蹄浓。zhuī kàn shàng lín yóu lǚ,chèn chuí yáng jiā dào mǎ tí nóng。
旧梦不随妖冶,嫩情多寄微蒙。jiù mèng bù suí yāo yě,nèn qíng duō jì wēi méng。

花犯·重过林家看牡丹

曹溶

为春忙,名园踏遍,笙歌迹如扫。wèi chūn máng,míng yuán tà biàn,shēng gē jì rú sǎo。
嫩荫开后,动白袷青鞍,游侣都好。nèn yīn kāi hòu,dòng bái jiá qīng ān,yóu lǚ dōu hǎo。
几时不到城南道。jǐ shí bù dào chéng nán dào。
湖漘多弱草。hú chún duō ruò cǎo。
记旧日、小庭莺燕,因他憔悴了。jì jiù rì xiǎo tíng yīng yàn,yīn tā qiáo cuì le。
流苏步障更留人,盛衰翻下涕、洛阳年少。liú sū bù zhàng gèng liú rén,shèng shuāi fān xià tì luò yáng nián shǎo。
杯待举,妖红湿微传风调。bēi dài jǔ,yāo hóng shī wēi chuán fēng diào。
回车觉、暖香入座,湘箔掩、花房眠乍晓。huí chē jué nuǎn xiāng rù zuò,xiāng bó yǎn huā fáng mián zhà xiǎo。
恐逗起、一眶幽恨,雕栏随世老。kǒng dòu qǐ yī kuàng yōu hèn,diāo lán suí shì lǎo。

齐天乐·钱尔斐过访

曹溶

晚登虚阁徘徊遍,孤怀饯秋偏早。wǎn dēng xū gé pái huái biàn,gū huái jiàn qiū piān zǎo。
古渡兰桡,平皋玉辔,零谢和谁知道。gǔ dù lán ráo,píng gāo yù pèi,líng xiè hé shuí zhī dào。
横塘百里,梦青雨低迷,紫烟斜抱。héng táng bǎi lǐ,mèng qīng yǔ dī mí,zǐ yān xié bào。
勤寄鳞书,相思相见尚嫌少。qín jì lín shū,xiāng sī xiāng jiàn shàng xián shǎo。
云林终是念旧,顿携花买酒,披襟天表。yún lín zhōng shì niàn jiù,dùn xié huā mǎi jiǔ,pī jīn tiān biǎo。
拂剑馀年,枕流僻巷,床上尘埃难扫。fú jiàn yú nián,zhěn liú pì xiàng,chuáng shàng chén āi nán sǎo。
留君不了。liú jūn bù le。
约此后春嬉,莫辜芳草。yuē cǐ hòu chūn xī,mò gū fāng cǎo。
笑指琼花,壑中人未老。xiào zhǐ qióng huā,hè zhōng rén wèi lǎo。

齐天乐·倦圃秋集和沈客子

曹溶

任他华毂长安队,偏觉座中人好。rèn tā huá gǔ zhǎng ān duì,piān jué zuò zhōng rén hǎo。
井巷斜趣,蓬蒿绿满,娱晚刚宜耕钓。jǐng xiàng xié qù,péng hāo lǜ mǎn,yú wǎn gāng yí gēng diào。
痴狂各妙,肯月令方佳,被蛩吹老。chī kuáng gè miào,kěn yuè lìng fāng jiā,bèi qióng chuī lǎo。
冷石欹眠,隔江真喜战尘少。lěng shí yī mián,gé jiāng zhēn xǐ zhàn chén shǎo。
摩挲柳色最古,夜来空想像,白家蛮小。mó sā liǔ sè zuì gǔ,yè lái kōng xiǎng xiàng,bái jiā mán xiǎo。
黑子禾城,无多卖酒,赊取儿童惯到。hēi zi hé chéng,wú duō mài jiǔ,shē qǔ ér tóng guàn dào。
盘餐草草。pán cān cǎo cǎo。
尽别绪欢场,一时围绕。jǐn bié xù huān chǎng,yī shí wéi rào。
屋里青山,至今留晋啸。wū lǐ qīng shān,zhì jīn liú jìn xiào。

