古诗词

梅花为强德中题

曹义

睡鸭香销夜巳分,一窗淡月照梨云。shuì yā xiāng xiāo yè sì fēn,yī chuāng dàn yuè zhào lí yún。
清香寒袭吟怀冷,写出新诗酒半醺。qīng xiāng hán xí yín huái lěng,xiě chū xīn shī jiǔ bàn xūn。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

题评事尹廷资小画

曹义

石桥苔径接孤村,树里人家昼掩门。shí qiáo tái jìng jiē gū cūn,shù lǐ rén jiā zhòu yǎn mén。
好似浣花溪水上,杜陵人去草堂存。hǎo shì huàn huā xī shuǐ shàng,dù líng rén qù cǎo táng cún。

题寒山拾得为道士潘为善作

曹义

赤脚蓬头百结衣,嗤嗤应笑世人非。chì jiǎo péng tóu bǎi jié yī,chī chī yīng xiào shì rén fēi。
国清老衲相知后,更有何人解尔机。guó qīng lǎo nà xiāng zhī hòu,gèng yǒu hé rén jiě ěr jī。

题寒山拾得为道士潘为善作

曹义

手拖竹帚笑呵呵,心地冰清扫甚么。shǒu tuō zhú zhǒu xiào hē hē,xīn dì bīng qīng sǎo shén me。
尘世机关都识透,又将何事问姮娥。chén shì jī guān dōu shí tòu,yòu jiāng hé shì wèn héng é。

忆嗣初陈博士先送别时曾许寄松鹤诗故云

曹义

忆昔都门话别时,画桥官柳绿垂丝。yì xī dōu mén huà bié shí,huà qiáo guān liǔ lǜ chuí sī。
匆匆不尽临岐兴,松鹤曾言寄我诗。cōng cōng bù jǐn lín qí xīng,sōng hè céng yán jì wǒ shī。

送吴仪巡检弟回

曹义

官河杨柳半青青,话别离亭思不胜。guān hé yáng liǔ bàn qīng qīng,huà bié lí tíng sī bù shèng。
行舟独载春归去,忍向沙头看鹡鸰。xíng zhōu dú zài chūn guī qù,rěn xiàng shā tóu kàn jí líng。

送人归省

曹义

春暖都门柳絮飞,一尊绿酒送人归。chūn nuǎn dōu mén liǔ xù fēi,yī zūn lǜ jiǔ sòng rén guī。
高堂明到称觞处,应对东风舞彩衣。gāo táng míng dào chēng shāng chù,yīng duì dōng fēng wǔ cǎi yī。

走笔寄樊知州景昭唐舟御史附去

曹义

人事年来日转多,荒凉笔砚柰愁何。rén shì nián lái rì zhuǎn duō,huāng liáng bǐ yàn nài chóu hé。
闲中莫道交情薄,雁到衡阳自不过。xián zhōng mò dào jiāo qíng báo,yàn dào héng yáng zì bù guò。

寄味道四绝

曹义

屋后青山户外溪,红尘隔断足幽栖。wū hòu qīng shān hù wài xī,hóng chén gé duàn zú yōu qī。
春风想像行吟处,绿树阴中听鸟啼。chūn fēng xiǎng xiàng xíng yín chù,lǜ shù yīn zhōng tīng niǎo tí。

寄味道四绝

曹义

官闲犹得著莱衣,膝下承颜愿不违。guān xián yóu dé zhù lái yī,xī xià chéng yán yuàn bù wéi。
悬想碧桃花树底,锦舆几度日斜归。xuán xiǎng bì táo huā shù dǐ,jǐn yú jǐ dù rì xié guī。

寄味道四绝

曹义

舞罢莱衣对远山,此心应共白云闲。wǔ bà lái yī duì yuǎn shān,cǐ xīn yīng gòng bái yún xián。
闲时自是僧家事,还拟来趋玉笋班。xián shí zì shì sēng jiā shì,hái nǐ lái qū yù sǔn bān。

戏题小画

曹义

曙色茏葱噪乳鸦,楼台烟树锁晴霞。shǔ sè lóng cōng zào rǔ yā,lóu tái yān shù suǒ qíng xiá。
曲阑干畔人如玉,笑倚东风看落花。qū lán gàn pàn rén rú yù,xiào yǐ dōng fēng kàn luò huā。

静海夜泊偶成

曹义

昔年曾此驻扁舟,今日重过忆旧游。xī nián céng cǐ zhù biǎn zhōu,jīn rì zhòng guò yì jiù yóu。
明月异乡人独自,邮亭依旧对寒流。míng yuè yì xiāng rén dú zì,yóu tíng yī jiù duì hán liú。

和秦性初韵二首

曹义

簪缨朝罢天初曙,退直归来日未斜。zān yīng cháo bà tiān chū shǔ,tuì zhí guī lái rì wèi xié。
嬴得一生心自在,愧无才德报皇家。yíng dé yī shēng xīn zì zài,kuì wú cái dé bào huáng jiā。

和秦性初韵二首

曹义

染翰归来兴自赊,吟鞭笑指夕阳斜。rǎn hàn guī lái xīng zì shē,yín biān xiào zhǐ xī yáng xié。
英英天际云飞处,几度相疑是我家。yīng yīng tiān jì yún fēi chù,jǐ dù xiāng yí shì wǒ jiā。

和进士胡公智留别字宗愚会稽人任御史终布政

曹义

久别重来到日边,那堪今又买归船。jiǔ bié zhòng lái dào rì biān,nà kān jīn yòu mǎi guī chuán。
人生离会如秋月,几度亏时几度圆。rén shēng lí huì rú qiū yuè,jǐ dù kuī shí jǐ dù yuán。