古诗词

失题

曹义

半生多慨□,万里快遨游。bàn shēng duō kǎi,wàn lǐ kuài áo yóu。
报国丹心壮,思亲白发调。bào guó dān xīn zhuàng,sī qīn bái fā diào。
盛名吴下士,高调郢中讴。shèng míng wú xià shì,gāo diào yǐng zhōng ōu。
空阔搏雕鹗,沙乾骋骏骝。kōng kuò bó diāo è,shā qián chěng jùn liú。
声诗唐律度,楷法晋风流。shēng shī táng lǜ dù,kǎi fǎ jìn fēng liú。
几过杨雄宅,频登压粲楼。jǐ guò yáng xióng zhái,pín dēng yā càn lóu。
归篷投建邺,载月渡沧洲。guī péng tóu jiàn yè,zài yuè dù cāng zhōu。
俊采逢人羡,衰颜对镜羞。jùn cǎi féng rén xiàn,shuāi yán duì jìng xiū。
怜均朝北阙,愧我老西畴。lián jūn cháo běi quē,kuì wǒ lǎo xī chóu。
汉水晴逾碧,秦山晚更幽。hàn shuǐ qíng yú bì,qín shān wǎn gèng yōu。
关河从此隔,风月共谁酬。guān hé cóng cǐ gé,fēng yuè gòng shuí chóu。
落日长亭路,连城古帝州。luò rì zhǎng tíng lù,lián chéng gǔ dì zhōu。
有怀徒缱绻,无计为淹留。yǒu huái tú qiǎn quǎn,wú jì wèi yān liú。
后夜分遥念,音书肯寄不。hòu yè fēn yáo niàn,yīn shū kěn jì bù。

曹义

明应天府句容人,字子宜。永乐十三年进士。授翰林院编修,升礼部主事,累迁南京吏部尚书。正统末,京师告急,奉命守崇文门。天顺初辞官归。有《默庵集》。 曹义的作品>>

猜您喜欢

村居效陶体四首

曹义

嗟予小子,才无寸长。jiē yǔ xiǎo zi,cái wú cùn zhǎng。
寤寐周孔,坠绪茫茫。wù mèi zhōu kǒng,zhuì xù máng máng。
譬彼沧海,欲涉无梁。pì bǐ cāng hǎi,yù shè wú liáng。
何以自释,尽我壶觞。hé yǐ zì shì,jǐn wǒ hú shāng。

戏书严译小扇

曹义

数点山凝晚翠,几家门掩秋晴。shù diǎn shān níng wǎn cuì,jǐ jiā mén yǎn qiū qíng。
断续林间鸟韵,吾伊树底书声。duàn xù lín jiān niǎo yùn,wú yī shù dǐ shū shēng。

山水

曹义

雨过溪桥路滑,云深茆屋人闲。yǔ guò xī qiáo lù huá,yún shēn máo wū rén xián。
门掩半林黄叶,窗涵几点青山。mén yǎn bàn lín huáng yè,chuāng hán jǐ diǎn qīng shān。

山水图为赵辅作本学教谕克通之子也

曹义

曲曲溪回洲渚,重重树掩人家。qū qū xī huí zhōu zhǔ,zhòng zhòng shù yǎn rén jiā。
落日数声啼鸟,春风几度山花。luò rì shù shēng tí niǎo,chūn fēng jǐ dù shān huā。