真珠帘·题画

曹溶

黄莺屡唤支筇去。huáng yīng lǚ huàn zhī qióng qù。
黛香浓、石隐心情如故。dài xiāng nóng shí yǐn xīn qíng rú gù。
文杏小亭台,消得王维幽句。wén xìng xiǎo tíng tái,xiāo dé wáng wéi yōu jù。
脉脉筠帘遮不定,又一派、动人愁处。mài mài yún lián zhē bù dìng,yòu yī pài dòng rén chóu chù。
何处。hé chù。
是碧沼流花,渔梁飞渡。shì bì zhǎo liú huā,yú liáng fēi dù。
频念访戴新盟,把诗瓢挂了,再携茶具。pín niàn fǎng dài xīn méng,bǎ shī piáo guà le,zài xié chá jù。
难买此时闲,况旧游曾住。nán mǎi cǐ shí xián,kuàng jiù yóu céng zhù。
裘马平生挥斥久,付玉笛、吹开迟暮。qiú mǎ píng shēng huī chì jiǔ,fù yù dí chuī kāi chí mù。
未暮。wèi mù。
听松底鸥吟,万山春曙。tīng sōng dǐ ōu yín,wàn shān chūn shǔ。

真珠帘·对菊

曹溶

山家大有归来事。shān jiā dà yǒu guī lái shì。
草堂前、满眼横天秋思。cǎo táng qián mǎn yǎn héng tiān qiū sī。
台上采茱回,又见薄裘初试。tái shàng cǎi zhū huí,yòu jiàn báo qiú chū shì。
晋代残花开未了,惯占却、许多情致。jìn dài cán huā kāi wèi le,guàn zhàn què xǔ duō qíng zhì。
须记。xū jì。
爱几尺虾须,酒边香细。ài jǐ chǐ xiā xū,jiǔ biān xiāng xì。
今夜短烛西窗,纵良朋见访,石床难寐。jīn yè duǎn zhú xī chuāng,zòng liáng péng jiàn fǎng,shí chuáng nán mèi。
锄菜此衰翁,倚画栏十二。chú cài cǐ shuāi wēng,yǐ huà lán shí èr。
似锦年光消减尽,更叫月、蛩吟盈耳。shì jǐn nián guāng xiāo jiǎn jǐn,gèng jiào yuè qióng yín yíng ěr。
谁寄。shuí jì。
怨飘叶空江,霜华千里。yuàn piāo yè kōng jiāng,shuāng huá qiān lǐ。

瑞鹤仙

曹溶

问泉台俊杰。wèn quán tái jùn jié。
曾掉下书囊,横飞金阙。céng diào xià shū náng,héng fēi jīn quē。
归来便华发。guī lái biàn huá fā。
况历残唐宋,几朝烟月。kuàng lì cán táng sòng,jǐ cháo yān yuè。
苍松叠雪。cāng sōng dié xuě。
是樵斤、留馀枝叶。shì qiáo jīn liú yú zhī yè。
踏荒丘、三五僧雏,又见晚钟明灭。tà huāng qiū sān wǔ sēng chú,yòu jiàn wǎn zhōng míng miè。
伤别。shāng bié。
罗裙迎马,玉镜分鸾,那堪重说。luó qún yíng mǎ,yù jìng fēn luán,nà kān zhòng shuō。
阴风凄切。yīn fēng qī qiè。
孤眠处,尽呜咽。gū mián chù,jǐn wū yàn。
想当时艳说,还乡富贵,不道浮荣易歇。xiǎng dāng shí yàn shuō,hái xiāng fù guì,bù dào fú róng yì xiē。
只稽山、远作丰碑,宛然汉物。zhǐ jī shān yuǎn zuò fēng bēi,wǎn rán hàn wù。

石州慢·咏雪

曹溶

禁住梅花,闲夜卷帘,银霰轻洒。jìn zhù méi huā,xián yè juǎn lián,yín xiàn qīng sǎ。
凭谁知我,绿樽罢举,彩毫勤把。píng shuí zhī wǒ,lǜ zūn bà jǔ,cǎi háo qín bǎ。
茸裘破帽,傍他范蠡荒祠,十年不鞚关城马。rōng qiú pò mào,bàng tā fàn lí huāng cí,shí nián bù kòng guān chéng mǎ。
重听打窗声,恰边愁偷写。zhòng tīng dǎ chuāng shēng,qià biān chóu tōu xiě。
牵惹。qiān rě。
似曾年少,翠靥垆头,宝筝楼下。shì céng nián shǎo,cuì yè lú tóu,bǎo zhēng lóu xià。
翻借调冰,刻玉添成游冶。fān jiè diào bīng,kè yù tiān chéng yóu yě。
而今休矣,只剩松火堆盘,此身孤负鸳鸯瓦。ér jīn xiū yǐ,zhǐ shèng sōng huǒ duī pán,cǐ shēn gū fù yuān yāng wǎ。
寒意满人间,任先生卧也。hán yì mǎn rén jiān,rèn xiān shēng wò yě。